- Cái gì? Đồng Thiến sống lại? Đùa cái gì vậy, rốt cuộc tình hình ở Trung Sơn thế nào rồi, sao lại để lệ quỷ sống lại?
Tại tổng bộ, Triệu Kiến Quốc vừa chuẩn bị tan làm thì nghe được tin này. Hắn kinh ngạc vô cùng.
- Đội trưởng, không phải lệ quỷ sống lại mà là Đồng Thiến sống lại. Dương Gian nói tôi biết hắn đã hồi sinh Đồng Thiến. HIện tại họ đang xử lý hậu quả của mọi chuyện tại Trung Sơn. Tuyệt đối không sau, liên lạc viên Trương Cao cũng đã xác nhận, Đồng Thiến đích thực hồi sinh.
Lưu Tiểu Vũ thở hồng hộc chạy tới, thông báo tin tức quan trọng này cho Triệu Kiến Quốc biết.
Vì chuyện của Đồng Thiến, Quách Phàm và Phùng Toàn lần này mà Triệu Kiến Quốc phải gánh tội danh chỉ huy sai lầm, để chuyện linh dị xâm lấn phòng liên lạc của tổng bộ khiến ba mươi hai ngự quỷ nhân chết, tạo thành sai lần lớn mà bị cắt chức. Hiện tại Triệu Kiến Quốc đang thu dọn đồ đạc chuẩn bi rời khỏi văn phòng, chờ phía trên định đoạt.
Không ai ngờ tới chuyện linh dị Trung Sơn lại dẫn tới kết quả thế này.
- Khoan đã, chẳng lẽ hiện tại thân thể của Đồng Thiến thế nào? Chẳng phải thân thể cô ta đã bị lệ quỷ cướp đoạt, đang được Phùng Toàn tiếp quản sao? Hay nói ký ức của Dương Gian đã bị thay đổi.
Triệu Kiến Quốc vội vàng nói, hắn phát hiện rất nhiều điểm không hợp lý.
- Không, không phải như vậy. Lệ quỷ kia vẫn còn trong tay Phùng Toàn, rất nhân sẽ có đội tiếp quản di chuyển tới Trung Sơn. Dựa theo những gì Dương Gian báo cáo, Đồng Thiến sống lại trong thân thể của một người đã khuất. Tình huống cụ thể thế nào hắn chưa kể, có điều việc Đồng Thiến hồi sinh là sự thật.
Lưu Tiểu Vũ khẳng định nói.
Ánh mắt Triệu Kiến Quốc khẽ nhúc nhích:
- Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là không thể tưởng tượng nổi. Đến cùng Dương Gian dùng phương pháp gì mà có thể phục sinh một người vốn đã chết. Hắn vẫn còn rất nhiều bí mật, tôi có thể cảm nhận được những điều này khi tiếp xúc với hắn. Chính vì thế mà Dương Gian mới phá lệ đáng coi trọng, ngay cả Vương Tiểu Minh cũng muốn tôi quan tâm Dương Gian hơn.
- Bất quá hiện tại có nói tôi biết cũng vô ích thôi. Hiện tại tôi đã bị cắt chức, không quản được những chuyện liên quan tới Trung Sơn. Hẳn cô nên báo cáo chuyện này cho Thẩm Lương biết, lúc này hắn đã phụ trách Dương Gian rồi.
Thẩm Lương là một đội trưởng khác của tổng bộ. Chức vụ cũng như Triệu Kiến Quốc, phụ trách một phòng thông tin với hơn mười vị liên lạc viên.
- Đội trưởng, anh đã bị khai trừ?
Lưu Tiểu Vũ có chút giật mình nói.
Triệu Kiến Quốc cười khổ:
- Để chuyện linh dị xâm lấn phòng thông tin khiến vô số người chết. Với tội danh này có xử bắn tôi cũng được, cắt chức tính là gì. Bất quá chuyện Đồng Thiến hồi sinh tôi hoàn toàn không ngờ tới. Đều nhờ Dương Gian cả, có lẽ sau này tôi sẽ bị xử lý nhẹ hơn.
- Có điều chuyện của Đồng Thiến thuộc về phạm trù của sự kiện đặc thù. Hẳn cô cần bảo cáo với phó bộ trưởng. Đúng rồi, hiện tại cô không ở trong phòng liên lạc, Dương Gian do ai phục trách?
Lưu Tiểu Vũ nói đến:
- Hiện tại là ca trực của chị Trần.
- Vậy được rồi, xem như tôi rời khỏi đây thì các người cũng không thể lơ là. Tuy Dương Gian có vấn đề nhưng hắn tốt hơn những ngự quỷ nhân khác nhiều. Tạo mối quan hệ tối với hắn không có chỗ xấu nào đây, dù sao cô cũng không thể là liên lạc viên cả đời. Cô cần cân nhắc cho tương lai của mình.
Sau một phen căn dặn, Triệu Kiến Quốc liền thở dài một hơi rồi thu dọn đồ đạc rời khỏi văn phòng làm việc.
Lưu Tiểu Vũ nhìn xem đối phương rời đi thì không khỏi sửng sốt một chút. Lời của Triệu Kiến Quốc khiến trong lòng cô cảm thấy cuộc sống bản thân sắp bị thay đổi. Dù không lộ ra bất kỳ thông tin nào khác nhưng từ vị trí của mình, Lưu Tiểu Vũ có thể phỏng đoán vài chuyện.
Từ đấy cô không khỏi cảm thấy rùng mình. Loại cảm giác này y như lúc thấy hơn ba mươi thi thể của đồng nghiệp được khiêng ra khỏi phòng liên lạc vậy.
Đây là cảm giác cái chết đang cận kề, nó khiến người ta có cảm giác bất lực và sợ hãi.
Quỷ có thể xâm lấn tổng bộ một lần thì sẽ có lần thứ hai thứ ba…
Ở tổng bộ đã thế thì những nơi khác sẽ thế nào.
Chẳng lẽ một khi sự kiện linh dị bắt đầu thì không thể kiểm soát được ư?
Lưu Tiểu Vũ không dám suy nghĩ tiếp. Cô quay người rời đi, nhanh chóng tiến tới phòng của phó bộ trưởng, chuẩn bị báo cáo chuyện của Đồng Thiến.
- Gần đây hồ sơ linh dị ngày càng nhiều. Hôm qua tôi phải làm tới rnagj sáng mới chỉnh lý xong. Hôm nay lại đưa tới một đống thứ khác, tiếp tục như thế phải tăng thêm người mới đủ. Nếu chỉ có mình tôi sẽ làm không nổi.
Thời điểm Lưu Tiểu Vũ đang đi thì đụng phải hai đồng nghiệp đang ngồi vừa uống cà phê vừa phàn nàn.
Một đồng nghiệp khác nói:
- Việc này nói rõ sự kiện linh dị ngày càng nhiều. Trước kia một tháng chưa chắc có được một sự kiện cấp A. Hiện tại đã có tới ba sự kiện rồi.
- A, là vậy sao? Tôi làm việc lâu như vậy chỉ mới đụng phải một hồ sơ của quỷ gõ cửa thôi.