Khủng Bố Sống Lại

Chương 725: Mạo Hiểm 1




Dương Gian ngồi yên trên ghế nhìn tất cả mọi người ở bên trong khoang hành khách. Bầu không khí có chút ngột ngạt, đồng thời xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ.

Hiện tại máy bay đang không ngừng xoay vòng tròn ở trên một cánh đồng hoang vu chứ không có lựa chọn hạ cánh khẩn cấp. Cũng không hề có ý định bay đi chỗ khác, chỉ bay vòng quanh ở chỗ này đề chờ đợi.

Nhưng sự chờ đợi này lại chính là một loại dày vò, tất cả mọi người ở trên chuyến bay này đang tiến vào trạng thái tử vong đếm ngược. Nếu ở trong đoạn thời gian đó Dương Gian không thể nào xử lý được con quỷ ở trên máy bay, như vậy máy bay chỉ còn có một cách là thả rơi tự do ở một nơi hoang vu vắng vẻ. Tổng bộ sẽ không thể nào để cho con quỷ này chạy vào bên trong một tòa thành thị được.

Dù nhìn qua thì thấy lựa chọn này có vẻ rất tàn khốc, nhưng cuốc sống này là vậy. Thế giới này luôn tàn khốc đến mức tàn nhẫn như thế.

Dương Gian cũng không có đi an ủi những người này, cũng không đứng dậy vỗ ngực và cam đoan rằng mấy người cứ yên tâm đi, có tôi ở đây rồi cho nên mọi người sẽ không có chuyện gì đâu. Đồng thời hắn cũng không cam đoan rằng bản thân hắn sẽ xử lý được thứ kia. Hắn chỉ bảo là hắn sẽ đi đối phó nếu con quỷ kia xuất hiện, đúng thế, tất cả chỉ có thể thôi. Thế nhưng đại đa số người sẽ không thể nào thừa nhận được loại áp lực khi ở bên trong một không gian tối tăm, áp bức lại kèm thêm nguy cơ chết chóc đang cận kề.

Lệ quỷ giết người đang ở đâu đó xung quanh, bất cứ khi nào nó cũng có thể xuất hiện vài lấy mạng bất cứ ai. Lại thêm việc máy bay sắp sửa hết nhiên liệu và sắp sửa rơi bất cứ lúc nào.... Tất cả những áp lực đó là quá lớn đối với một số cô gái hơi yếu ớt, bọn họ nhịn không nổi phải bật khóc sụt sùi.

Mặc dù tiếng khóc không hề lớn nhưng trong không gian tối tăm và yên tĩnh như thế này lại càng khiến cho người khác cảm thấy tuyệt vọng hơn.

"Sau khi bị mình phá hỏng, con quỷ kia đã lựa chọn tiếp tục ẩn núp hay sao? Nhìn bộ dạng của nó thì xem ra tạm thời thứ này không có ý định ra tay."

Dương Gian ngồi chờ một hồi lâu nhưng không phát hiện bất cứ người nào bị lệ quỷ tập kích. Điều này khiến hắn không thể nào tìm thấy cơ hội để ra tay. Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục kéo dài như thế này thì mọi thứ sẽ trở nên rất tồi tệ.

Với lại khi chuyện linh dị này kéo dài càng lâu thì có không ít người sẽ xảy ra chuyện. Nếu kéo thêm một đoạn thời gian nữa thì chắc là có không ít người sẽ bắt đầu điên dại.

Dương Gian nhíu nhíu mày nhìn mấy người đang khóc thút thít và nói:

- Nói thật, mặc dù bảo mấy người khá xui xẻo khi đi nhầm vào chuyến bay lần này, nhưng thực tế đây lại được coi là một điều khá may mắn. Bởi vì còn có một người ngự quỷ nhân là tôi đây. Với lại có khóc lóc cũng chẳng xử lý được cái gì hết, ngược lại nó càng ảnh hưởng đến việc phán đoán những thứ ở xung quanh. Lại thêm hiện tại cũng chưa phải là thời điểm tuyệt vọng, nếu mấy người mà muốn khóc thì nên lưu lại chút sức lực cho tý nữa đi.

Tiếp đến có vẻ như lời nói của hắn đã phát huy tác dụng, có không ít tiếng khóc thút thít đã dừng lại.

"Phải nghĩ cách dẫn dụ con quỷ kia ra ngoài mới được... Đáng tiếc là lượng tin tức mà mình có lại quá ít, không thể nào phân tích ra được quy luật giết người của con quỷ kia. Nếu có thể phân tích ra được, mình có thể thử đổi sang thế chủ động với nó một lần. Ngoại trừ cái đó ra vẫn còn có một cách khác nữa."

Dương Gian hơi cúi đầu và nhìn vào cái bóng màu đen ở dưới chân. Hắn có thể thử vận dụng năng lực mạnh nhất của quỷ ảnh, sau đó bao phủ hết toàn bộ máy bay. Nhưng hắn cảm thấy chuyện này không đáng để cho hắn phải vận dụng đến năng lực của quỷ ảnh mạnh như vậy. Bởi vì một khi không có sự áp chết của quỷ ảnh, xác suất mắt quỷ khôi phục lại sẽ là rất cao. Nếu hắn mà chơi trội như vậy, đến khi lệ quỷ khôi phục lại. Có lẽ con quỷ kia của hắn sẽ là lệ quỷ cấp A, thậm chí có thể là nó cấp S luôn cũng không chừng.

Dương Gian đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hắn bất chợt hỏi Vương Đông.

- Vương Đông, toàn bộ người ở trên máy bay đều tập trung hết tại chỗ này rồi à?

Vương Đông nói:

- Đúng thế, toàn bộ hành khách đang ở trong chỗ này hết rồi. Kể cả hành khách ở khoang hạng nhất cũng thế. Đồng thời tôi cũng đã triệu tập toàn bộ tiếp viên hàng không đến chỗ này rồi.

Dương Gian nói:

- Nếu mọi người đều đã tập trung lại đây rồi thì không có lý do gì mà con quỷ kia không xuất hiện cả. Thứ kia cũng sẽ không vì sự có mặt của tôi mà ngừng giết người. Chỉ cần chuyện linh dị xuất hiện, nó sẽ tiếp tục giết người đến khi nào bị xử lý mới thôi.

Vương Đông có chút khẩn trương hỏi:

- Vậy chúng ta phải làm cái gì bây giờ?

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Lại đợi thêm mười phút nữa, nếu như còn không có chuyện gì xảy ra thì tôi sẽ chủ động ra tay. Thế nhưng cách này sẽ khá mạo hiểm, bất kể là tôi hay là các người đều sẽ gặp nguy hiểm.

Tiếc là hắn đã sử dụng hết toàn bộ quỷ nến màu trắng rồi. Nếu không hắn chỉ cần thắp nó lên là con quỷ kia tự động chui ra nạp mạng mà thôi. Ngay khi thời gian trôi qua được chừng ba phút, lúc này tình hình ở bên trong khoang hành khách đột nhiên có sự thay đổi. Lúc trước trong khoang còn có những ánh đèn dù nó khá mờ nhưng lúc này đột nhiên tắt hết toàn bộ. Bên trong lập tức trở nên tôi tăm, chỉ còn một chút ánh sáng lờ mờ được chiếu vào từ bên ngoài cửa sổ.