Đèn bị tắt khiến cho không ít người nhịn không nổi phải la hét, bởi vì bọn họ cứ nghĩ là quỷ đã đến. Dương Gian khẽ ngước đầu lên quan sát, hắn biết chuyện này không phải là do quỷ làm. Bởi vì đối với quỷ mà nói, đêm cũng như ngày, không khác gì nhau hết. Nguyên nhân của chuyện này cũng chỉ là do lỗi đường truyền điện mà thôi. Nhưng ngay sau đó, máy bay chợt lảo đảo một cái, giống như mất đi thăng bằng khiến cho khoang hành khách bị nghiêng đi một chút, cùng một vài người trượt dài trên sàn.
Vương Đông lập tức cảm thấy sợ hãi:
- Không tốt, máy bay xảy ra chuyện.
Mặt Dương Gian tối sầm lại, trừng mắt nhìn hắn ta một cái rồi nói:
- Cậu bảo là toàn bộ người trên máy bay đã ở bên trong khoang hành khách rồi? Nhưng cậu đã tính phi công chưa? Không phải lúc nãy tôi đã bảo cậu là tụ tập toàn bộ người ở trên máy bay ở chỗ này rồi hay sao?
Đến lúc này Vương Đông mới ý thức được rằng hắn ta đã bỏ sót những người phi công ở trong phòng điều khiển.
- Tôi, tôi không có nghĩ đến.
Trước đó hắn ta cũng chưa từng xử lý qua những việc khẩn cấp như thế này nên suy nghĩ chưa có thấu đáo được. Vì thế xuất hiện sai lầm là điều không thể tránh khỏi.
- Tôi đi máy bay lần đầu tiên cho nên không biết trên đây có bao nhiêu người. Nhưng cậu là nhân viên an ninh, hẳn là cậu phải hiểu rõ điều này nhất chứ. Kiểu sai phạm như vậy mà cậu cũng có thể mắc phải cho được? Mà thôi, không thể nào trông cậy nhiều vào cậu được. Dù bảo cậu phối hợp hành động với tôi nhưng xem ra ở thời điểm then chốt vẫn phải là tôi đi chống đỡ.
Dương Gian đứng dậy, sau đó biến mất khỏi chỗ ngồi ngay lập tức.
Trước đó hắn đang ngồi suy nghĩ sách lược để đối phó và nghĩ về con quỷ. Chứ hắn căn bản không hề nghĩ đến còn có người ở chỗ khác ngoài khoang hành khách. Sai lầm của Vương Đông khiến cho chuyện linh dị vốn đã nằm ở trong tầm kiểm soát của Dương Gian lại một lần nữa mất đi khống chế.
Giờ phút này, Dương Gian cũng không có đi oán trách hay chỉ trích gì hắn ta. Tốc độ phản ứng của hắn rất nhanh, sau khi ý thức được sai lầm này thì lập tức xuất hiện ở bên trong phòng điều khiển.
Hắn trực tiếp sử dụng quỷ vực để di chuyển.
Bên trong phòng điều khiển có hai người phi công nhưng khi Dương Gian xuất hiện ở chỗ này thì cả hai người đã chết. Một người trong số đó chết vì tự người đó vặn gãy cổ. Còn một người phi công khác thì dường như chứng kiến thấy chuyện này xảy ra nên muốn làm cái gì đó để chống lại.
Nhưng những hành động kia của người thứ hai không có hiệu lực, trước khi chết người này còn cầm lấy một chiếc bút máy để làm vũ khi. Nhưng cuối cùng cái bút máy này lại cắm ở trên ót. Theo đó máu tươi cũng trào ra bên ngoài. Hai con mắt trợn ngược lên vì hoảng sợ, đồng thời nó còn nhìn về phía cửa.
"Cửa bị khóa trái? Xem ra người này không có ý định chạy trốn?"
