Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1137: Thiên Nhân kỹ




Trong lòng thầm nghĩ, Cao Thắng Hàn không đứng xem tiếp nữa, cuối cùng đã xuất thủ rồi.

Tâm niệm khẽ động, quang diễm Huyền khí bành trướng rồi phóng lên trời, giữa Huyền văn lưu chuyển nhấp nháy, chúng hóa thành từng đạo kiếm quang, bao phủ xuống, thật sự giống như cắt cỏ vậy, quét sạch một mảng lớn đại quân của Hải tộc tầng lớp thấp đang xông tới giống như thủy triều ở dưới thành.

Nhất là võ sĩ của Hải tộc ở chỗ lỗ hổng của tường thành, những nơi bị Cự Thú biển sâu đập vỡ, kim loại bị ánh kiếm tàn sát.

Chiến trường dưới tường thành vốn dĩ đầu người tuôn trào, đột nhiên liền biến thành một mảnh chân không.

Dưới sự phản công của đội đột kích do quân đào khoáng và Tiêu Dã dẫn đầu, lỗ hổng tường thành thất thủ cuối cùng cũng được đoạt lại một lần nữa.

Ở trên cao nhìn xuống, binh sĩ của Nhân tộc giống như bàn thạch bất di bất dịch trong dòng nước chảy xiết, gắt gao trấn giữ lỗ hổng tường thành.

Nguy cơ tạm thời được giải trừ.

Cao Thắng Hàn không tiếp tục xuất thủ nữa, mà ngưng thần chú ý chiến trường phía xa.

Hắn không thể tiêu hao quá nhiều Huyền khí, cần phải giữ lực lại để ứng phó với nguy cơ mà Lâm Bắc Thần có thể gặp phải.

Đồng thời, một ý nghĩ hiện lên trong đầu Cao Thắng Hàn——

Tên phá gia chi tử Lâm Bắc Thần này đã chiến đấu với cường độ cao lâu như vậy, có lẽ là đã tiêu hao Huyền khí rất lớn, tại sao còn không rút lui?

Trong chiến trường.

Lâm Bắc Thần cuối cùng cũng cảm nhận được Huyền khí kim tệ dần dần suy sụp. Quả nhiên.

Cho dù là cường giả cấp thiên nhân, một khi rơi vào cuộc chiến tranh cường độ cao với kẻ địch cùng cấp, không ngừng thi triển ra chiến kỹ cấp bậc trên tam Tinh, mức độ tiêu hao đối với Huyền khí tiên thiên tự thân là vô cùng to lớn.

Cho dù Lâm đại thiếu nổi tiếng là sức bền kinh người Kim Thương không ngã, nhưng lúc này cũng cảm thấy Huyền khí kim tệ vận chuyển có chút lực bất tòng tâm.

Mà thiên nhân Hải tộc mang mặt nạ tám lỗ ở phía đối diện, dưới sự gia trì của tám vị Ngư Nhân thuật sĩ, vẫn duy trì được trạng thái đỉnh phong.

"Tạp khốc la tháp..."

Thiên nhân Hải tộc hét to cái gì đó, thay đổi ngôn ngữ, hét lớn: "Ngươi chết chắc rồi."

Thân là đối thủ, hắn nhạy bén cảm nhận được sự suy sụp năng lượng trong cơ thể của Lâm Bắc Thần.

"Vậy thì chưa chắc."

Thân hình của Lâm Bắc Thần nhanh chóng lùi về sau.

Ầm!

Hắn trực tiếp rơi trên mặt đất.

Các chiến sĩ cấp thấp của Hải tộc lít nha lít nhít ở xung quanh liền sững sờ, sau đó ập tới giống như thủy triều.

"Chết đi."

Lâm Bắc Thần một chân giẫm trên mặt đất một cái.

Mặt đất băng đông cứng liền giống như sóng nước dập dờn.

Chỗ đỉnh sóng, lực chấn động không thể nào tưởng tượng nổi khiến cho tất cả binh sĩ của Hải tộc trong phạm vi ngàn mét đều hóa thành bột mịn bùn máu, chất đống trên mặt đất, chết không thể chết hơn.

"Chiến Long Tam Trọng Kiếp... Giết."

Cường giả Hải tộc mang mặt nạ tám lỗ lao xuống.

