Dựa theo cách nói của Sở Ngân, ở đêm đấu kiếm, ngoại trừ việc giải quyết mối ân oán giữa Bạch Hải Cầm – một trong Tam Đại Danh Kiếm của Bạch Vân thành và giáo viên Đinh Tam Thạch ra, đây còn là trận chiến với muôn vàn khảo thí dành cho toàn bộ thiên tài kiếm đạo trẻ tuổi của Vân Mộng thành.
Mà lí do khiến cho Lâm Bắc Thần cảm thấy có hứng thú đối với Thí Kiếm Chi Dạ chính là muốn giúp đỡ Đinh Tam Thạch.
Hắn không cần trở thành ngôi sao sáng trong cuộc khảo thí như vậy. Nhưng chắc chắn có năng lực tự bảo vệ bản thân, tránh trở thành gánh nặng của Đinh Tam Thạch.
Có thể tưởng tượng được, sau khi trải qua chuyện ở Ma Kiếm quán, Tào Phá Thiên chắc chắn sẽ dùng mọi cách để có thể làm khó hắn.
Không thể không phòng bị trước được. “Tiểu Cơ Tiểu Cơ.”
Lâm Bắc thần nói.
“Chủ nhân có gì phân phó?”
Một giọng nữ êm tai vang lên, trợ lý giọng nói thông minh xuất hiện.
Một màn hình chiếu ảo 30 inch trên chiếc điện thoại mà người khác không nhìn thấy hiện lên trước mắt Lâm Bắc Thần.
“Quét bí tịch tinh thần lực Ác Long Bào Hao này, giúp ta tạo thành APP tu luyện, rồi tải về điện thoại nhé!”
“Được rồi, chủ nhân.”
Chỉ trong chốc lát, cảm giác lâng lâng trút ra luồng Huyền khí hiện lên trong cơ thể của Lâm Bắc Thần.
“A...”
Hắn khẽ rên lên một tiếng.
Dựa theo kinh nghiệm phán đoán của mình, chiến kỹ tu luyện tinh thần lực này tiêu hao khoảng 1G Huyền khí.
Khoảng ba mươi giây sau.
“Chủ nhân, APP Ác Long Hào Bao đã được tải xuống và hoàn tất cài đặt.”
“Khởi động.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
Dựa theo miêu tả của bí tịch chiến kỹ, tu luyện tinh thần lực, giai đoạn đầu chủ yếu chia thành ba cảnh giới: Luyện tinh hóa khí, Luyện khí hóa thần, Luyện thần phản hư.
Trước đây, khi Lâm Bắc Thần dùng APP Tinh Thần Lực Sơ Giải để tu luyện tinh thần lực, là dựa vào cảnh giới luyện tinh hóa khí thuộc giai đoạn đầu tam đại cảnh giới.
Hơn nữa, còn chỉ là ở mức độ sơ cấp trong cảnh giới này.
Nói một cách tương tự, tinh thần lực của Lâm Bắc Thần giống như là một đứa bé mới chập chững tập đi vậy. Đây là nhờ vào đột phá của hắn trong trận chiến với Thẩm Phi ở doanh trại. Nếu không thì cũng chỉ có thể xem như là một đứa trẻ sơ sinh đang học bò mà thôi.
“Tinh Thần Lực Sơ Giải là phương pháp tu luyện tinh thần lực. Giới hạn về mặt lý thuyết chính là giai đoạn trung cấp của cảnh giới Luyện tinh hóa khí. Đợi đến khi tinh thần lực của ta đạt đến giai đoạn này, thì phải nghĩ cách tìm thêm tâm pháp tu luyện tinh thần lực khác rồi...”
“Còn Ác Long Bào Hao thì lại là chiến kỹ sử dụng tinh thần lực. Chủ yếu sử dụng các hình thể biến đổi khác nhau của tinh thần lực để tấn công kẻ địch. Chỉ cần không ngừng nâng cao cảnh giới tinh thần lực thì sức mạnh của Ác Long Bào Hao cũng sẽ không ngừng tăng lên.
Với suy luận như vậy, Lâm Bắc Thần không khỏi thầm khen ngợi bản thân mình. Ngươi xem, ta thực sự là một kẻ thông minh, tài năng xuất chúng.
Bằng năng lực đọc hiểu và lý giải này, hoàn toàn có thể làm nổ banh xác mấy tên cặn bã đó.
“Tiểu Cơ Tiểu Cơ, giúp ta quét mấy cuốn bí tịch chiến kỹ ở trong thư viện ngày hôm nay chuyển hết thành APP tu luyện, rồi tải về điện thoại nhé...”
“Vâng thưa chủ nhân.”
“Nếu như đồng thời mở hết tất cả các APP thì 100% pin có thể duy trì trong bao lâu?”
“Sẽ chết máy.”
“Hả?”
“Trước khi thăng cấp điện thoại, không thể mở một lúc 8 APP tu luyện trở lên.”
“Má!”
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy thì khởi động Thuật ngưng tụ Huyền Khí Cao Cấp, Vô Tương Kiếm Cốt bản hoàn chỉnh, Xạ Nguyệt Kiếm Pháp, Vân Trung Phi Vũ, Hoa Tiền Nguyệt Hạ Kiếm, Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ, Tinh Thần Lực Sơ Giải và Ác Long Bào Hao đi.”
“Vâng thưa chủ nhân.”
Điện thoại thiết lập tu luyện hoàn tất.
Mấy ngày sau đó, Lâm Bắc Thần vẫn như mọi ngày, cứ đến lớp là gục đầu xuống ngủ say như chết.
Nhóm giáo viên cũng đều hết cách.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đã đến ngày ước hẹn đấu kiếm.
Hôm nay thời tiết đẹp một cách lạ thường.
Bầu trời xanh thẳm như được gột rửa, không một gợn mây.
Một bầu không khí kỳ lạ đang bao trùm mà chỉ có các đại nhân vật ở Vân Mộng thành mới có thể cảm nhận được.
Lâm Bắc Thần lại một lần nữa ngủ gật trên giảng đường cho đến khi tan học, hoa khôi của lớp Lâm Tuyết Ngâm lặng lẽ đến gần, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc vào hắn, nói: "Bạn học Lâm, có người tìm ngươi."
Lâm Bắc Thần mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, quay đầu lại.
Nhìn thấy một Tiểu Loli cao khoảng 1m5 đang đứng ở cửa lớp vẫy tay gọi mình.
"Đứa trẻ nhà nào vậy?"
Hắn nhất thời không phản ứng.
Bạch Khâm Vân đứng ở cửa phòng học, khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của nàng lúc này có hơi đen lại.
Mặc dù nàng không tự ái, nhưng tự hỏi, bản thân tốt xấu gì cũng là một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong học viện, nhìn thấy Lâm Bắc Thần lại có thể không có chút ấn tượng nào đối với mình, nhất thời cũng không nói nên lời.
"Ước hẹn đấu kiếm lần này, chủ nhiệm Sở đã xuất phát đến Thành Chủ phủ trước rồi, trước khi lên đường đã bảo ta đi cùng với ngươi."
Nàng mặt không biểu cảm nói.
"Ồ?"
Lâm Bắc Thần dụi dụi mắt, lúc này mới nhớ ra Tiểu Loli này chính là Bạch Khâm Vân năm nhất, trong Ma Kiếm quán đã liều chết để nhận được thiệp mời, cũng có được tư cách tham dự yến hội của cuộc ước hẹn đấu kiếm.
"Đi."
Hắn lau nước bọt rồi bước ra khỏi giảng đường.