Ngự quỷ nhân?
Chuyện linh dị?
Thì ra những gì đồn đại là sự thật.
Không ít người tỏ ra kinh ngạc, bởi vì có không ít người trong số bọn hắn đã từng ít nhiều nghe được những thông tin đồn thổi về những chuyện như thế này.
Cái gì mà ở chỗ nào đó có quỷ, đồng thời còn có những tin tức liên quan đến ngự quỷ nhân.
Trước kia bọn họ chỉ coi đó là những lời tự biên tự diễn của mấy kẻ tự coi là đúng, nhưng bọn họ tuyệt đối không thể thể ngờ được rằng, những tin tức mà bọn họ coi là xàm xí đó lại là thật.
Nói như thế, những tin đồn về quỷ mà trước đó bọn họ từng nghe được ở bên trong thành phố của bọn họ là sự thật.
Chuyện đó cũng xảy ra tương tự như chuyện ngày hôm nay?
Trời ạ, cái thế giới này đang bị làm sao vậy, bản thân đã sống lâu như vậy rồi mà sao không phát hiện ra được chứ.
Có người hơi lớn mật, đột nhiên hỏi:
- Vậy phải làm như thế nào thì mới trở thành ngự quỷ nhân được?
Đây là loại lực lượng thần bí mà bất cứ người trẻ tuổi nào cũng nóng lòng muốn thử, muốn theo đuổi.
Câu hỏi của người này không khỏi khiến Dương Gian phải nhớ đến Triệu Lỗi, bạn học của hắn. Trước đó cậu ta cũng có ý muốn trở thành ngự quỷ nhân. Một lát sau hắn bình tĩnh nói:
- Chỉ cần bản thân ở bên trong chuyện linh dị, sau đó lấy được một bộ phận lực lượng của lệ quỷ và bỏ vào bên trong người là có thể trở thành ngự quỷ nhân. Sau đó sẽ có được một phần năng lực của lệ quỷ... Nếu mấy người muốn có được loại năng lực quỷ dị như thế này thì có thể nhìn thử một chút. Thế nhưng tính mạng của ngự quỷ nhân không được dài, đại đa số ngự quỷ nhân chỉ sống không quá nửa năm. Nếu sử dụng lực lượng lệ quỷ càng hiều thì thời gian lại càng ngắn lại, có lẽ chỉ sống được có hai tháng, thậm chí là một tháng.
Con mẹ nó, đây không phải đang tự sát hay sao?
Không ít người thầm sợ hãi trong lòng, việc bị lệ quỷ nhập vào người lại nguy hiểm đến mức như vậy, sống không quá một hai tháng? Như vậy còn trở thành ngự quỷ nhân làm cái gì chứ?
Có điều bọn họ đột nhiên ý thức được không phải người ở trước mắt đang bị lệ quỷ nhập vào người hay sao?
Nói cách khác, tính mạng của người này chỉ còn lại không được dài nữa? Với lại một khi sử dụng lực lượng lệ quỷ thì thời gian sống lại rút ngắn thêm.
Vương Đông nghe được những lời này thì dùng ánh mắt phức tạp nhìn Dương Gian.
Không trách được lúc nãy hắn không có đi cứu người, bởi vì một khi cứu người thì hắn sẽ phải sử dụng lực lượng lệ quỷ. Mà sử dụng lực lượng lệ quỷ cũng đồng nghĩa với việc rút ngắn thời gian sống. Cứu càng nhiều người thì hắn sẽ chết càng nhanh. Thậm chí là người bình thường mà có được năng lực này cũng chưa chắc đã ra tay cứu người khác.
"Đây là cái giá phải trả hay sao?"
Ngay lập tức Vương Đông cảm giác thấy bản thân thật xấu hổ.
Đột nhiên ở bên trong điện thoại di động định vị vệ tinh vang lên giọng nói của Tần Mị Nhu:
- Dương Gian, cậu không nên nói ra những lời này. Đây đều là bí mật.
Sắc mặt Dương Gian hơi đổi:
- Không phải là tôi đã cưỡng chế tắt đi liên lạc với cô rồi hay sao? Cô lại mở ra à? Quả nhiên cô còn lắm chuyện hơn cả Lưu Tiểu Vũ.
Tần Mị Nhu nói:
- Mong cậu hãy trả lời vấn đề của tôi, những chuyện như thế này không nên để cho người bình thường biết được.
