Tại Trúc viện.
Lâm Bắc thần nằm lỳ ở trên giường đọc bản báo cáo.
Đối với ưu nhược điểm trong võ đạo của mình, thực sự hắn rất rõ. Vấn đề lớn nhất chính là nền tảng không vững.
Từ Huyền khí, Kiếm thuật cho đến sức mạnh của hắn đều là dựa vào việc bật hack trên app điện thoại mà nên.
Nó cũng giống như là ở trong PUBG vậy, vừa nhảy dù chạm đất là đã có ngay đầy đủ đống trang bị: nón cấp ba, giáp ba, balo ba, khẩu AWM được trang bị ống ngắm 8X và một khẩu M4 được trang bị đầy đủ. Ngoài ra, còn có đủ các loại túi cấp cứu và thuốc uống, có thể nói là cả người full set siêu cấp thần trang vậy.
Nhưng nếu như thật sự muốn đạt đến trình độ người cản giết người, Phật cản giết Phật thì còn phải trang bị thêm kỹ thuật đầy mình nữa. Như vậy mới có thể phát huy được uy lực chân chính của trang bị Thần cấp.
Mà tình trạng hiện tại của Lâm Bắc Thần lại chính là thần trang đầy mình, nhưng còn kỹ thuật lại chẳng mấy khả quan.
Mà muốn tăng “kỹ thuật” thì lại bắt buộc phải không ngừng tham gia huấn luyện thực chiến.
Hắn không hề lo lắng về điểm này chút nào cả.
Lúc tỉ mỉ lật xem bản báo cáo này, hắn cảm thấy rất vui. Sau một thời gian dài xuyên không đến đây, dường như cuối cùng hắn cũng đã hiểu rõ về hệ thống cảnh giới võ đạo của thế giới này – Thứ mà trước đây, có lẽ bởi vì việc phân cấp cảnh giới võ đạo là kiến thức cơ bản nhất, nên mới không có ai dạy cho Lâm Bắc Thần những điều này.
Lúc trước khi đến thư viện, trong khu vực được chỉ định, Lâm Bắc Thần không tìm được cuốn sách nào liên quan đến việc phổ cập cảnh giới,
Mà trong bản báo cáo này lại được nhắc đến rất chi tiết, tỉ mỉ.
Đạo lý đơn giản, dễ hiểu.
Tu luyện là vì cái gì?
Mục tiêu tu luyện được hệ thống võ học văn minh của thế giới này công nhận bao gồm ba điều:
Thứ nhất, gia tăng sức mạnh. Thứ hai, cơ thể càng cứng cỏi hơn. Thứ ba, kéo dài tuổi thọ.
Vì vậy, ý nghĩa của cảnh giới võ đạo cũng liên quan đến ba phương diện này. Cảnh giới của võ sĩ chia làm mười cấp độ, lấy cường độ Huyền khí làm đơn vị. 1.0 là cảnh giới võ sĩ cấp một
2.0 là cảnh giới võ sĩ cấp hai.
Theo thứ tự suy ra.
10.0 là cảnh giới võ sĩ đại viên mãn.
Cao hơn nữa chính là cảnh giới võ sư.
Trên cảnh giới võ sư chính là đại võ sư.
Mà sức mạnh chính là tiêu chuẩn đơn giản để có được những trị số này.
Nói chung, ngoài phạm vi sức mạnh mà người bình thường sỡ hữu, lúc sử dụng Huyền khí, trong nháy mắt, võ giả đạt cảnh giới Võ sĩ cấp 1 có thể sản sinh ra sức bộc phá lên tới 100 cân. Từ đó có thể suy ra, sức bộc phá của Võ sĩ cấp 2 là 200 cân. Còn sức bộc phá Huyền khí của Võ sĩ cấp 10 đại viên mãn sẽ là 1000 cân.
Trị số này thực sự quá khủng khiếp.
Sức bộc phá của một ngàn cân dù chỉ trong khoảnh khắc cũng đủ để đánh chết rất nhiều sinh vật.
Còn về việc tại sao các trị số được tiêu chuẩn hóa gọn gàng, quy chuẩn đến như vậy?
Có lẽ là bởi vì có một số bậc hiền triết trước đây của thế giới này, những người đã nghiên cứu và phân biệt cảnh giới Võ đạo bị mắc chứng ám ảnh cưỡng chế.
Cũng là để cho con cháu đời sau, những người xung quanh có thể thuận tiện hơn trong việc lý giải và phân biệt.
Điều đáng nói đến ở đây, chính là khả năng bộc phá được phân chia theo tiêu chuẩn này, chủ yếu là để chỉ ra sức bộc phá tức thì của Huyền khí sau khi sử dụng.
Nếu như không thúc đẩy Huyền khí thì chỉ với sức mạnh thể chất đơn thuần, chắc chắn đám võ giả bình thường được Huyền khí nuôi dưỡng, thấm nhuần sẽ mạnh hơn so với người bình thường. Nhưng ở cảnh giới võ sĩ thì sức mạnh cũng có giới hạn. Võ sĩ cấp 10 bình thường, không cần dùng đến sức bộc phá của Huyền khí, sức mạnh thể chất cũng chỉ ở khoảng ba bốn trăm cân. Người có thiên phú bẩm sinh có thể đạt đến sáu bảy trăm cân. Còn ngàn cân thì chỉ lác đác vài người.
Về phương diện quyết đấu bằng sức mạnh đơn thuần, những kẻ có thần lực trời sinh, nhưng lại chưa từng tu luyện qua Huyền khí, thì chưa chắc sẽ thua võ sĩ.
Về mặt lý thuyết, tuổi thọ trung bình của đám võ giả ở cảnh giới võ sĩ sẽ cao hơn so với người bình thường một chút. Bởi vì cơ thể khỏe mạnh, cường tráng nên có thể chống lại nhiều tai nạn và bệnh tật.
Nhưng giữa lý thuyết và thực tế lại thường không khớp nhau.
Bởi vì đám võ giả phải đối mặt với nhiều trận chiến hơn, xác suất đi đến những vùng đất nguy hiểm cũng cao hơn nhiều. Vì vậy, hầu hết những võ giả cảnh giới võ sĩ đều rất dễ chết sớm vì những trận quyết đấu, đi mạo hiểm, tai nạn,... Theo đó, trên thực tế mà nói, những võ giả của cảnh giới này thường lên bàn thờ sớm hơn so với người bình thường.
Đây thực đúng là một chủ đề làm người ta không khỏi buồn phiền.
Còn từ cảnh giới võ sư trở về sau, ngoại trừ những trị số tiêu chuẩn ra, còn có một số tiêu chuẩn có thể quan sát được bằng mắt thường. Đó chính là tiêu chí lớn nhất cho thấy sự mạnh yếu của võ đạo.
Thức tỉnh thuộc tính Huyền khí.