Khủng Bố Sống Lại

Chương 683: Kế Hoạch 1




Sau khi nói chuyện một lúc về chuyện của Vương San San, Dương Gian cảm thấy tạm thời nên để chuyện nguyền rủa của quỷ chết đói sang một bên. Bởi vì hiện tại chuyện này không nguy hiểm đến mức phải xử lý ngay lập tức. Quỷ anh này rất đặc biệt, nó là một dị loại được sản sinh ra từ bên trong chuyện linh dị. Hắn cần có thời gian để tìm tòi và nghiên cứu kỹ càng hơn.

Hôm nay, mục đích tổ chức cuộc họp của Dương Gian là vì một chuyện khác.

Vào lúc chín giờ mười phút, Trương Hàn đến. Cuối cùng thì toàn bộ thành viên chủ yếu của cuộc họp cũng đã đến đông đủ. Vì vậy Dương Gian lập tức nói thẳng ra mục đích của bản thân.

- Thật ra mục đích gọi mọi người tới đây lần này là để hỏi thử mọi người một chút xem chúng ta có nên hợp tác lại với nhau cùng mở một công ty không?

Nghe được lời Dương Gian nói, Trương Vĩ lập tức tỏ ra kỳ quái:

- Mở công ty? Đại ca, hiện tại cậu có thiều tiền nữa đâu, vậy còn mở công ty để làm cái gì? Cậu không cảm thấy mệt, cảm thấy buồn chán hay sao? Nếu mà rảnh quá thì cậu có thể ở nhà nằm đếm tiền là được rồi.

Dù sao với thân phận và địa vị hiện tại cùng với số lượng tư nguyên của Dương Gian, hắn hoàn toàn không cần phải đi làm những chuyện tốn công tốn sức như thế này.

Với lại, công ty của hắn có thể kiếm lời được bao nhiêu?

Chỉ cần đi hoàn thành một nhiệm vụ là đã dư tiền lời cho công ty trong một năm rồi.

Trương Hiển Quý lập tức phất phất tay ra hiệu bảo Trương Vĩ yên lặng:

- Tên tiểu tử này, đừng có nóng vội như vậy. Cứ nghe đại ca phân tích mọi chuyện rồi tính sau.

Dương Gian nói:

- Mục đích thực sự của việc mở công ty không phải là để kiếm tiền. Dù sao hiện tại chuyện linh dị đang bộc phát diện rộng, tác dụng của tiền bạc sẽ trở nên cực kỳ nhỏ nhoi trong tương lai. Thực ra điều này mấy người hắn cũng đã cảm giác ra được rồi, giá vàng tăng chóng mặt, giá cả vật tư nhảy vọt. Đất đai cũng được, tài chính cũng được, tất cả đều đang có dấu hiệu bị sụp đổ...

Đương nhiên, hắn sẽ không thể nào biết được những số liệu này. Mà tất cả cái này đều là do Giang Diễm sửa sang lại rồi báo cáo cho hắn biết. Hơn nữa trước đó cô còn đầu tư mấy trăm vạn để mua cổ phiếu. Hơn nữa đến tận giờ còn chưa có rút tiền lại được. Lúc nãy còn khóc than với hắn ở trên xe đây.

- Điều này đúng là không hề sai. Gần đây tôi cũng có chú ý đến chuyện này.

Trương Hiển Quý gật gật đầu ý bảo ông ta đồng ý với câu nói của Dương Gian. Trong công ty của ông ta cũng có bộ phận chuyên môn phân tích tình hình thị trường, cho nên không khó để phát hiện ra được việc khủng hoảng tài chính toàn cầu đang diễn ra.

Dương Gian nói tiếp:

- Thế nhưng loại khủng hoảng toàn cầu này lại không có quá nhiều ý nghĩa đối với chúng ta. Dù sao đây cũng đã là xu hướng phát triển tất yếu của nó rồi, không có bất cứ một ai có thể can thiệp được. Cho nên cái mà chúng ta làm chính là phải ứng biến với sự thay đổi đó. Nói trắng ra là vì sinh tồn, vì sự an toàn của chúng ta.

Vương Bân ở bên cạnh nghe hắn nói thế thì tỏ ra hứng thú, nên hỏi lại:

- Vậy cậu định triển khai chuyện này như thế nào đây?

Dương Gian liếc mắt nhìn mọi người một lượt.

- Tôi còn chưa có nghĩ ra nhưng tôi cảm thấy là bất kể sau này sẽ xảy ra chuyện gì. Việc dựa vào lực lượng của một người là không thể nào đủ. Cho nên tôi cảm thấy bản thân nên thành lập một cái công ty, mọi người cùng đoàn kết lại với nhau để tạo thành lực lượng. Phòng ngừa cẩn thận mới chính là thường sách. Dù sao hiện tại đều là những người sống sót sau khi trải qua chuyện linh dị của quỷ chết đói. Nhờ có chuyện linh dị này mà chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian để đi giải thích.

