Quả nhiên, trong đại doanh Hải tộc có ít nhất hai vị cường giả cấp Thiên Nhân tọa trấn sao?
Áp lực khó có thể hình dung tràn ngập trong lòng các tướng lĩnh cao cấp. Thêm một tôn Thiên Nhân có ý nghĩa gì, bọn họ so với người bình thường
càng hiểu rõ ý nghĩa trong đó.
Lâm Bắc Thần lập tức nói qua một lần về dung mạo, địa vị và phương thức công kích của thiếu nữ xe lăn, nhưng hắn giấu đi thân phận của thiếu nữ. Dù sao điều này dường như càng thêm chắc chắn thân phận gian dâm của sư phụ, là đệ tử của lão Đinh, lúc nên che giấu cho sư phụ vẫn nên phải làm.
“Thiếu nữ ngồi xe lăn đó không biết có phải tàn phế hay không. Dưới trạng thái bình thường, trên tay đeo bao tay màu trắng ngọc, nắm giữ hai loại lực lượng bức xạ quỷ dị, một loại là lam sắc, tựa hồ có lực lượng chữa trị thương thế cho bản thân, loại khác là màu đỏ, ẩn chứa hỏa độc kịch liệt, có thể đả thương Thiên Nhân.”
“Ít nhất cũng là một Thiên Nhân song thuộc tính, thân phận hẳn là vương tộc của Tây Hải Đình, Thiên Nhân Hải tộc lúc trước bị ta thiếu chút nữa đánh bại nghe lệnh của thiếu nữ này...”
Lâm Bắc Thần nhấn mạnh thân phận và sức chiến đấu của thiếu nữ. Thật không may, điện thoại tử thần đang được nâng cấp.
Nếu không hắn sẽ quay một video trực tiếp, càng thêm trực quan hơn.
Hắn ngược lại hy vọng hệ thống tình báo dưới trướng Cao Thắng Hàn có thể căn cứ vào những manh mối này điều tra rõ ràng thông tin lẫn thân phận của thiếu nữ xe lăn này.
Theo đạo lý thì con gái của lão Đinh không nên có loại thái độ đó đối với mình.
Mỹ nam tử tuyệt thế hiếm thấy như mình, phong hoa tuyệt đại, người thấy người yêu, hoa gặp hoa nở, xe thấy xe nổ, đừng nói là con gái của lão Đinh có tình cảm sư huynh muội cứng rắn như vậy, cho dù là nữ tử bèo nước gặp nhau, thì khi thấy sắc đẹp của mình, chỉ sợ chân đã mềm nhũn ngay cả đường cũng không đi được, không có khả năng để lộ biểu cảm khinh bỉ chán ghét kia.
Chẳng lẽ quan hệ giữa lão Đinh và con gái của mình cũng không tốt đẹp chăng?
Cho nên nha đầu này ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng, thuận tiện có ý kiến với mình
Hoặc là nha đầu này trời sinh phản nghịch? Hoặc là, nàng cố ý dùng loại phương thức đặc thù đó để khiến cho tổng tài bá đạo như mình chú ý?
Trong lòng Lâm Bắc Thần suy nghĩ lung tung.
Chủ yếu là hắn không thể chịu đựng được sự tức giận này.
Ta vừa đẹp trai vừa cường đại, tiểu nha đầu ngươi dựa vào cái gì mà chán ghét ta chứ.
Mọi người nghe xong miêu tả của Lâm Bắc Thần, tất đều im lặng không nói. Mọi thứ dường như tồi tệ hơn bọn họ nghĩ.
Nghe qua thiếu nữ xe lăn kia không phải là Thiên Nhân bình thường.
Một số người theo bản năng nhìn về phía Cao Thắng Hàn.
Lúc này, Cao Thắng Hàn là trụ cột tinh thần đáng tin cậy nhất của Triều Huy đại thành.
Cao Thắng Hàn hơi trầm ngâm, sau đó mỉm cười nhìn về phía Lâm Bắc Thần trước, nói: “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Lần xuất kích này của Lâm đại thiếu gia, làm đánh bại sự kiêu ngạo của Hải tộc, có thể nói là công không thể thiếu.”
Lâm Bắc Thần nghe vậy, ánh mắt sáng ngời: “Có tiền thưởng không?”
Cao Thắng Hàn đã sớm quen rồi, nói: “Có, nhưng phần công lao này thật sự quá lớn, cho nên nhất định phải do quân công bẩm báo đế đô, bệ hạ tự mình định đoạt...”
