Khủng Bố Sống Lại

Chương 670: Búp Bê Vải




Thế nhưng không đợi Dương Gian nói xong, Đồng Thiến ở bên cạnh lại lên tiếng:

- Dương Gian, tôi hiểu được ý tứ của cậu nhưng nếu có thể phục chế được cách khiến cho tôi phục sinh. Như vậy đây sẽ là một chuyện cực kỳ tốt đối với tất cả mọi người. Đội trưởng Trầm, ông yên tâm đi, tôi sẽ đến thành phố Đại Kinh cùng ông. Chỉ cần bên trên có được mệnh lệnh, tôi sẽ lập tức hành động.

Đội trưởng Trầm nghe cô ta nói như vậy thì lập tức tỏ ra vui vẻ, vốn trước đó hắn ta còn tưởng rằng Đồng Thiến giống như thiên lôi của Dương Gian, sai đâu đánh đó nhưng không nghĩ tời mọi chuyện lại không phải như vậy.

Mặt mũi Dương Gian tối sầm lại, cái tâm thánh mẫu của Đồng Thiến vẫn còn như cũ. Xem ra hắn còn chưa cải tạo Đồng Thiến thành công, chưa đủ triệt để. Chẳng lẽ cô ta không biết rằng nguyên nhân cô ta có thể phục sinh là bởi vì bản thân chưa từng chết sao?

Với lại, tính đến hiện tại, người chân chính phục sinh chỉ có một mình Trương Vĩ mà thôi. Nhưng cái giá phục sinh của Trương Vĩ lại quá lớn, phục sinh một lần cậu ta sẽ phải thả một con quỷ ra khỏi tấm gương quỷ. Nếu cứ lạm dụng điều này thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Dương Gian phất phất tay, hắn vẫn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh nói:

- Thôi vậy, chỉ cần cô muốn thì cứ làm đi.

Dù sao bí mật về việc phục sinh cũng đang nằm ở trong tay của hắn, dù bọn họ có nghiên cứu Đồng Thiến thì cũng chỉ là việc làm phí phạm thời gian mà thôi. Sở dĩ trước đó hắn không cho Đồng Thiến đi là vì hắn sợ cô ta sẽ cuốn vào chuyện này rồi mang đến cho bản thân hắn chút phiền phức.

Giờ phút này đội trưởng Trầm vội vàng mở vali xách tay ra, quay vali về phía Dương Gian.

- Nếu đã quyết định như vậy thì tôi sẽ đưa thứ này cho cậu.

Ngay khi nhìn thấy được thứ năm bên trong vali, nhất thời Dương Gian nhíu mày một cái.

Bên trong chiếc vali này chỉ là một con búp bê vải lớn bằng nắm tay. Đồng thời trông búp bê vải này cực kỳ cũ kỹ và bẩn thiểu. Cũng không biết bên trong nó có bỏ thêm thứ gì không mà xung quanh còn thoang thoảng mùi thi thối. Với lại ở trên tứ chi, bụng và đầu của con búp bê vải này đều có cắm một cái kim châm.

Sáu cây kim châm ghim chặt con búp bê vải này dính ở trên vali.

"Là thứ quỷ quái gì đây?"

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, bởi vì hắn có thể cảm giác được một loại khí tức quỷ dị từ trên búp bê vải. Cỗ khí tức này giống y như đúc với khi hắn đối mặt với mặt quỷ. Sau khi quan sát một lát, hắn lập tức ngẩng đầu lên rồi hỏi:

- Con búp bê vải này có tác dụng gì?

Trầm Lương không nói lời nào mà chỉ nhổ cây kim châm ở trên đầu của con búp bê kia.

Ngay lập tức, đầu của con búp bê vải này đột nhiên động đậy, nó uốn éo trái phải, giống như một người thật đang bị buộc và muốn thoát khỏi cái này. Sau đó Trầm Lương nhanh chóng đâm kim châm vào đỉnh đầu của nó, tiếp đến con búp bê vải này trở nên bất động.

Trầm Lương nói:

- Thứ này có thể động đậy, nếu không cố định nó lại một chỗ thì thứ này sẽ chạy mất. Thế nhưng mức độ nguy hiểm của nó không lớn. Cùng lắm là nó sẽ chạy tung tăng mấy ngày, chờ đến khi vải trên người bị mài mòn, rách đi thì toàn bộ mọi thứ ở bên trong sẽ rớt hết ra ngoài. Đến khi đó con búp bê vải này sẽ chết, đây là một loại vật phẩm tiêu hao đặc thù. Còn tác dụng của nó khá đơn giản, nó có thể chết thay cậu một lần.