Nếu như không có chuyện linh dị kia xảy ra, hắn vẫn còn cần cho người đi giải thích với tất cả mọi người về việc quỷ là gì, nó khủng bố như thế nào.... Nhưng kết cục lại chẳng khác gì làm không công, bởi vì sẽ chẳng có bất cứ ai tin tưởng điều này.

Trương Hiển Quý nghĩ nghĩ một hồi, sau đó đưa ra quyết định:

- Có lý, tôi sẽ là người thứ nhất ủng hộ kế hoạch này. Bản lĩnh khác thì tôi không có nhưng cần tiền hay cần người cứ tìm tôi.

Vương Bân cũng trầm ngâm một lát rồi nói:

- Thực ra trong đoạn thời gian này do rảnh rỗi nên tôi cũng có lên mạng đọc tin tức về những chuyện đặc thù ở khắp thế giới, đồng thời cũng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Ngoài ra còn viết mấy bài tổng kết về chuyện này. Vốn tôi còn đang định kiếm thời gian rảnh nào đó để nói chuyện với Dương Gian. Nhưng vì chuyện của San San nên mới bị trì hoãn. Hải Yến, em lấy xấp tài liệu trong bọc ra đi.

Vương Hải Yến ở bên cạnh vội vàng mở túi ra, sau đó lấy một xấp tài liệu.

Vương Bân cầm lấy rồi đưa tới.

- Dương Gian, cậu nhìn xem đi.

Dương Gian cười cười:

- Chú Vương vẫn là người lợi hại. Không hổ là người từng quản lý cả một doanh nghiệp. Ngồi ở nhà mà cũng không chịu nhàn rỗi.

Dù hiện tại loại nhân tài này có thất nghiệp cũng chẳng cần phải lo lắng. Chỉ cần làm ra một bài luận thuyết phục người đầu từ, họ sẽ lập tức đông sơn tái khơi, trở thành giám đốc, tổng giám đốc ngay. Với lại có vẻ như trước đó Vương Bân đã sớm nhìn ra được bản thân hắn có được rất nhiều tư nguyên. Nếu không lần này đến đây ông ta cũng không thể nào mang theo bài luận văn được.

Hắn lập tức tiếp nhận xấp tài liệu, sau đó mở ra nhìn một chút.

"Kế hoạch dự trữ vật tư."

"Kế hoạch xây dựng khu an toàn thương nghiệp."

"Bản quy hoạch xây dựng căn cứ sinh tồn."

Chỉ một lát Dương Gian đã xem qua hết xấp tài liệu của Vương Bân, sau đó nói:

- Chú Vương, có vẻ ý tưởng của chú có hơi cực đoan. Chú cân nhắc đến chuyện cả xã hội bị sụp đổ vào trong này.

Bản kế hoạch chỉ là một phần thôi, còn lại phải dựa vào cách ăn nói của Vương Bân để thuyết phục nhà đầu tư. Ông ta nói:

- Đây là do tôi cân nhắc đến việc chuyện linh dị đang bạo phát liên tục ở trên thế giới. Mà hiện tại kinh tế toàn cầu đã rung chuyển một ít rồi. Trong tương lai chắc chắn sẽ có một cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu diễn ra. Đây là một trận tai nạn, đất đai, năng lượng, đồ ăn thức uống, một số dịch vụ vận chuyển sẽ phải gánh chịu một cuộc đả kích mang tính hủy diệt.

- Đó là tôi còn chưa có tính đến việc xảy ra chiến tranh, thiên tai, bệnh tật các loại nữa đó. Khi đó việc thất nghiệp với quy mô lớn cùng với cung và cầu của xã hội nhân loại hiện giờ cũng đủ để phá hiểu hết toàn bộ mọi thứ. Bởi vì dù sao kết cấu xã hội càng tinh vi thì càng dễ sụp đổ. Bất cứ một khâu nào ở trong xã hội này xảy ra vẫn đề đều sẽ kéo theo nhiều khâu khác từ đó tạo thành trận tai nạn mang tính hủy diệt. Đương nhiên chuyện mà tôi nói đến có vẻ hơi giật gân, vì nó chẳng khác gì một ngày tận thế, nên khiến cho người ta khó mà tin tưởng được.

- Nhưng không nên quên, toàn bộ mọi sự suy đoán kia của tôi được xây dựng trên cơ sở là chúng ta không thể nào giải quyết được chuyện linh dị.