- Ọe... Cả người Lưu Trì cuộn lại y như một con tôm, nằm lăn lóc trên mặt đất. Đồng thời mấy thứ nằm trong bụng cũng đi theo máu chạy ra ngoài. Trong nháy mắt ở trước mặt ông ta là một mảng đỏ tím lẫn lộn. Vẻ mặt ông ta hiện rõ vẻ thống khổ.
- Còn có sức để nôn? Xem ra cái bụng thịt kia của ông cũng không phải là hoàn toàn không có tác dụng.
Dương Gian quét mắt nhìn một lượt qua mấy ông chủ còn lại với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo. Toàn bộ đám người lập tức ứa ra mồ hôi lạnh, bọn họ đột nhiên có cảm giác như bản thân đang bị một con dã thú ngắm đến, khiến cho bọn họ không dám lộn xộn.
- Đá hay lắm, cái lão đầu trọc này đáng bị như vậy lắm. Ai bảo lúc trước lão ta dám nhìn chằm chằm vào đùi đẹp của bà, đáng đời.
Giang Diễm thấy như vậy thì kêu to một cách đầy hưng phấn, nhưng sau đó lại vội vàng quát to:
- Dương Gian, cẩn thận.
- Mẹ nó, lại dám đánh ông chủ của chúng tôi, cậu chán sống rồi hay sao vậy.
Lúc này có mấy người thanh niên không sợ chết lao lên phía trước.
Dương Gian không hề quay đầu lại, dường như phía sau hắn có một con mắt đang nhìn ngó vậy. Hắn không do dự chút nào khi rút ra một khẩu súng lục lạnh lẽo và dí sát vào ót của một người thanh niên lao lên đầu tiên.
- Còn tiến thêm một bước nữa là đầu của cậu sẽ nở hoa đó.
Mấy người còn lại thấy thế thì sững sờ, sau đó tỏ ra hoảng sợ.
Ông chủ Tô ở bên cạnh run rẩy nói:
- Ông chủ kia, xin bình tĩnh một chút. Đây là đang phạm pháp đó.
Không ai nghĩ ra được hắn lại có can đảm để móc súng ra.
Dương Gian liếc mắt nhìn ông ta một cái, sau đó tiện tay đưa ra giấy phép sử dụng súng rồi nói:
- Bắt chẹt, tập kích người phụ trách của thành phố Đại Xương. Ông có biết là với những tội danh đó thì tôi có đủ thẩm quyền để xử bắn ông tại chỗ hay không. Cho nên hiện tại mấy vị muốn chúng ta xử lý chuyện này theo cách riêng tư hay là theo phát luật đây. Nếu xử lý theo cá nhân thì mỗi người phải đưa ra một cái giá để bồi thường phí tinh thần cho tôi, cùng với phí trị liệu cho nhân viên. Ông là 200 triệu, hắn ta là 100 triệu, còn tên nằm rạp trên mặt đất kia có hơi phức tạp một chút.
- Cậu, cậu, đây là cậu đang ăn cướp đó.
Ông chủ họ Tô trợn tròn hai mắt, tỏ ra cực kỳ sợ hãi. Trong lòng của ông ta cũng hiểu, dường như bản thân đã chọc vào một đại nhân vật rồi.
- Nếu như vậy thì làm theo pháp luật đi. Với số lượng tiền mà mấy người bắt chẹt tôi, cùng với một vài hành động ở phía sau, tôi nghĩ chắc mức độ của mấy ông sẽ là tù chung thân đó. Còn trong này có thể sử dụng các loại khoan hồng, giảm án hay không thì còn do tôi làm chủ. Chỉ còn khoảng 10 phút nữa là Chương Hoa sẽ dẫn cảnh sát đến đây, cho nên mấy vị có suy tính gì thì làm ơn tính nhanh nhanh một chút đi.
- Đúng rồi, còn có mấy vị ở đằng sau kia. Mấy người cũng nên khuyên ông chủ của bản thân một chút đi. Dù sao mấy người cũng tham dự vào chuyện này rồi, cho nên một khi đội trưởng Chương đến mấy người sẽ không thể nào đi được đâu. Toàn bộ lên thẳng đồn cảnh sát hết.
Nói xong, Dương Gian liền quay người trở về ghế so pha và ngồi xuống.
"Xong."
Ngay khi nghe xong những lời đó của Dương Gian, có một vài vị giám đốc công ty phải ngồi co quắp ở dưới đất vì sợ hãi, sắc mặt trắng bệch cả ra.
Lúc này có một người nhân viên khác đi đến, đối phương mang theo bộ dạng khóc không ra nước mắt hỏi Dương Gian:
- Ông chủ, chuyện, chuyện này không có liên quan đến chúng tôi. Chúng tôi chỉ là được bọn họ gọi đến cho đủ người thôi. Vì thế ngài có thể thả chúng tôi rời đi không.
Hiện tại ai ai cũng biết trong lúc u mê đần độn, bản thân đã bị cuốn vào một chuyện cực kỳ nghiêm trọng.
Dương Gian nhìn người này một chút rồi nói:
- Mấy người lau dọn phía sau cho sạch sẽ là có thể đi. Còn những người vừa mới ra tay kia phải ở lại.
- Cảm ơn ông chủ.
Người này thở phào một hơi, hắn ta quay đầu lại lau chùi sạch sẽ phía sau rồi bỏ chạy.
Trương Vĩ thở dài một hơi:
- Lúc nãy tôi cũng nói rồi, cứ cho tôi chút mặt mũi đi thì không cho. Giờ thì sao, nhìn xem, đây chính là kết cục vì không nể mặt tôi đó.
- Đúng là một đám xui xẻo.
Khóe miệng Trương Hàn chỉ giật giật một cái, đối với chuyện này anh ta cũng không tỏ ra quá kinh ngạc.
Lúc trước ở câu lạc bộ cũng có một đám người dọa dẫm, bắt chẹt Dương Gian. Kết quả thì sau, toàn bộ đều bị hắn diệt hết. Hiện tại trong vòng tròn của ngự quỷ nhân, đã có rất ít người dám đắc tội trực tiếp với hắn nữa. Bởi vì gia hỏa này quá hung ác, ngay cả em trai của giáo sư Vương là Vương Tiểu Cường mà hắn cũng dám giết chết.