Khủng Bố Sống Lại

Chương 666: Kinh Dị Tràn Lan 2




Người kia thấp giọng nói:

- Chuyện tôi biết được theo thứ tự là mãnh quỷ đường, viện bảo tàng khủng bố và im ắng.

- Im ắng là cái quái gì? Ai lại đặt danh hiệu qua loa thế kia?

- Là trăn tối của một cảnh sát quốc tế. Không có manh mối gì đặc biệt nữa nên cứ thế đặt tên luôn. A, đó không phải Lưu Tiểu Vũ à? Cô tan ca rồi? Có muốn uống cà phê không, tôi mời.

Đồng sự nam thấy có người tới thì vội vàng chuyển hướng. Lúc biết đối phương là Lưu Tiểu Vũ thì vừa cười vừa chào hỏi.

Lưu Tiểu Vũ hơi cúi đầu, cô đi nhanh hơn. Căn bản không để ý tới hai người kia.

Thấy đối phương đã đi xa, đồng sự nam lần nữa nói nhỏ:

- Im ru như vậy, chẳng lẽ vừa gặp phải kích thích gì à?

- Hôm qua phòng liên lạc của Triệu đội trưởng bị chuyện linh dị xâm lấn, khiến ba mươi hai người chết. Nếu không phải Lưu Tiểu Vũ phụ trách Dương Gian, được làm ở phòng liên lạc riêng thì nói không chừng cô ấy cũng bị cuốn vào… Đồng nghiệp làm chung chết sạch, đổi lại là ai cũng thấy sốc. Dù sao cô ấy cũng còn trẻ, tâm lý không mạnh cũng quá bình thường.

Một người khác lắc đầu nói.

Dù Lưu Tiểu Vũ không nghe rõ hai người kia nói chuyện nhưng cô biết gần đây chuyện linh dị tăng đột biến. Hơn nữa không chỉ tăng về số lượng mà còn tăng về "chất lượng". Những chuyện không thể giải quyết trở nên ngày một nhiều hơn.

Nghĩ đến những gì Triệu đội trưởng dặn dò, trong lòng cô bị bịt kín bởi một bóng đen ma quái.

Chuyện Đồng Thiến hồi sinh khiến tổng bộ bị oanh động không nhỏ. Vì đây là lần đầu tiên một cảnh sát quốc tế đã xác định tử vọng sống lại.

Trước kia không phải chưa có, có điều đối phương vẫn chưa chết hẳn. Trường hợp của Đồng Thiến rất đặc biệt, có thể hồi sinh đúng là kỳ tích.

Phía sau chuyện này ẩn chưa tin tức vô cùng giá trị. Nếu có thể nghiên cứu ra được, tỷ lệ tử vong của cảnh sát quốc tế sẽ giảm xuống đáng kể.

- Bảo Đồng Thiến quay về Đại Kinh, không phải Thẩm Lương đang trên đường tới Trung Sơn sao? Kêu hắn dẫn Đồng Thiến về, nhất định phải giữ bí mật nghiệm ngặt chuyện này.

Sau nửa giờ thương nghị, tổng bộ đã đồng loạt đưa ra một mệnh lệnh mật.

Ở Trung Sơn thành phố cách nơi này hàng trăm cây số, Đồng Thiến, Dương Gian, Phùng Toàn đang ngồi trong một văn phòng lâm thời.

Trên chiếc bàn trước mặt là tư liệu về sự kiện khí cầu đầu người tại Trung Sơn cùng đại bộ phận tin tức về khách sạn Caesar.

- Đã điều tra triệu để, mọi thứ không còn chỗ sơ suất nào. Lệ quỷ kia không có khả năng còn quỷ nô, thân thể bị giam giữ hẳn là chính nó.

Phùng Toàn chỉ chỉ túi thi thể màu đen dưới chân.

Bên trong là thi thể của Đồng Thiến, bất quá thân thể kia rất yên tĩnh, không chút nhúc nhích, chẳng khác nào xác chết vậy.

- Tra rõ chỉ để an toàn thôi. Ai cũng không muốn để một con quỷ như thế du đãng bên ngoài. Bất quá việc đầu người khí cầu lần này đúng là một bí ẩn.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Từ chuyện lần này, rất có thể đầu người khí cầu đã bị quỷ gõ cửa mang đi.

- Nghĩa là đầu nguồn của đầu người khí cầu đang ở trong quỷ vực của quỷ gõ cửa.

Phùng Toàn lại bổ sung:

- Đây chỉ là một trong những khả năng mà thôi. Còn một khả năng khác là con quỷ đầu nguồn hiện vẫn đang ở bên trong khách sạn.

- Khả năng không lớn.

Dương Gian lắc đầu nói, hắn đã gặp qua con quỷ cầm đao kia. Vật kia giết người không giảng đạo lý, không có khả năng rảnh rỗi tạo ra sự kiện đầu người khinh khí cầu.

- Trương Cao đã cập nhật lại tài liệu, chuyện đầu người khí cầu cùng quỷ cướp gương mặt có điểm giống nhau là từng đi qua khách sạn Caesar.

Đồng Thiến mở miện:

- Tình báo này rất trọng yếu, chí ít có thể xác nhận cái chết những nạn nhân kia có liên hệ với chuyện linh dị của khác sạn Caesar. Trước mắt chỗ này có hiềm nghi rất lơn.

Dương Gian nói:

- Mặc kệ hiềm nghi lớn hay không. Tạm thời chúng ta không có cách nào giải quyết vật kia. Trừ phi sự kiện đầu người lần nữa xuất hiện, bằng không chỉ có thể phong tỏa khách sạn.

- Tôi không có ý kiến gì về việc phong tỏa khách sạn, đúng là vật kia không có cách nào xử lý được.

Phùng Toàn đồng ý với đề nghị Dương Gian.

- Cũng chỉ có thể như thế, sắp tới tôi sẽ đặc biệt lưu ý tới tình huống tại Trung Sơn. Chỉ cần không xuất hiện nạn nhân mới, việc phong tỏa khách sạn Caesar là phương pháp xử lý tương đối ổn thỏa.

Đồng Thiến cũng rất tín nhiệm Dương Gian, cô cảm thấy hắn làm như vậy là cách tốt nhất hiện tại, không hề sai.

Hai người này đều bi sửa đổi ký ức, họ đều tin tưởng Dương Gian.

Bất quá Dương Gian cũng không nói mò, con quỷ kia thật sự rất đáng sợ.

Thời điểm ba người đang thương nghị, đột nhiên Trương Cao gõ cửa đi đến:

- Mấy vị, đội trưởng Thẩm Lương của tổng bộ tới, không biết bây giờ có thể gặp không?

- Tới nhanh thật đấy.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn đứng lên:

- Dù sao chuyện nơi đây xem như tạm thời giải quyết xong. Tiếp theo tôi cũng muốn sớm về Đại Xương, Thẩm Lương kia ở đâu? Tôi đi gặp hắn một chút.

- Chẳng phải chuyện này luôn được Triệu Kiến Quốc phụ trách à?

Đồng Thiến hơi nghi hoặc nói.

- Chuyện này tôi cũng muốn hỏi, hẳn là phía bên tổng bộ xảy ra chút chuyện. Tôi đã nghe Lưu Tiểu Vũ nói, bất quá không có quan hệ. Ai đến cũng vậy.

Dương Gian nói.

Đồng Thiến nhẹ gật đầu.