- Thứ này lại có thể chết thay người khác một lần? Ông đang đùa cái gì vậy đội trưởng Trầm. Không phải ông đang lừa chúng tôi đó chứ.

Phùng Toàn ở một bên thấy thế thì kinh ngạc không thôi. Hắn ta không thể tin tưởng là thế gian lại có đồ tốt như thế này.

Trầm Lương nói:

- Sao có tôi có thể lừa mấy người được chứ. Chỉ cần cậu nhỏ một giọt máu của cậu lên trên con búp bê vải này. Sau đó nhỏ kim châm và để cho con búp bê vải này chạy mất. Khi đó bất cứ con quỷ nào đang tập kích cậu đều sẽ chuyển đổi mục tiêu sang tập kích con búo bê vải này. Tuy nhiên, có một điều cực kỳ quan trọng mà cậu cần nhớ. Trước khi con búp bê vải này chết đi cậu sẽ ở trong trạng thái an toàn tuyệt đối.

Ánh mắt Dương Gian ngưng tụ:

- Búp bê thế mạng? Đã kiểm chứng qua chưa?

Trầm Lương nói chuyện với giọng điệu cực kỳ tự tin.

- Đương nhiên là kiểm chứng rồi. Mấy thứ này mà chưa kiểm chứng sao tôi dám lấy ra chứ.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào con búp bê vải, trên người của nó được thêu bằng những sợi dây nhỏ màu đen. Sau khi nhìn ngó kỹ một lần, hắn lập tức phát hiện ra sợi dây dùng để khâu không phải là sợi chỉ, mà là tóc. Là tóc của phụ nữ, bởi vì chỉ có tóc của phụ nữ thì mới có thể dài như thế này được. Thế nhưng phải nói là kỹ thuật khâu vá con búp bê này quá kém cỏi, chỉ có thể nói may mà khâu nó lại được nguyên vẹn. Nếu đổi lại là bất cứ người học qua nghề may vá thì không thể nào may vá kém cỏi như thế này được.

Hắn hơi ngẩng đầu nhìn, sau đó ngưng trọng nói:

- Thứ này hẳn là không phải do con người chế tạo ra đúng không. Bất kể là may bằng tay hay là bằng máy móc thì đều không thể nào may thành bộ dạng xấu xí như thế này được. Loại thủ pháp này khá giống với lệ quỷ.

Nó cũng giống như những chữ viết được ghi lại ở bên trên tờ báo màu đỏ vậy, chúng xiêu xiêu vẹo vẹo. Có thể nói thứ này căn bản được tạo ra bằng cách chắp vá mấy bộ phận lại với nhau. Không có bất cứ ngôn từ nào có thể diễn tả ra bộ dạng của nó được, vì quá kỳ quái.

Trầm Lương nói:

- Thật sự xin lỗi, hiện tại thông tin về thứ này đang nằm trong khu vực tuyệt mật, tôi không thể nào tiết lộ cho cậu thêm thông tin được.

Dương Gian nói:

- Với cấp bậc trước mắt của tôi mà cũng chưa đủ dể biết hay sao?

Trầm Lương lắc đầu rồi nói:

- Không giấu gì cậu, thực sự ngay cả tôi cũng không biết được thông tin về nó. Tôi chỉ biết đây là thứ được liệt vào mức bảo mật cấp độ cao, có lẽ chỉ có giáo sư Vương mới biết được.

Nghe vậy, Dương Gian cũng không có hỏi thêm gì nữa, hắn chỉ ngồi trầm ngâm một lát rồi nói:

- Nếu như thứ này đúng thật sự giống như những gì ông nói, vậy thì tổn thất của lần hành động này coi như xong. Tuy nhiên hiện tại Vương Tiểu Minh vẫn còn thiếu tôi một cây quỷ nến. Chuyện này ông phải đi thúc giục hắn ta giúp tôi.

Hắn vẫn có chút không yên lòng đối với con búp bê vải này.

Khả năng cao thứ này là do lệ quỷ chế tạo ra, hắn không khỏi cảm giác được sự quỷ dị cùng tà ác. Thế nhưng nếu Trầm Lương đã nói một cách kiên quyết như vậy. Hắn ta chỉ lấy ra thứ này khi biết được tác dụng thực sự của nó. Chỉ là do mức độ bảo mật của thứ này quá cao nên không thể tiết lộ được.