Lâm Bắc Thần cảm thấy mình bị trêu chọc.
Đây là một tấm séc trống rỗng.
Ánh mắt Cao Thắng Hàn đảo qua Lữ Văn Viễn cùng chiến tướng, ngữ khí thoải mái nói: “Trong trận doanh Hải tộc có hai tôn Thiên Nhân, bây giờ trong Triều Huy đại thành ta cũng có hai đại Thiên Nhân, trạng thái vẫn cân bằng như trước, công chúa Hải tộc kia nắm giữ song thuộc tính lực thì sao chứ.”
“Tin rằng mọi người đã sớm nhận được tin tức, vừa rồi cũng nhìn ra, Lâm đại thiếu chính là Thiên Nhân tam hệ, chiến lực mạnh mẽ, có thể so với Thiên Nhân cấp bốn, ha ha, có Lâm đại thiếu tọa trấn, chúng ta vẫn chiếm ưu thế rõ ràng.”
Ánh mắt mọi người nhất thời lại tập trung vào Lâm Bắc Thần.
Nói như vậy hình như cũng không sai.
Không nói đến tình báo chiến đấu ở khu vực thứ hai lúc trước như thế nào, vừa rồi Lâm đại thiếu gia ở trong đại doanh Hải tộc giết ra, bọn họ đã được tận mắt chứng kiến.
Ít nhất Hải tộc không có cách nào đối phó với Lâm Bắc Thần là thật.
Bầu không khí trên đầu thành dần dần lại thoải mái xuống.
Tuy rằng vẫn không nhìn thấy hy vọng chấm dứt trận chiến tranh này, nhưng Triều Huy đại thành có hai đại Thiên Nhân ít nhất cũng có thể phòng thủ kiên cố trong một khoảng thời gian rất dài.
Thế cục đến nước này, hình như cũng chỉ có thể liều mạng xem hai bên ai có sức bền thì càng mạnh hơn.
Trong lịch sử chiến tranh của thế giới này, có không ít ví dụ về cô thành đã giữ vững trong nhiều thập kỷ.
Cả người Lâm Bắc Thần bị treo máy, tạm thời cũng không có biện pháp gì hay.
Vậy chi bằng để cho Tiêu Bính Cam làm tiểu đoàn trưởng thứ hai, cầm khẩu pháo Ý... ấy, không đúng, là bệ phóng tên lửa 69 bắn vài phát phía các Hải tộc bên ngoài thành, hẳn là có thể tạm dừng chiến tranh.
Đó là nếu như giải quyết vấn đề trước mắt.
Lâm Bắc Thần không suy nghĩ quá nhiều như Cao Thắng Hàn, hắn vô cùng có giác ngộ về tay đấm vàng, thủ hạ giỏi nhất, cũng không có sự rụt rè của vương đối vương, tướng đối tướng, binh đối binh, trực tiếp ra tay, tuần tra một vòng trên tường thành, chém giết tất cả những Hải tộc xông vào trong thành, lại thi triển huyền khí tiên thiên thổ hệ khống chế bùn đất dâng lên ngưng kết đập vào lỗ thủng trên tường thành, tạm thời lấp lại...
Kinh nghiệm chiến đấu của tướng lĩnh thủ thành hiển nhiên cũng cực kỳ phong phú.
Trực tiếp hạ lệnh cho bính lính tạt nước, bùn đất bị đóng băng, tường thành lập tức trở nên vô cùng kiên cố.
Những nơi Lâm Bắc Thần đi qua, tiếng hoan hô vang lên.
Hắn thậm chí còn ném một ít thủy hoàn thuật để trị liệu cho những binh sĩ
trọng thương sắp chết kia.
“Mọi người vất vả rồi.” Lâm Bắc Thần lớn tiếng nói.
Từng đợt rau hẹ ngây thơ thuần phác nối tiếp nhau trực tiếp được bồi dưỡng.
Chỗ bị thủng cuối cùng trên tường thành nằm trên bức tường phía đông.
Nơi này chém giết vô cùng thảm thiết.
Lâm Bắc Thần bay tới, đang định ra tay thì ánh mắt bỗng dưng khựng lại.
Phía dưới là một binh lính vung kiếm chiến đấu, cả người đẫm máu, bóng người có chút quen mắt.
Leng keng!
Đao kiếm giao nhau.
Tên binh lính này chém giết một vị võ sĩ Hải tộc, bước chân lảo đảo, mũ bảo hiểm đầy vết thương vỡ vụn rơi xuống, mái tóc suôn mượt xõa tung tuôn ra...