Thất hoàng tử rời đi không lâu, đại thái giám chấp bút của Chuyết Chính Điện Trương Thiên Thiên một thân quan bào màu đỏ viền vàng, mang theo hai cái tiểu thái giám con nuôi, hùng hùng hổ hổ đến nhà thăm hỏi.
Hắn mang tin tức second-hand đến.
Tại sao lại nói là second-hand chứ?
Bởi vì Thất hoàng tử đã nói qua một lần.
"Ngươi đều biết cả rồi sao?"
Đại thái giám Trương Thiên Thiên có một loại cảm giác hoang mang giống như dậy thật sớm đuổi đến buổi tụ tập ban đêm.
"Biết rồi, đúng vậy, Trương công công, ta có chuyện muốn nhờ ngươi giúp đỡ."
Lâm Bắc Thần dựa vào phế vật mà lợi dụng...ờ, không đúng, là dựa vào suy nghĩ dùng hết tác dụng của nó, nói: "Giúp ta điều tra một chút về tăm tích của mấy vị bằng hữu." Hắn đem chuyện và đặc điểm của mấy người Sở Ngân miêu tả qua một lượt. Trương Thiên Thiên hơi sững sờ, nói: "Chuyện này, Thất hoàng tử đã nhờ ta điều tra, không có kết quả, Lâm đại thiếu đã mở miệng, vậy chúng ta phải gắt gao điều tra lại một lần."
Gắt gao điều tra lại một lần?
Mới mở miệng, đã là cái đồ cỏ đầu tường* mượn gió bẻ măng rồi (*gió thổi chiều nào theo chiều nấy).
Đoán chừng trước đó Thất hoàng tử đã mở miệng nhờ cậy, lão già này qua loa cho xong chuyện, không thực sự nghiêm túc ra sức điều tra.
Xem ra tình cảnh của Thất hoàng tử, thật sự là đáng lo ngại.
Thái giám có sở trường nhất là nhìn đĩa đồ ăn mà người ta để lại.
Thái độ của tên cẩu thái giám này, chính là chong chóng đo chiều gió của hoàng thất. Lâm Bắc Thần thế là ra vẻ cảm khái nói: "Thì ra trước đó Thất hoàng tử đã nhờ cậy qua rồi sao? Không hổ là hảo huynh đệ 'Không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng cầu chết cùng năm cùng tháng cùng ngày' của Lâm Bắc Thần ta, yêu hắn vạn năm!"
Trong mắt của đại thái giám Trương Thiên Thiên lóe lên vẻ khác lạ.
Quan hệ của Thất điện hạ và Lâm Bắc Thần đã tốt như vậy rồi sao?
Trước đó Lâm đại thiếu nhìn thấy Thất điện hạ rõ ràng còn là một dáng vẻ ghét bỏ. Làm sao đột nhiên lại trở thành huynh đệ đồng sinh cộng tử rồi chứ?
Chẳng lẽ là Thất hoàng tử cuối cùng đã đả động đến Ngân Kiếm Thiên Nhân rồi? Vô số suy nghĩ lướt qua trong đầu của Trương Thiên Thiên.
Hắn bổ não rất nhiều.
Sau cùng đã đưa ra một kết luận ——
Phải đối xử với Thất hoàng tử tốt một chút.
Cho dù sau này Thất hoàng tử không thể trở thành Thái tử, không thể đăng cơ ngôi vị hoàng đế, nhưng có thiên nhân phong hiệu làm huynh đệ, tuyệt đối có thể đem chén cơm Thân Vương này bình an mà ăn đến chết rồi.
Đương nhiên, tiền đề là Lâm Bắc Thần sống sót trong 'Thiên Nhân sinh tử chiến' bảy ngày sau.
"Lâm Thiên Nhân, đối với trận quyết chiến bảy ngày sau, có nắm chắc không?"
Đại thái giám Trương Thiên Thiên thử hỏi.
Lâm Bắc Thần ngửa mặt lên trời nở nụ cười, nói: "Không phải là ta nổ với ngươi, một tay ta có thể đánh cái tên Sa Điêu Thiên Nhân Ngu Thế Bắc kia mười cái..."
"Là Xạ Điêu..."
Đại thái giám Trương Thiên Thiên vội vàng uốn nắn.
"Xạ điêu không phải chính là giết điêu, không phải đều là chết cả sao? Đều như thế." Lâm Bắc Thần nói.
