“Tình huống của bạn học Lăng thế nào rồi?” Lâm Bắc Thần lại hỏi.
“Thần nhi đại chiến với Thiên Ngoại Tà Ma, huyền khí suy kiệt, mất sức nghiêm trọng, hơn nữa tình huống trong cơ thể có chút đặc thù, cho nên còn đang mê man. An dược sư nói rằng ít nhất còn cần một ngày một đêm mới có thể tỉnh lại... Ngươi có lòng rồi.” Lăng Quân Huyền lập tức phối hợp chuyển đề tài.
Tình huống đặc thù.
Lâm Bắc Thần nhìn về phía Lăng Thần đang nằm trên giường, nàng
được đắp chăn mỏng.
Khuôn mặt trứng ngỗng tuyệt mỹ trắng nõn như ngọc, thiếu đi một chút hồng nhuận, mái tóc đen như mây xõa ra, càng tôn lên sự tinh xảo tuyệt diễm của khuôn mặt, làm tăng nét hồn nhiên và kiều mị của thiếu nữ, làm cho người ta liếc mắt một cái đều không kìm lòng được tim đập thình thịch, có loại ảo giác trước mắt sáng chói, ảo giác tại sao thiếu nữ này lại phát sáng.
Công bằng mà nói, từ khi Lâm Bắc Thần xuyên không, tất cả những thiếu nữ đã gặp qua bất kể là thần hay là nữ tử phổ thông, không có nhân vật vào không xinh đẹp. Cho dù đặt một người nào lên trên Địa Cầu đều đủ để các trạch nam điên cuồng sùng bái, nhưng nếu chỉ nói về dung mạo, Lăng Thần là người đẹp nhất, không chút tỳ vết, ngũ quan khuôn mặt lẫn thân hình, không chỗ nào là không có tỷ lệ tuyệt đẹp.
“Để ta thử xem.”
Trước khi Lâm Bắc Thần thi triển Thủy Hoàn Thuật, hắn xin ý kiến
của vợ chồng Lăng Quân Huyền.
“Ngươi còn có thể chữa bệnh?” Tần Lan Thư bất ngờ liếc nhìn Lâm
Bắc Thần.
Sau đó, tiếng gõ cửa vang lên.
Giám đốc An Mộ Hi của trung tâm y tế Vân Mộng mang theo đại đệ tử cấp cao Tả Khâu Vô Song tiến vào.
Nhìn thấy Lâm Bắc Thần, hai người vội vàng hành lễ.
Lâm Bắc Thần gật đầu đáp lễ, mới trả lời thắc mắc của Tần Lan Thư,
nói: “Biết một chút, biết một chút...”
Tần Lan Thư nhíu mày, nói: “Thể chất Thần nhi đặc thù, lần này khổ chiến mất sức, tình huống cũng rất nghiêm trọng, không phải y thuật thông thường có thể chẩn đoán chắc chắn, ta biết ngươi tinh thông thần thuật, nhưng lúc trước bệnh khó chữa của Thần nhi tái phát đã thử qua thần thuật trị liệu, đại giáo chủ Đế đô từng trị liệu cho Thần nhi, tất cả đều vô ích...”
Ồ?
Bệnh khó chữa sao?
Lâm Bắc Thần nhạy bén nắm bắt được điểm mấu chốt? Trong cơ thể Lăng Thần có bệnh khó chữa?
Việc khi nào thế?
Ồ, bản thiếu vô cùng xúc động.
Thân thể ốm yếu còn vì mình mà đánh nhau với nam nhân khác.
Lâm Bắc Thần nói: “Nương... Lăng phu nhân, tuy rằng ta không biết y thuật, nhưng ta tinh thông một phương pháp trị liệu đặc biệt, chính là bí thuật không truyền, xin mời ngươi xem...”
Nói xong, một đạo Thủy Hoàn Thuật được ném lên trán Lăng Thần. Ánh sáng màu xanh biếc chiếu rọi khuôn mặt thiếu nữ đang mê
man, càng trở nên sáng chói kiềm diễm không gì sánh được. “Ưm...”
Thiếu nữ đang hôn mê, cánh mũi hơi động đậy, phát ra một tiếng có chút ái muội, thở hổn hển.
Sắc mặt Tần Lan Thư lập tức hiện lên một tia âm u.
Trên mặt Lăng Quân Huyền cũng lộ ra thần sắc khẩn trương, nói:
“Bạn học Lâm, thủ đoạn của ngươi dùng được hay không...”
Là đảng đồng hương đã sớm hiểu biết Lâm Bắc Thần, Lăng Quân Huyền mơ hồ nhớ rõ, Lâm Bắc Thần có một món trị liệu thủy hệ, nghe nói hiệu quả kinh người, trong lòng cũng ôm một tia hy vọng.
Nhưng Lăng Thần vẫn chưa tỉnh lại. Tốn kém nhiều như vậy sao?
Phải bù đắp lại mới được.
Lâm Bắc Thần liên tục ném ra mấy vòng nước.
Trên người thiếu nữ xinh đẹp nổi lên một mảnh lục quang. “Dừng tay.”
Tần Lan Thư nhịn không được mở miệng, nói: “Lâm đại thiếu gia, cơ thể Thần nhi ốm yếu đã lâu, cần từ từ điều trị, không phải là vật thí nghiệm sau khi ngươi mới vào Thiên Nhân, nể tình nàng hôn mê chính bởi vì ngươi, vẫn mong ngươi giơ cao đánh khẽ.” Trong giọng điệu của Tần Thư Lan đã có chút tức giận.
Lâm Bắc Thần ngẩn ra, nói: “Hiểu lầm của bá mẫu đối với ta quá sâu...”
Tần Lan Thư trực tiếp ngắt lời: “Gọi ta Lăng phu nhân là được. “
“Hả được, bá mẫu, thật ra...”
Lâm Bắc Thần đang định giải thích.
Trên giường bên cạnh, thiếu nữ đang mê man lầm bầm một tiếng, chậm rãi tỉnh lại.
Nàng mở con ngươi xinh đẹp ra, thần sắc có chút mờ mịt, nhưng vệt đỏ trên khuôn mặt trứng ngỗng mịn màng kia như kiểu búng một cái là rách lại đang nhanh chóng khôi phục, hơn nữa khí tức ba động truyền ra trên người cũng nhanh chóng tăng lên.
Rõ ràng là Thủy Hoàn Thuật trị liệu lúc trước có tác dụng.
“Thần nhi!”
Tần Lan Thư là người đầu tiên phản ứng lại, bà vô cùng mừng rỡ.
Bà run rẩy hô lên, lập tức vọt tới bên giường, kéo tay con gái, dưới cảm ứng huyền khí, sắc mặt càng thêm rõ ràng: “Không sao cả, không sao cả, rốt cục không sao rồi...”
Tần Lan Thư thiếu chút nữa vui mừng đến phát khóc.
Lăng Quân Huyền ở bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm, phất râu nói: “Ôi chao, ta đã bảo rồi mà, Thần nhi tuyệt đối sẽ không có việc gì, nàng chỉ cần người quan sát, con gái đã lớn rồi mà chẳng có tý kiên nhẫn nào...”
Mẹ kiếp, cái đền đệt.
Lâm Bắc Thần kinh ngạc nhìn về phía thành chủ cũ. Bá phụ, người xong rồi.
Lăng Quân Huyền oán giận hai câu, đột nhiên cũng cảm thấy không đúng, lơ đãng nhìn qua viên gạch vụn trên mặt đất, trong lòng đột nhiên giật thót, chân không hiểu sao cảm thấy có chút mềm nhũn, nhưng nhìn thê tử của mình, hình như còn đắm chìm trong niềm vui thức tỉnh của con gái, vẫn chưa chú ý tới mình nói cái gì, nhất thời lại vững vàng hơn.
Lâm Bắc Thần vừa định tiến lên nói chuyện với Lăng Thần.
Tần Lan Thư lập tức phát hiện, ngẩng đầu nói: “Lâm đại thiếu gia, Thần nhi vừa mới tỉnh lại, còn phải tĩnh dưỡng nhiều hơn, nơi này không cần ngươi ở lại...”