Phùng Toàn nghe hắn nói như vậy thì lập tức tỏ ra kinh hãi:
- Sao lại là cô ta? Điều này không thể nào xảy ra được.
Dương Gian nói:
- Không có cái gì là không thể đối với chuyện linh dị. Nếu con quỷ kia đã có thể chiếm lấy được khuôn mặt cười, đương nhiên nó cũng có thể chiếm lấy thân phận của Đồng Thiến. Tôi không đoán sai đâu.
Hắn có dư tự tin để dám chắc rằng Đồng Thiến là quỷ. Chỉ là hắn không thể công khai ra phương pháp xác định thân phận của con quỷ kia. Dù sao Phùng Toàn đã bị hắn thay đổi trí nhớ. Nếu hắn nói ra sự thật, sợ rằng đối phương sẽ lại nghi ngờ vô căn cứ.
Phùng Toàn nói:
- Nếu thân phận của con quỷ kia thực sự là Đồng Thiến, chúng ta cần phải báo cáo với tổng bộ trước khi ra tay động thủ. Còn chúng ta tự tiện hành động sẽ bị ghép tội hãm hại đồng đội đó. Với lại, nếu suy đoán của cậu mà sai thì chuyện này cực kỳ nghiêm trọng.
Dương Gian nói:
- Anh mở điện thoại di động vệ tinh của anh ra rồi báo cáo chuyện này với Triệu Kiến Quốc đi.
- Được, tôi sẽ báo cáo chuyện này cho anh ta.
Phùng Toàn lập tức lôi điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi. Thế nhưng lúc này hắn ta đột nhiên phát hiện ra, điện thoại của hắn ta lại đang trong trạng thái chết máy. Đồng thời điều kỳ quái là bản thân hắn không thể nhớ rõ bản thân đã tắt nó lúc nào.
Thế nhưng, dù trong lòng hắn có chút nghi ngờ cũng không quá để ý đến.
Ngay khi hắn ta vừa mới mở ra điện thoại di động, trong đó lập tức truyền đến giọng nói của Triệu Kiến Quốc:
- Phùng Toàn, tình hình bên chỗ của cậu như thế nào rồi, sao cậu lại đột nhiên tắt máy. Dương Gian, cậu còn ở đó không? Bất kể là ai ở đó cũng được. Hay nói tôi biết tình hình ở bên kia đi, có phải mọi người đã gặp được nguy hiểm rồi không....
Từ ngữ điệu của anh ta có thể thấy được, lúc này Triệu Kiến Quốc đang cực kỳ lo lắng. Dù sao hai người Dương Gian và Phùng Toàn đều cắt đứt liên lạc ngay thời điểm quan trọng nhất. Trong đa số tình huống, việc đột nhiên ngắt liên lạc có nghĩa là bản thân đang gặp được chuyện gì đó vô cùng nguy hiểm.
Dương Gian vừa lái xe vừa nói:
- Tôi và Phùng Toàn không có chuyện gì hết. Bên trong khách sạn còn có thêm một con quỷ khác nên chúng tôi tắt điện thoại để đảm bảo an toàn.
Nghe Dương Gian nói như vậy khiến cho Triệu Kiến Quốc nhất thời thở phào được một hơi:
- Thì ra là thế, vậy mà khiến tôi phải lo lắng một trận. Nếu ngay cả cậu cũng nằm lại trong thành phố Trung Sơn, vậy trách nhiệm của tôi sẽ cực kỳ lớn.
Nếu loại người có thể xử lý chuyện linh dị cấp S như Dương Gian mà chết đi, đây sẽ là một mất mát cực kỳ lớn đối với tổng bộ. Không thể nào coi hắn như một người mới, có thể tồn tại hay không không quan trọng như vậy được.
Dương Gian lại nói:
- Anh nói với Triệu Kiến Quốc về chuyện của Đồng Thiến đi.
Phùng Toàn lập tức nói:
- Triệu đội trưởng, hiện tại tôi cùng với mấy người Dương Gian, còn có Hùng Văn Văn và La Tố Nhất đang chuẩn bị tiến về bệnh viện số ba để giam giữ Đồng Thiến. Theo những kết luận trước mắt của Dương Gian, Đồng Thiến đang ở bên trong bệnh viện là quỷ....
Nghe được tin tức này, