Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 125: Suy ngẫm của Lâm Bắc Thần




Lúc ở cảnh giới võ sư, về cơ bản thì Huyền khí không phân chia thuộc tính. Điều này có lẽ có liên quan đến cường độ Huyền khí.

Nói một cách khác, cường độ Huyền khí của cảnh giới võ sĩ thật sự có giới hạn. Thế cho nên mới không có cách nào ngưng luyện ra được thuộc tính đặc biệt.

Từ võ sĩ cấp 10 đại viên mãn trở về sau, cường độ Huyền khí sẽ không ngừng mở rộng. Cuối cùng cũng miễn cưỡng đạt đến mức độ có thể thức tỉnh thuộc tính.

Các thuộc tính cụ thể của Huyền khí, thường thấy nhất chính là thuộc tính ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Trên cơ sở thuộc tính ngũ hành, sẽ sinh ra muôn hình muôn vẻ các loại thuộc tính dị biến khác nhau. Ví dụ như quang, điện, băng, nhiệt, không khí, âm thanh,... Những thuộc tính Huyền khí hiếm thấy khác còn có lôi, ánh sáng, bóng tối,...

Điều đáng nhắc đến chính là, cấp độ cùng với sức chiến đấu hoàn toàn không liên quan đến độ hiếm gặp của thuộc tính.

Đến nay, sức chiến đấu mạnh nhất được công nhận bao gồm mấy loại chính: hỏa, lôi, điện, hàn băng.

Giống như là sức mạnh kì lạ của những thuộc tính hiếm như ánh sáng, bóng tối không được nhiều người biết đến. Sức tàn phá cũng chưa chắc mạnh hơn so với các thuộc tính hỏa, lôi, điện,...

Về phương thức làm thức tỉnh thuộc tính Huyền khí, cho dù là ở thế giới tồn tại thần linh này, nghe cũng có chút siêu hình.

Bắt buộc phải đi vào bên trong thần điện, cầu nguyện một cách thành kính, sau khi nhận được sự đồng ý của thần linh thì mới có thể nhận được thuộc tính Huyền khí.

Còn về phần chủng loại thuộc tính cụ thể như thế nào, lại liên quan đến thể chất, thiên phú,... của người tu luyện.

Thông thường mà nói, võ giả sau khi bước vào cảnh giới võ sĩ cấp 10 là có thể chuẩn bị cho việc thức tỉnh thuộc tính Huyền khí. Ví dụ như việc đi đến thần điện giúp dọn dẹp vệ sinh, cầu nguyện nhiều hơn, dâng lên nhiều cống phẩm, hay là bày tỏ sự chân thành vững vàng như kiềng ba chân. Cuối cùng mới có thể làm cảm động thần linh mà được thần linh ban phúc, nhận được thuộc tính Huyền khí.

Như vậy cũng xem như là bước một chân vào cảnh giới võ sư rồi. Võ giả ở cảnh giới võ sư đều có thể phóng Huyền khí ra ngoài.

Nhưng kiểu phóng ra này cũng tương đối hạn chế. Họ cũng không thể khiến cho Huyền khí rời khỏi thân thể, mà là lúc vận chuyển Huyền khí hoặc là sử dụng chiến kỹ, có thể phát ra hào quang với đủ loại màu sắc và hình dáng khác nhau. Song không có cách nào làm cho Huyền khí rời khỏi thân thể.

Nói chung, cảnh giới càng cao thì hào quang Huyền khí lại càng mãnh liệt. Ngược lại, cảnh giới càng thấp thì hào quang Huyền khí sẽ càng ảm đạm, mờ nhạt.

“Chậc chậc chậc...”

Lâm Bắc thần đọc đến đây thì không khỏi bật cười.

Khá là thú vị à nha!

Tại sao nghe thì có vẻ như là những cao thủ cảnh giới võ sĩ này, thật ra lại giống như là mấy cái bóng đèn hình người biết đi vậy.

