Khủng Bố Sống Lại

Chương 718: Tô Tình 2




Cô ta muốn mở miệng ra để hét to như vậy, cơ mà những người xung quanh lại đang hô hào, hò hét đòi máy bay hạ cánh chứ không muốn ngồi ở trên máy bay chờ tai nạn xảy ra. Đồng thời cũng chẳng chú ý gì đến cô ta hết.

Cộng với việc vị trí ngồi của cô ta khá là vắng vẻ, cùng không gian xung quanh hơi tối tăm. Cho nên ngay cả mấy người hành khách ngồi gần đó cũng không hề chú ý đến cô ta.

Dù sao chuyện này cũng xảy ra quá mức đột ngột. Làm gì có ai nghĩ ra được chuyện này vừa mới yên ổn được có một tý mà con quỷ kia đã tập kích người tiếp theo nữa rồi. Với lại lúc này ở đây có nhiều người như thế mà con quỷ kia lại dám xuất hiện.

Thế nhưng, những người khác không phát hiện ra, không có nghĩa Dương Gian không phát hiện.

Không gian tối tăm này lại không có bất cứ ảnh hưởng nào đến Dương Gian cả, cho dù là không có bất cứ nguồn sáng nào cũng thế. Mắt quỷ của Dương Gian có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ ở xung quanh.

Lại thêm việc không gian trong khoang hành khách không quá lớn, cho nên chỉ cần con quỷ kia xuất hiện, Dương Gian có đủ tự tin để cam đoan rằng hắn sẽ phát hiện ra nó ngay lập tức.

Lúc này hắn đã nhìn thấy bàn tay kia đang đặt lên trên bả vai của Tô Tình. Nó vừa quỷ dị, vừa kinh khủng, để cho người ta có được cảm giác không rét mà run. Nhưng Dương Gian không hề tỏ ra sợ hãi, mà ngược lại, hắn cười lạnh một tiếng rồi sải bước đi đến.

Trong khi hắn đang đi lại chỗ này, dường như số lượng bàn tay đang tăng dần lên. Bởi vì hắn nhìn thấy ở trước ngực của cô gái có nhô ra một bàn tay. Đồng thời những bàn tay kia dần dần trèo lên cổ của cô ta. Tiếp đến cô gái hành khách này dường như đang bị ngạt thở vậy, cô ta ngẩng đầu lên, sau đó có mấy ngón tay trắng bệch vươn ra từ trong miệng.

"Con quỷ kia đã xâm nhập vào bên trong thân thể?"

Mặt Dương Gian tối sầm, hắn không thể nào đi qua đó nữa, mà ngay lập tức sử dụng quỷ vực.

Trên người của hắn phát ra ánh sáng màu đỏ, cả người đột nhiên biến mất khỏi vị trí đang đứng. Đợi đến khi hắn xuất hiện một lần nữa thì hắn đã đứng ở phía trước mặt của Tô Tình.

- CMN.

Việc Dương Gian biến mất đột ngột khiến cho một vị hành khách ngồi ở bên cạnh phải chửi thề.

- Cái gì vậy trời? Tôi không có nhìn lầm đó chứ, vậy mà cậu ta có thể thuấn di.

- Cậu cũng trông thấy à? Tôi còn tưởng là do mắt của tôi có vấn đề, cho nên mới xuất hiện ảo giác cơ đấy. Hắn thật sự vừa mới lóe sáng ở bên cạnh tôi đó.

- Cao thủ, người này chắc chắn là cao thủ.

- Trời ạ, làm sao hắn có thể làm được điều này? Là do hắn biết phép thuật? Hay là một loại năng lực siêu tự nhiên nào đó? Đúng là quá dọa người.

Việc Dương Gian sử dụng quỷ vực đã rơi vào tầm mắt của một số người, khiến cho cả đám xôn xao. Lúc này trên mặt của bọn họ còn tỏ ra kinh hãi, khiếp sợ hơn cả khi thấy quỷ, ai nấy đều trợn to hai mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

Không một ai dám tin tưởng rằng, ở trên đời này còn có người nào có thể làm được việc thuấn di như thế này nữa.

"Đây chính là ngự quỷ nhân?"

Vương Đông cũng sợ hãi, hắn ta cũng dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn Dương Gian như những người khác.

Vậy mà người được phía trên sắp xếp đi xử lý chuyện linh dị lại có được năng lực không phải của con người. Đây cũng không phải là phim ảnh, cũng chẳng phải là phim hoạt hình mà thực sự xảy ra ở trước mặt hắn ta.

Dương Gian không để ý đến sự kinh ngạc của đám người kia, chỉ trong nháy mắt, hắn đã đi đến trước mặt của Tô Tình. Sau đó hắn giơ tay lên, rồi chộp về phía cái miệng đang hé ra của cô ta.

Dựa vào độ rộng cái miệng của cô ta thì không thể nào nuốt trọn cánh tay của Dương Gian được. Nhưng có chuyện không thể tưởng tượng đã xảy ra, một nửa cánh tay của Dương Gian vậy mà có thể luồn vào bên trong miệng của cô ta, gần như có thể đưa xuyên quan luôn đầu của cô ta.

Cảnh tượng hung hàn như vậy khiến cho không ít người chịu không nổi phải hét ầm lên. Nhưng quá trình này cũng không có kéo dài quá lâu, đồng thời ngay khi hắn thu hồi cánh tay lại, thì ở trong tay của hắn là một bàn tay trắng bệch mà hắn đã lấy được từ trong miệng của Tô Tình.

Băng lãnh, cứng ngắc, sau khi bị lôi ra ngoài mà thứ này vẫn còn bám chặt lấy cổ tay của hắn.

"Bàn tay của người chết? Đây không phải là lệ quỷ, đây chỉ là thứ bị lệ quỷ khống chế."

Dương Gian nhìn chằm chằm vào bàn tay này, hắn phát hiện ra bàn tay được chăm chút, sơn móng tay cẩn thận. Điều này khiến cho hắn không khỏi cảm thấy có chút quen thuộc.

Đúng.

Đây chính là bàn tay của người chết thứ nhất.