Mắt thấy Lâm Bắc Thần đã bất lực chống đỡ, hành tẩu trong hư không, lại phân tâm đối phó với binh lính bình thường, hắn nhìn thấy được cơ hội, không chút do dự trực tiếp mở ra đại chiêu.

Tam Thoa Kích bị thôi động tới đỉnh phong, lại lần nữa huyễn hiện ra Huyền văn đại dương màu lam chằng chịt, sức mạnh của Hải Thần truyền vào trong kích, khai triển ra chiêu bản mệnh, từng đường một thô bạo hóa thành Giao Long diệt thế, uốn lượn gào thét, uy áp không thể tưởng tượng nổi, trong nháy mắt đã khóa chặt Lâm Bắc Thần, năng lượng cuồng bạo trong bỗng chốc trút xuống, hung hãn đánh xuống.

Ầm ầm!

Mặt đất rung chuyển.

Một cái hố khổng lồ đường kính trăm mét bị đập ra khe hở giống như mạng nhện bao trùm mặt đất trong phạm vi ngàn mét.

Khói bụi mù mịt khắp tứ phía.

Trong lúc nhất thời, tầm mắt của tất cả mọi người, đều bị che chắn.

"Hả?"

Thiên nhân Hải tộc mang mặt nạ tám lỗ lơ lửng giữa không trung, giơ tay vẫy một cái. Tam Thoa Kích mất đi sự rực rỡ từ chỗ sâu dưới mặt đất bay tới trong tay hắn, ong ong chấn động.

"Không hề đánh trúng, người đâu?"

Trong tám lỗ thủng trên mặt nạ của hắn, đều có luồng sáng màu lục tối đang lóe lên, con ngươi giống như camera di động, lại có thể chuyển động theo các phương hướng khác nhau, rõ ràng cũng là một loại chủng tộc dị năng, đang dốc sức tìm kiếm tăm tích của Lâm Bắc Thần.

Hắn rất có lòng tin đối với một đòn tuyệt sát vừa rồi.

Bởi vì Nhân tộc đó trăm phần trăm là Huyền khí đã bị suy kiệt rồi.

Đối kháng chính diện thì nhất định sẽ không ngăn được thiên nhân kỹ bản mệnh Chiến Long Tam Trọng Kiếp của mình.

Nhưng vấn đề là, bây giờ người đâu?

Bị nổ thành tro bụi rồi sao?

Hay là trốn đi rồi?

Trên bầu trời, tiếng ngâm xướng không dứt của tám vị thuật sĩ Nhân Ngư tộc vang lên, Huyền Văn màu xanh da trời bao trùm lấy Hải thần chi lực, trùng trùng bảo vệ bản thân, bọn họ với kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ngay lập tức bố trí trùng trùng phòng hộ tự vệ, tránh bị Lâm Bắc Thần đánh lén.

Đại doanh Hải tộc.

Soái đài.

"Hả?"

Đồng tử của thiếu nữ trở về hình dáng ban đầu: "Biến mất rồi?"

Đang lúc nghi hoặc, đột nhiên một cảm giác kinh hãi trước nay chưa có bao trùm lấy nàng.

"To gan."

Một tia giận dữ tràn xoẹt qua mắt, nàng giơ tay lên nhẹ nhàng xoay chiếc nhẫn màu xanh da trời trên ngón giữa.

Khoảnh khắc tiếp theo——

Ầm!

Soái đài nổ tung.

Một bóng người bạch y, trong tay cầm kiếm, kiếm quang như điện, đâm thẳng về phía thiếu nữ.

Thiếu nữ ngồi trên xe lăn hoàn toàn không phản ứng kịp.

Dung giáo chủ ở bên cạnh tâm thần điên cuồng chấn động, ngay lập tức xông tới bảo vệ thiếu nữ.

Nhưng kiếm quang lóe lên, nàng trực tiếp bị chém bay ra ngoài, một đường máu giữa ngực rơi vãi mưa máu.

Sức mạnh cảnh giới thiên nhân tuyệt đối không phải thứ mà Dung giáo chủ không kịp phòng bị có thể ngăn cản được.

Không thể dễ dàng sụp đổ.

Dường như trong cùng một thời điểm, kiếm trong tay của thiếu niên bạch y đã đâm trên mi tâm của thiếu nữ.

Chất lỏng màu đỏ tươi rơi xuống trên mặt đất.