Tất nhiên sức chiến đấu của những bóng đèn biết đi này chắc chắn sẽ mạnh hơn võ sĩ thông thường.

Do đó, tuổi thọ cũng sẽ cao hơn rất nhiều.

Mà từ cảnh giới võ sĩ trở lên là cảnh giới đại võ sư. Đại võ sư cũng được xưng là tông sư.

Trên tông sư thì là cảnh giới thiên nhân.

Lên trên nữa, trong báo cáo cũng không có miêu tả gì.

Nhưng rất rõ ràng, thế giới này có sự tồn tại của thần. Vì vậy, thần mới là tượng đài biểu trưng cho sức mạnh chân chính và đỉnh cao thực sự.

Thân thể người bình thường liệu có thể tu luyện thành thần được không?

Lâm Bắc Thần không biết.

Nhưng đột nhiên, trong đầu hắn lại lóe ra một ý nghĩ...

Nếu như có thể trở thành thần, có phải là sẽ có thể phá vỡ hư không, vượt qua thời không, trở về Trái Đất hay không?

Có lẽ được.

Chỉ là muốn trở thành thần, là điều khó khăn đến nhường nào cơ chứ.

Đừng nói là trong các đế quốc lớn như đế quốc Bắc Hải, đế quốc Bắc Cực,... Cho dù là Đông Đạo Chân Châu, thì số lượng cường giả võ đạo cũng giống như sao trên trời vậy. Nhưng cuối cùng thì được mấy ai có thể trở thành thần cơ chứ?

Có lẽ đến một người cũng không có?

So sánh như thế, vậy thà dựa vào điện thoại di động mà tìm đường quay về Trái Đất còn đáng tin hơn.

Trong báo cáo nói vô cùng rõ ràng, thực lực hôm nay của Lâm Bắc Thần đang ở ngưỡng cảnh giới võ sĩ cấp chín.

Đây chủ yếu là nhờ vào Kiếm thuật, Huyền khí và sức mạnh thể chất của hắn. Còn những hạng mục khác, trên cơ bản đều dừng lại ở trình độ cấp sáu.

“Bởi vì trong quá trình khảo thí, ta đã che giấu đi một phần thực lực của mình. Vì vậy, sức chiến đấu thực sự của ta thấp nhất cũng là khoảng cảnh giới võ sĩ cấp mười. Việc cần làm tiếp theo chính là đi vào thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân trong thành cầu nguyện, thức tỉnh thuộc tính sức mạnh?”

Lâm Bắc Thần xem xong hết bản báo cáo, nằm vuốt vuốt cằm của mình.

Nhưng sâu thẳm trong lòng hắn, hắn thật ra lại có bài xích với môi trường của thần điện.

Bởi vì nếu như thật sự có thần linh, mà lời cầu khẩn của người phàm lại bị thần linh nghe thấy hết. Nói như vậy, đồng nghĩa với việc tất cả bí mật của hắn đề sẽ bị bại lộ?

Nếu như mình không thức tỉnh thuộc tính Huyền khí, dường như cũng sẽ không phải chịu sự ảnh hưởng gì?

Nghĩ tới nghĩ lui, tạm thời hắn quăng ý nghĩ thức tỉnh thuộc tính Huyền khí sang một bên.

“Cũng không biết tu vi thực sự của Tào Phá Thiên đã đến cấp độ nào rồi. Có lẽ là cảnh giới võ sư. Nhưng cụ thể là cấp mấy thì không rõ. Lúc nhận thiếp mời là ta gian lận, nếu thật sự phải mặt đối mặt chiến đấu, ta chắc không phải là đối thủ của người này.”

Lâm Bắc Thần cẩn thận phân tích một cách nghiêm túc. Về điểm này, không thể nào làm qua loa được.

Bởi vì hắn là người tiếp nhận thiếp mời, điều đó đồng nghĩa với việc hắn bắt buộc phải đi tham gia đêm đấu kiếm.