Đại thái giám Trương Thiên Thiên: "..."
Hình như không có cách nào phản bác.
"Đại thiếu, còn có một chuyện, ta phải nhắc nhở ngươi, nghe nói khi Ngu Thế Bắc kia rèn luyện ở sa mạc Khúc Ny Mã, đã thu phục một con Bích Dực Sa Điêu cấp Vương đỉnh phong, xem như chiến thú tùy thân, hơn nữa dựa vào quy tắc của Thiên Nhân Sinh Tử Chiến, chiến thú có thể xuất chiến cùng chủ nhân, ngươi bắt buộc phải chuẩn bị trước, tốt nhất là có thể tự mình chuẩn bị một con chiến thú..."
Đại thái giám Trương Thiên Thiên với giọng điệu nghiêm túc nói.
Lâm Bắc Thần khẽ giật mình, sau đó biểu cảm trở nên rất cổ quái, nói: "Còn có quy tắc như vậy sao?"
Đại thái giám Trương Thiên Thiên nói: "Đúng vậy, quả thật là có một quy tắc như vậy, lúc ta tới, bệ hạ đã truyền khẩu dụ, nếu có yêu cầu, ngươi có thể đi đến vườn thú Hoàng gia lựa chọn một con chiến thú bất cứ lúc nào, nhưng mà, linh thú của Hoàng gia có thể kề vai giống như Bích Dực Sa Điêu kia cực ít, hơn nữa thời gian quá ngắn, khó mà thiết lập ăn ý với nó, tạm thời ôm chân phật có tác dụng bao nhiêu, vốn không lạc quan..."
Hắn nhìn biểu cảm của Lâm Bắc Thần một chút, cưỡng chế an ủi: "Ta biết, điều này rất bất lợi đối với ngươi, nhưng mà..."
"Chờ chút."
Lâm Bắc Thần trực tiếp ngắt lời hắn, nói: "Ai nói điều này rất bất lợi đối với ta?" Đại thái giám Trương Thiên Thiên: "?"
"Ý của đại thiếu, ngươi cũng có chiến thú tuỳ thân sao?" Hắn bỗng nhiên hiểu ra. Lâm Bắc Thần ngửa mặt lên trời cười to, nói: "Đương nhiên là có, không phải ngươi đã từng gặp qua rồi sao? Chính là con vô phát quỷ thử biến dị khổng lồ Quang Tương."
Quang Tương được điểm phát WIFI chia sẻ sức mạnh, có được thực lực cảnh giới thiên nhân phong hiệu, thêm với năng lực trộm gà thiên phú của chủng tộc nó, đừng nói là đánh một con Sa Điêu, cho dù là đối đầu chính diện với Ngu Thế Bắc, cũng có thể kiên trì một nén nhang?
Quy tắc này, quả thực chính là thiết kế cho ta.
Trên trán của Đại thái giám Trương Thiên Thiên cũng rũ xuống một loạt hắc tuyến. Vô Phát Quỷ Thử chỉ là ma thú cấp thấp, còn kém xa mười vạn tám ngàn dặm so với Sa Điêu trời sinh chủng tộc ở cấp thượng vị, càng huống hồ loài chim trời sinh có tác dụng khắc chế đối với loài chuột.
"Lâm Thiên Nhân, điều này không phải là chuyện đùa."
Đại thái giám Trương Thiên Thiên tận tình khuyên nhủ: "Một chiến thú tuỳ thân phẩm cấp cao, thời khắc mấu chốt, chẳng khác nào là có thêm một cái mạng, có thêm một trợ thủ khôn ngoan lanh lợi, ta khuyên ngươi không nên khinh thường, vẫn là đi vườn thú của Hoàng gia chọn lựa một con chiến thú mới đi."
Lâm Bắc Thần đang định phản bác quan điểm của lão thái giám này, đột nhiên trong lòng khẽ động, nói: "Có phải là ta chọn trúng bất kỳ một con chiến thú nào trong vườn thú Hoàng gia, đều có thể không cần tiền mà tặng ta miễn phí không?"
Đại thái giám Trương Thiên Thiên khẽ giật mình, nói: "Hình như là vậy..."
"Vậy còn chờ gì nữa?"
Lâm Bắc Thần lập tức vui mừng khôn xiết, nói: "Bây giờ chúng ta lập tức xuất phát đi đoạt...ờ, đi chọn chiến thú đi."