Dương Gian có chút kinh ngạc nhìn hắn ta:
- Vậy mà cậu cũng biết? Mới cách có mấy bữa mà cậu đã trở nên thông minh hơn rồi đó.
Trương Vĩ cười lạnh nói:
- Ngay cả cha mẹ người ta cũng đến hết rồi. Cái này ngoài chuyện đó ra thì còn có chuyện gì nữa chứ? Của ai vậy? Không phải là của cậu đó chứ.
Dương Gian nói:
- Không phải của tôi.
- Vậy là của ai?
- Quỷ.
Trương Vĩ trợn mắt:
- Bạn học San San, sao khẩu vị của bạn nặng quá vậy?
Dương Gian trừng mắt nhìn hắn ta một cái, hắn nói với giọng điệu trầm trọng:
- Cậu mà còn giữ cách ăn nói này thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta đánh. Tin tôi đi, tôi không có lừa cậu đâu.
Trương Hiển Quý cũng nhịn không được nữa phải túm cổ hắn ta:
- Thằng nhãi chết tiệt này, đi qua đây. Đại ca đang xử lý chuyện đặc thù, mi đứng đây nói nhăng nói cuội cái gì chứ. Sớm biết lắm lời như thế đã cho mi đứng ở công trường vọc cát cho rồi.
Sau khi mắng Trương Vĩ, ông ta lại xin lỗi Vương Bân và Vương Hải Yến.
Giờ phút này mắt quỷ của Dương Gian đang tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt. Ánh sáng màu đỏ này ngưng tụ lại thành một sợi dây xuyên về phía bụng của Vương San San.
Xuyên qua quần áo, da thịt, Dương Gian có thể nhìn thấy bóng dáng của một đưa trẻ sơ sinh được giấu kín bên trong.
Trông giống như một người phụ nữ có thai vậy, hiện tại đứa trẻ sơ sinh này đang nằm cuộn tròn ở trong đó, không hề nhúc nhích. Trông nó cực kỳ yên tĩnh nhưng ngay khi mắt quỷ chiếu vào, có vẻ như nó có thể nhận ra được, vì thế con quỷ anh ở trong bụng Vương San San hơi hơi mở mắt.
Con mắt của con quỷ anh này khác với những con quỷ anh mà trước đó hắn từng tiếp xúc, con mắt của nó có màu đỏ tươi, trông cực kỳ quỷ dị, nó khá giống với mắt quỷ. Mà thông qua sự tiếp xúc này, hắn đột nhiên phát hiện ra cả hai có được sự quen thuộc nào đó.
Loại cảm giác này giống như con mắt của con quỷ anh kia và mắt quỷ của hắn là cùng một cặp mắt vậy. Thậm chí Dương Gian còn có thể thông qua sự tồn tại của quỷ anh để cảm giác được bản thân đang tồn tại trong một cơ thể khác.
Lúc này Trương Vĩ lại tỏ ra tò mò nên mới hỏi hắn:
- Đại ca, cậu cứ nhìn chằm chằm vào bụng của Vương San San như vậy có phải là có thể nhìn thấy được mọi thứ bên trong bụng của cô ấy không?
Dương Gian thuận miệng nói:
- Nếu khống chế tốt thì có thể có khả năng nhìn xuyên. Mặc dù tác dụng của nó không có đặc biệt lắm, nhưng có thể xem nó như một cái năng lực nhỏ được tôi phát hiện ra khi rảnh rỗi.
Thông qua quan sát, hắn có thể xác định được con quỷ anh ở trong bụng của Vương San San không phải là nguyền rủa của con quỷ chết đói. Mà đây chính là nguyền rủa do hắn lưu lại.
Đúng thế.
Dương Gian đột nhiên nhớ tới một việc. Trong đoạn thời gian diễn ra chuyện linh dị của quỷ chết đói, Dương Gian từng trải qua chuyện chết đi sống lại. Mà lúc đó do nhận được ảnh hưởng từ hắn cho nên Vương San San cũng chết mất mấy ngày. Sau này cô mới sống lại do hắn đã phục sinh. Hẳn là quỷ anh đã bắt đầu thai nghén ở trong bụng của cô từ khi đó. Chỉ là do quỷ chết đói bị hạn chế nên ngọn nguồn của nguyền rủa bị dập tắt. Sau đó không biết vì cái gì mà con quỷ anh vốn dĩ nên biết mất ở trong bụng của Vương San San lại có thể nhận lấy lực lượng nguyền rủa của hắn và tiếp tục sống sót. Hiện tại con quỷ anh này đã không còn bất cứ mối quan hệ nào với quỷ chết đói nữa.
Đây là nguyền rủa do Dương Gian lưu lại ở trong người của Vương San San. Sau một thời gian lại vì một chút điều kiện đặc biệt nào đó mà thai nghén ra sinh mạng của con quỷ anh mới này. Nói theo cách khác, hiện tại con quỷ anh này đã biến thành quỷ nô của hắn.
Giờ phút này Dương Gian đột nhiên có cảm giác sợ hãi đối với suy đoán của bản thân.
"Nếu mình có thể thật sự khống chế con quỷ anh này, như vậy có thể không."
Trước đó hắn cũng từng trải nghiệm qua sự khủng bố của quỷ anh giai đoạn thứ tư rồi. Khi nó trưởng thành đến giai đoạn thứ tư, ngay cả quỷ nó cũng có thể ăn được. Đồng thời có thể chuyển hóa năng lực của con quỷ kia thành năng lực của nó. Nó là con quỷ có được tiềm lực trưởng thành cực kỳ khủng bố.
Nếu Dương Gian bắt được con quỷ anh này, sau đó chỉ cần khống chế nó. Như vậy sau khi nuôi lớn, nó là một lá bài tẩy mà ngay cả hắn cũng không thể nào tưởng tượng ra được tác dụng của nó. Bởi vì một khi để thứ này trưởng thành đến giai đoạn thứ tư thì nó còn kinh khủng hơn cả lệ quỷ.
"Chuyện này không cần vội, trước nên suy nghĩ kỹ cái đã."
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn không định lấy nó ra ngay, mà chỉ nói:
- Tôi có thể xử lý được chuyện của Vương San San. Thế nhưng hiện tại có chút không tiện, chờ đến khi cuộc họp kết thúc chúng ta cùng trở lại biệt thự của tôi, tôi sẽ đích thân lấy thứ này ra.
Vương Bân cảm kích nói:
- Như vậy thì tốt quá, cảm ơn cậu, Dương Gian.
Dương Gian mở miệng nói:
- Không cần phải cảm ơn đâu. Hiện tại tôi có nghĩa vụ phải xử lý tất cả chuyện linh dị phát sinh ở trên địa bàn thành phố Đại Xương. Chuyện của Vương San San vốn là chuyện sót lại từ chuyện linh dị lần trược. Dù là tình hay lý thì tôi đều phải quan tâm đến, không thể để cho manh mối lại tiếp tục diễn ra như lần trước được. Nếu nó mà còn biến lớn như lần trước thì cũng khó mà xử lý lắm.
- Nhưng mọi người cũng không cần phải lo lắng, thứ kia đang cực kỳ ổn định. Nó sẽ không gây ra thương tổn cho thân thể của Vương San San đâu. Đồng thời kể cả sau khi lấy ra cũng thế, sẽ không có bất cứ ảnh hưởng nào. Loại ký sinh này cực kỳ đặc biệt, nói theo một cách đơn giản thì cái này cũng không khác việc mang thai là mấy.