Khủng Bố Sống Lại

Chương 741: Xe Hơi 1




Ngay khi Dương Gian vừa mới đi đến đại sản của sân bay thì nhân viên chuyên môn liền tiếp đón chờ sẵn ở đây rồi. Hắn là nhân viên đặc thù cho nên đương nhiên là tổng bộ sẽ sắp xếp nhân viên phục vụ riêng cho hắn. Đồng thời yêu cầu cũng khá cao, có an bài xe chuyên dụng của khách sạn đưa đón, thậm chí mỗi khi ra ngoài đều có tài xế riêng đưa đi, còn có cả nhân viên đi cùng nữa. Đương nhiên nếu xét theo một phương diện thì có thể coi đây là đãi ngộ tốt, còn xét theo mặt khác thì đây cũng là do tổng bộ không muốn đám ngự quỷ nhân này xảy ra chuyện gì ở trong thành phố Đại Kinh.

Bất cứ ngự quỷ nhân nào đều cũng sẽ có một số chỗ thiếu sót, không thể nào suy đoán phương thức hành động của bọn họ theo lối tư duy của người bình thường được. Hiện tại một đám ngự quỷ nhân tề tụ lại ở trong thành phố Đại Kinh, nếu tổng bộ mà cứ để mặc như thế không thèm quan tâm, không sớm thì muộn kiểu gì cũng sẽ xảy ra chuyện.

Dương Gian đi theo một vị nhân viên ra khỏi sân bay, sau đó có một chiếc xe chuyên dụng cho hắn chờ sẵn phía trước.

Người nhân viên kia cười cười và nói với hắn:

- Lái xe sẽ mang ngài đến khách sạn để nghỉ ngơi, đến chỗ đó còn có người khác phụ trách tiếp đón ngày, ngài cứ yên tâm đi.

Dương Gian chỉ tay vào Vạn Đức Lộ và nói:

- Ông ta đi theo tôi được không?

- Việc này đều do ngài quyết định.

Dương Gian gật gật đầu, ra hiệu cho Vạn Đức Lộ leo lên xe cùng hắn. Thế nhưng ngay khi vừa mới leo lên xe, hắn đã ngửi được một mùi thơm kỳ lạ. Không quá nồng, cũng không quá nhạt mà vừa đủ khiến cho người ngửi có cảm gái dễ chịu.

Dương Gian nhíu nhíu mày:

- Đây là mùi gì vậy?

- Đàn hương, là mùi đàn hương.

Ở bên trong xe đột nhiên vang lên giọng nói của một cô gái. Giọng nói này có hơi quen thuộc đối với hắn. Có điều nhất thời khiến cho người ta có chút không kịp phản ứng. Ngay khi Dương Gian ngồi vào hàng ghế sau, hắn liền nhìn thấy ở hàng ghế ngoài cũng có một cô gái mặc váy, tóc tết hai bím. Dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn đáng yêu. Khiến cho người ta không thể kìm lòng mà nhìn thêm mấy lần.

Hắn tiếp tục hỏi:

- Vì sao phải dùng đàn hương?

- Dùng để che mùi vị.

Cô gái cực kỳ đáng yêu kia quay đầu lại dùng cặp mắt to, tròn, sáng ngời kia đáng giá Dương Gian, trong ánh mắt hiện rõ vẻ vui mừng cùng tò mò.

Dường như người mà cô ta đang nhìn không phải là Dương Gian mà là một con động vật quý hiếm nào đó. Ánh mắt của cô ta không ngừng quét lên quét xuống, không buông tha bất cứ chi tiết nào.

- Cầm giúp tôi một tý?

Dương Gian đặt túi hành lý xuống dưới đất, sau đó lại đưa cái bình bằng vàng đã bị đậy nắp kia cho Vạn Đức Lộ. Vạn Đức Lộ run rẩy, hoảng sợ cầm lấy cái bình, ông ta không dám buông tay, cũng không dám ôm chặt. Bởi vì ông ta biết bên trong cái bình này đựng thứ gì, lúc nãy tên ngự quỷ nhân gọi là Quách Phàm kia thiếu chút nữa bị chết vì con quỷ bên trong.

Dương Gian hỏi lại:

- Che đậy mùi gì?

Cô gái đáng yêu kia cười hì hì rồi nói:

- Mùi thi thối. Phần lớn ngự quỷ nhân đều có dính lấy mùi vị này ở trên người. Nhưng dù sao đi nữa, thành phố Đại Kinh cũng là một thành phố tương đối đặc biệt. Để cho một người có mùi thi thối đi ở trên đường thì khó tránh khỏi việc có người khác nghi ngờ và sợ hãi.

- Thật sao?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn nhìn lấy cô ta rồi nói:

- Nhìn kỹ chưa? Có cần tôi phải cởi quần áo ra cho cô nhìn thêm không?

- Không biết xấu hổ.

Cô gái này khẽ phi một tiếng và quay đầu ra hướng khác, da mặt cô ta hơi đỏ.

Nhưng mà Dương Gian lại đột nhiên đưa tay tới, sau đó bóp lấy cái cổ non mịn kia của cô ta. Lực lượng mạnh mẽ của hắn khiến cho đầu của cô ta đụng phải cửa kính. Đồng thời ngay khi vừa tiếp xúc, quỷ ảnh đã dọc theo cánh tay của hắn để xâm nhập vào bên trong cơ thể của cô ta.

Trong nháy mắt khuôn mặt của cô gái đáng yêu kia đỏ bừng, vội vàng mở miệng cầu xin:

- Dương Gian, cậu làm gì vậy? Buông tay, mau buông tay ra, là tôi đây, Lưu Tiểu Vũ, Lưu Tiểu Vũ,...

Nếu Giang Diễm mà ở đây thì cô sẽ nhận ra cái cảnh này, bởi vì nó khá quen thuộc.

- Từ giọng nói của cô tôi biết cô chính là Lưu Tiểu Vũ, nhưng chẳng lẽ cô không muốn giải thích một chút về việc vì sao lại có chiếc xe này hay sao?

Sắc mặt Dương Gian hơi trầm xuống, sau đó hắn đưa chân đạp một cái khiến cho trần xe vỡ nát. Những vật liệu trang trí bên ngoài bị bong ra, lộ ra một tấm kim loại bằng vàng.

- Toàn bộ chiếc xe đều là tài liệu đặc thù. Nếu tôi đoán không sai thì có lẽ chỉ cần bấm một cái, cả chiếc xe này sẽ bị bít kín lại. Đây là một cái túi đựng thi thể di động, là chuẩn bị cho tôi à?