Sau khi xác nhận được rằng Đồng Thiến đã bị hạn chế thành công, Dương Gian liền giao lại toàn bộ công việc còn lại cho Phùng Toàn đi xử lý. Bởi vì thi thể của quỷ khá đặc thù, cho nên hắn không thể nào tự xử lý một cách đơn độc được. Như vậy cách tốt nhất chính là để cho Phùng Toàn đi xử lý hậu quả thay hắn. Đương nhiên cách xử lý của hắn ta sẽ là liên hệ với tổng bộ.
Tiện thể nhắc đến tổng bọ, có thể nói tình trạng hiện tại của Triệu Kiến Quốc cũng chẳng tốt đẹp gì, bởi vì sự chỉ huy sai lầm của hắn ta đã khiến cho lệ quỷ xâm nhập được vào bên trong phòng liên lạc và tạo thành thương vong không nhỏ. Dù sau đó chuyện linh dị đã được ngăn chặn kịp thời nhưng có không ít liên lạc viên bị chêt vì quỷ tác động đến.
Sau khi chết mất một số lượng lớn liên lạc viên, toàn bộ hành động công tác xuất hiện quá nhiều sơ sót, gian tiếp tạo thành thiệt hại vô cùng lớn.
Nếu không phải là do Triệu Kiến Quốc vừa lập được công lao lớn khi mời chào được Dương Gian tham gia tổng bộ, thì với lần sai phạm này hắn ta đã bị tổng bộ sa thải rồi giam giữ.
Ở bên trong văn phòng, Phó Bộ Trưởng Tào Duyên Hoa nổi giận đùng đùng vỗ bàn:
- Triệu Kiến Quốc, cậu cũng không phải là người vừa mới tham gia vào chuyện linh dị lần đầu. Ngay cả loại sai lầm nghiêm trọng như vậy mà cậu cũng phạm phải. Thật sự tôi không biết nên phê bình cậu như thế nào mới tốt. Cậu nhìn mà xem, số lượng liên lạc viên chết là bao nhiêu người, 32, tận 32 người lận đó. Cậu có biết những người liên lạc viên này phải vất vả lắm mới tạo dựng được mối quan hệ tốt với ngự quỷ nhân mà bọn họ phụ trách. Hiện tại thì sao, toàn bộ đều đổ sông đổ biển hết, chúng ta lại phải đổi qua một nhóm người mới vào. Cậu có biết điều này sẽ mang đến hậu quả như thế nào không?
Bình thường, trừ phi ngự quỷ nhân chết đi, nếu không tổng bộ sẽ không bao giờ thay đổi liên lạc viên một cách tùy tiện được.
Cũng giống như Dương Gian, liên lạc viên của hắn là Lưu Tiểu Vũ, sau này vì mức độ quan trọng của hắn được tăng lên nên tổng bộ mới an bài thêm một liên lạc viên nữa là hai người liên lạc viên, chứ tổng bộ cũng không hề thay đổi nhân sự. Dù sao để đạt được sự tín nhiệm của một vị ngự quỷ nhân là điều không hề dễ dàng một chút nào.
Triệu Kiến Quốc lập tức cúi đầu, trên mặt lộ ra vẻ ân hận.
- Tất cả những chuyện này là do sai lầm của tôi, tôi không có phản bác.
Tào Duyên Hoa lại nói:
- Nếu cậu nói như thế thì tôi nghĩ là cậu vẫn chưa hiểu được sai lầm của bản thân nằm ở chỗ nào rồi. Điều sai lầm của cậu ở đây cũng không phải gọi cuộc điện thoại này. Tôi đã xem xét hết toàn bộ tư liệu về chuyện này rồi. Dương Gian xử lý chuyện linh dị ở trong thành phố Trung Sơn, sau khi xác định được rằng Đồng Thiến là quỷ, cậu ta đã gọi điện cho cậu. Đây chính là điểm mấu chốt trong chuyện này.
Nói đến đây, ông ta lại tỏ ra tức giận nói:
- Tính cách của Dương Gian thế nào hẳn là cậu phải hiểu rõ rồi mới đúng chứ. Mặc dù thi thoảng cậu ta không chịu chấp hành mệnh lệnh nhưng cậu ta không giống như những kẻ lọc lõi trong xã hội, chuyên nói chuyện vòng vo. Bất cứ câu nói nào được thốt ra từ miệng của cậu ta đều cực kỳ quan trọng. Điểm sai lầm của cậu ở đây chính là coi nhẹ câu nói này của cậu ta, không thèm để ý đến những hậu quả ở phía sau mà cậu ta đã nói đến. Đây là sai lầm lớn nhất của cậu trong chuyện này. Cho nên kể từ giờ trở về sau, tôi không thể nào yên tâm khi để cậu tiếp phụ trách chuyện của Dương Gian được nữa.
Triệu Kiến Quốc cúi đầu chịu trách phạt, hắn ta không hề cãi lại. Bởi vì trách nhiệm của chuyện lần này chính là của hắn ta. Cái chết của 32 người liên lạc viên kia là do một tay hắn ta tạo thành. Thế nhưng ngay lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra.
- Chuyện gì?
Tào Duyên Hoa lập tức thu hồi sự tức giận, sau đó hỏi một câu.
Người nhân viên kia vội vàng nói:
- Bộ trưởng, ở bên phía thành phố Trung Sơn có nhận được tin tức của Phùng Toàn. Cậu ta bảo là chuyện của thành phố Trung Sơn đã được xử lý xong. Con quỷ thế thân của Đồng Thiến đã bị bắt giữ, đồng thời bảo chúng ta nhanh chóng phái người đến để tiếp nhận.
- Ừm, tôi biết rồi.
Tiếp đó ông ta suy nghĩ một hồi, rồi nói:
- Sắp xếp để cho Trầm Lương đi qua đó.
- Vâng, thưa bộ trưởng.
Rất nhanh người nhân viên kia liền rời đi.
Trong lòng Triệu Kiến Quốc cũng thầm thở dài một hơi. Nếu Phó Bộ Trưởng đã sắp xếp như vậy thì khả năng cao sau này Trầm Lương sẽ phụ trách chuyện của Dương Gian. Mặc dù trước giờ hắn ta và Trầm Lương đã nói chuyện với nhau khá nhiều. Nhưng thú thật hắn ta không hề ưa thích người này cho lắm. Bởi vì mặc dù tên Trầm Lương này rất có năng lực, chỉ là có một số tư tưởng của đối phương Triệu Kiến Quốc không thể chấp nhận được.