Dương Gian cười cợt một tiếng rồi nói:
- Không có gì mà phải hỏi hết, chỉ là thích thì nói thôi. Với lại chuyện này cũng có phải là bí mật gì to tát đâu. Người cần biết đều đã biết, chỉ còn phần lớn người là đang mơ mơ màng màng. Với lại hiện tại bọn họ bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị dị. Chẳng lẽ lúc này mà cô còn có thể nói với họ là ở trên đời này không có quỷ được hay sao? Quỷ đã giết từng người từng người một rồi, mà cô còn trông cậy vào cái gì để giấu diếm tiếp? Nếu đã thế rồi thì việc biết về sự tồn tại của chuyện linh dị, cùng với ngự quỷ nhân không phải tốt hơn hay sao? Nếu lỡ sau này có ai trong số bọn họ trở thành ngự quỷ nhân thì sao? Lúc trước Chu Chính cũng đã phổ cập tin tức về lệ quỷ cho tôi, cho nên hiện tại tôi chỉ học tập và làm theo các vị tiền bối mà thôi.
Trước kia hắn không hiểu được ý định khi làm chuyện đó của Chu Chính, nhưng hiện tại hắn đã hiểu được. Mục đích cuộc nói chuyện lúc trước của Chu Chính chính là cho những người bình thường chưa bao giờ tiếp xúc với chuyện linh dị như hắn lúc đó một cơ hội để sống sót.
Mặc dù loại cơ hội này có thể coi như không hề có bất cứ ý nghĩa nào hết, thậm chỉ nó chẳng phát huy nổi một tý tác dụng nào. Nhưng nó vẫn được coi là một tia hi vọng cho người bình thường. Còn việc hiện tại mà Dương Gian đang làm chỉ đơn giản là để giết thời gian mà thôi, chứ hắn cũng không hề vĩ đại được như vậy.
- Cậu nên biết được chừng mực đi.
Tần Mị Nhu không có cách nào cãi lại hắn cả, đồng thời cô cũng biết sau chuyện lần này có lẽ cô sẽ phải từ chức. Liên lạc viên có một quy củ bất thành văn, đó chính là một khi bị ngự quỷ nhân mà bọn họ phụ trách chán ghét, nhất định phải từ chức hoặc là đổi sang một việc khác.
Bởi vì tổng bộ phải chiếu cố đến tâm trạng của ngự quỷ nhân.
Dương Gian không để ý đến cô ta, tiếp tục ngồi chờ đợi cơ hội tiếp theo. Mặc dù hắn đang ngồi nói chuyện phiếm để giết thời gian, nhưng sự chú ý của hắn vẫn để ý đến xung quanh, từ thời chuẩn bị cho lần xuất hiện tiếp theo của con quỷ kia.
Những ảnh hưởng do lệ quỷ xuất hiện ở xung quanh cũng không có biến mất, điều này chứng tỏ rằng con quỷ kia vẫn còn tồn tại, chỉ là nó ẩn núp hơi kín kẽ mà thôi.
Là do trước kia việc cướp đi hai đôi tay của hắn đã khiến cho năng lực của con quỷ bị suy yếu hay không có ai kích hoạt điều kiện tập kích của con quỷ kia, cho nên nó vẫn chưa tập kích?
Hắn không thể nào làm rõ được nhưng Dương Gian không việc gì phải vội vàng hết. Hắn không tin trong này có nhiều người như vậy mà con quỷ kia lại không để mắt đến bất cứ người nào.
Không biết là Vạn Đức Lộ đã đi đến đây từ lúc nào, lúc này ông ta cuống cuồng hỏi hắn:
- Đại ca? Những lời lúc nãy mà cậu vừa nói đều là thật hết à?
Dương Gian nói:
- Lời nào?
Vạn Đức Lộ nói:
- Là liên quan đến ngự quỷ nhân, liên quan đến chuyện linh dị đó.
Dương Gian nói:
- Chẳng lẽ ông cho rằng đó là giả?
Vạn Đức Lộ tỏ ra có chút ngượng ngập rồi nói:
- Không, không, chỉ là muốn xác nhận lại mà thôi. Hiện tại xem ra những chuyện đó là thật. Đồng thời tôi cũng hiểu được vì sao người ta lại gọi cậu là "Đại ca".
Khi gặp được chuyện linh dị thì những người bình thường chỉ biết trương mắt và chờ chết. Nhưng người trước mắt có thể xử lý được chuyện linh dị, đây chẳng phải là một cái bắp đùi có thể cứu mạng hay sao.
Ai ôm nó chặt hơn thì người đó sẽ an toàn. Nghĩa của cái tên Đại ca kia đúng như mặt chữ của nó.
Còn về việc lúc nãy Dương Gian bảo hắn sẽ không chịu trách nhiệm cứu người, đó chỉ là những lời lừa gạt mấy kẻ ngu ngốc mà thôi. Làm gì có ai bán quần áo mà bảo không có lời.
Đương nhiên hắn không thể nào cứu tất cả mọi người nhưng cứu một hai người chắc chắn không có vấn đề gì. Chuyện này chỉ là râu ria mà thôi, Dương Gian không cần phải lãng phí thời gian, sức lực và năng lực đi cứu những người này.
Nếu mà ai hắn cũng đi cứu, như vậy chẳng phải là hắn sẽ mệt chết luôn hay sao?