Là Bạch Hải Triều, Bạch Sơn Nhạc, Bạch Tiểu Tiểu,..... cường giả bộ tộc Bạch Nguyệt, rốt cục bọn hắn cũng đuổi đến.
Bọn họ dùng ánh mắt kính sợ nhìn Lâm Bắc Thần.
Ngay cả trong mắt cường giả Thiên nhân cấp năm Bạch Hải Triều cũng đều là sự kiêng kị. "Các ngươi. . . . . . Nhìn ta như vậy làm gì?"
Lâm Bắc Thần lấy kiếm khí ở trên hư không viết chữ, hỏi: "Đừng thất thần nữa, thừa thắng truy kích, tranh thủ một lần là xong, đừng để cho mấy tên lùn Lục Bì kia chạy mất . . . . . . Giết giết giết ."
"Đừng giết nữa."
Bạch Hải Triều viết chữ trên mặt đất, nói: "Đều bị ngươi giết hết rồi."
Hả?
Lâm Bắc Thần giật mình choáng váng.
Bạch Tiểu Tiểu đi đến, giữ bả vai Lâm Bắc Thần viết chữ nói: "bao gồm tộc trưởng, trường lão, cường giả tinh nhuệ của bộ lạc Lục Bì Ma Nhân tất cả đều đã bỏ mạng dưới kiếm của ngươi." Lâm Bắc Thần giật mình, chậm rãi khôi phục lại tinh thần.
Có nghĩa là, hắn vừa rồi giết đến mụ mị đầu óc, một người một kiếm một bổng, tận diệt toàn bộ trung cao tầng của bộ tộc Lục Bì Ma Nhân?
Chuyện này . . . . . .
Ta cũng quá mạnh đi.
Trước đó nhìn thấy tộc trưởng Kim Tông Trạch bộ tộc Tích Dịch Long Nhân bị kì độc Cốt Nhục Phân Ly ám toán, chết trong mật thất bế quan, Lâm Bắc Thần còn tưởng rằng đây là mưu đồ của bộ tộc Lục Bì Da Nhân, âm thầm tích trữ tiềm lực đáng sợ không gì sánh bằng.
Không ngờ lại vô dụng đến vậy.
Hắn còn chưa đánh hết sức đã bỏ mạng hết rồi.
Không chịu nổi một kích.
Cho các ngươi cơ hội, các ngươi lại quá vô dụng.
Lâm Bắc Thần đành phải thu hồi trường kiếm trong buồn bực.
Nhìn Lang Nha Bổng màu bạc trong tay.
Thanh bổng này không tồi, cũng không biết được làm từ chất liệu gì, có thể chính diện đối kháng với trấn quốc chi khí của đế quốc Bắc Hải Lục Chi Hồn, chất liệu tuyệt đối bất phàm.
Lâm đại thiếu không chút do dự thu vào trong Baidu Netdisk.
Tiếp theo đến lượt càn quét chiến trường, thu sạch chiến lợi phẩm.
Lâm Bắc Thần thất vọng lần thứ hai.
Đám Lục Bì Da Nhân này còn nghèo cả hơn Tích Dịch Long Nhân.
Đồ lục soát được ngoài ám khí, kịch độc, chính là mấy món đồ linh tinh như thi thể, bẫy rập, cơ quan.
Bộ tộc Bạch Nguyệt phải mất hai canh giờ, mới xử lý sạch sẽ toàn bộ ‘tai hoạ ngầm ’trong tòa Cổ thành này, đem tất cả những gì đáng giá gom lại một chỗ.
Có mấy quyển sách cổ làm từ da thú, một vài loại ám khí vớ vẩn, thiết bị hành hình đáng sợ, còn có mấy chai lọ bên trong đựng độc dược cổ quái.
"Đây là Lục Ma Kinh của bộ tộc Lục Bì Da Nhân, bên trong ghi lại thủ đoạn giải phẫu, giết người, ám toán, ..... còn có kịch độc Cốt Nhục Phân Ly mà bọn họ nghiên cứu chế tạo, cùng với cách đặc chế tên thổi . . . . . ."
Bạch Hải Triều viết chữ nói: "Những món đồ có giá trị của bộ tộc Lục Bì Da Nhân, tất cả đều là chiến lợi phẩm của Chu trưởng lão ngài, mời nhận lấy."
Tù trưởng đại nhân dùng từ ‘ ngài ’để xưng hô với hắn .
Có thể thấy một màn một người diệt một thành điên cuồng giết chóc của Lâm Bắc Thần, thật sự dọa sợ đám cường giả bộ tộc Bạch Nguyệt rồi.
"Chuyện này. . . . . ."
Lâm Bắc Thần nhìn thấy những chiến lợi phẩm này, do dự một chút, dùng kiếm khí viết chữ trên hư không, nói: "Kỳ thật, con người ta không thích tiền cho lắm, nhìn thấy tiền tài cho dù là món đồ có giá trị hơn nữa, ta cũng không có hứng thú. . . . . ."
Dừng một chút, hắn tiếp tục viết chữ nói: "Nhưng những món đồ của bộ tộc Lục Bì Da Nhân thật sự quá đê tiện dơ bẩn, ta không thể để chúng làm ô nhiễm tâm hồn thuần khiết của các chiến sĩ bộ tộc Bạch Nguyệt được, cho nên ta đành miễn cưỡng nhận lấy, giúp các ngươi xử lý."
Nói chưa xong, đã thu lại toàn bộ chiến lợi phẩm trước mắt.
Cho dù ta không cần, treo trên APP Nhàn Ngư chắc chắn cũng có thể bán được không ít tiền đi.
Cái khác không nói, chỉ riêng kì độc Cốt Nhục Phân Ly, Có thể vô thanh vô tức độc chết cả Thiên Nhân cấp năm.
......
Cổ thành hoang tàn.
Sắc trời đỏ sẫm như máu.
Các chiến sĩ Đế quốc Bắc Hải đứng trên tường thành, đang nghiêm túc chờ đợi, thần sắc khẩn trương.
Nhưng mãi cho đến khi huyết sắc trên bầu trời tản đi, vẫn không xuất hiện cảnh tượng hoang dã yêu ma quỷ quái tiến đến tấn công thành như trong tưởng tượng.
"Đây là lần thứ mấy?"
Trong lòng Bắc Hải Nhân Hoàng thở dài nhẹ nhõm.
Ngưng trọng trên mặt Tả tướng cũng tiêu tán không ít, nói: "Lần thứ năm trong ngày hôm nay."
"Lần thứ năm sao."
Bắc Hải Nhân Hoàng thở dài một tiếng, nói: "Ngươi nói xem, trong thời gian tới hoang dã yêu ma quỷ quái có khả năng cũng sẽ không xuất hiện nữa?"
"Bây giờ nói lời này vẫn còn sớm."
Tả tướng vẫn giữ tinh thần cảnh giác cẩn thận.
Hơn mười ngày trở lại đây, đoàn khảo hạch Bắc Hải kinh ngạc phát hiện, tần suất hoang dã yêu ma quỷ quái tiến công Cổ thành bắt đầu giảm đi một cách chóng mặt.
Giống như khi nãy, mỗi lần không trung biến thành màu đỏ nhất định có yêu ma quỷ quái tấn công thành, đến bây giờ cứ ba bốn lần không trung màu đỏ, thì chỉ xuất hiện một lần yêu ma quỷ quái tấn công thành.
Chuyện này cùng với tư liệu được ghi lại trong Thiên Quốc Chi Chiến hoàn toàn bất đồng.
Chẳng lẽ nguyên nhân là vì độ khó cuộc khảo hạch tăng lên?