Con mắt Dương Gian khẽ híp lại, hắn nhìn thấy ở bên trên cánh cửa có lưu lại vết máu của người phi công thứ hai. Dựa theo tình huống bình thường mà nói, ngay khi người phi công thứ nhất bị lệ quỷ tập kích, đó sẽ là thời gian cực kỳ tốt cho người phi công thứ hai trốn đi. Nhưng người này không có làm như vậy mà ngược lại khóa kín cửa, lựa chọn ở lại trong này. Có lẽ là người này định đúng tính mạng của bản thân để lưu con quỷ kia lại bên trong phòng điều khiển.
"Đáng tiếc."
Rất nhanh Dương Gian thu hồi lại ánh mắt, hắn bắt đầu chú ý đến đống đèn cảnh báo ở bên trên máy bay. Mặc dù hắn không biết cái đống đèn kia gồm cái gì và báo như thế nào, nhưng hắn cũng có thể đoán được là máy bay đang xảy ra trục trặc nào đó. Toàn bộ thiết bị điện tử đã bị hỏng, đồng thời máy bay cũng không còn tiếp tục xoay vòng trên không trung như lúc trước nữa, mà hiện tại đang lao đầu xuống dưới.
Với tình trạng hiện tại thì cùng lắm là 5 phút nữa, máy bay sẽ bị nổ tung.
- Tí tách!
Đột nhiên có một giọt máu tươi nhỏ ở đâu đó trên trần khoang điều khiển, nó rơi qua trước mặt của Dương Gian.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên phía trên, ở bên trên trần của khoang điều khiển bị móc ra một lỗ nhỏ, ở bên trong cái lỗ này đang rỉ ra máu tươi. Dường như có thứ gì đó đang chảy máu vậy, bởi vì hắn có thể cảm nhận được độ ấm của máu.
Đây chắc chắn là máu tươi của một người phi công nào đó.
"Ở phía trên?"
Dương Gian điều khiển mắt quỷ, hắn lập tức có thể nhìn xuyên qua lớp sắt thép kia và truy tìm ngọn nguồn của máu tươi. Sau đó hắn đã nhìn thấy nguyên nhân khiến cho những linh kiện điện tử bị hỏng.
Có một cánh tay nhuốm máu đang ẩn giẩu giữa đường dây điện. Bởi vì nó bị nhuốm máu, máu thấm ra những sợi dây diện ở xung quanh khiến chúng bị chập mách. Từ đó mới khiến cho chiếc máy bay bị hoàn toàn mất khống chế.
"Không phải là con quỷ kia, đây có lẽ chỉ là một trong những cánh tay bị lệ quỷ khống chế mà thôi. Nhưng dường như con quỷ này không có mang nó đi."
Dương Gian quan sát kỹ một chút, hắn cho rằng nguyên nhân là do ở bên trong các thiết bị điện tử này có sử dụng hợp kim của vàng nên mới ngăn cản được một phần hành động của con quỷ. Nhưng việc ngăn cản này không khiến mọi chuyện trở nên tốt hơn. Ngược lại, nó lại là nguyên nhân chủ chốt khiến cho máy bay bị mất khống chế nhưng không để cho hắn suy nghĩ thêm.
Đột nhiên ở bên phía khoang hành khách vang lên tiếng súng, khiến sự chú ý của hắn phải chuyển sang bên đó.
Là tiếng súng của Vương Đông.
"Cuối cùng mày cũng xuất hiện rồi."
Dương Gian cũng không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại hắn còn nở một nụ cười quái dị.
Lúc trước hắn bỏ đi đến khoang điều khiển mà không nói gì, một phần là thời gian quá gấp không tiện nói. Nhưng cũng có một phần là hắn muốn để cho đám người kia hỗn loạn một chút.
Chỉ cần bọn họ vừa xáo xào lên, ít nhiều đều sẽ có người xui xẻo phát động trúng điều kiện tập kích của con quỷ kia, khiến nó để mắt đến.
"Lần này phải xử lý được thứ kia, không thể lại để cho nó chạy tiếp được nữa."
Dương Gian xoay người, sau đó bước lên trước một bước. Ngay lập tức hắn biến mất khỏi căn phòng huyết tinh này.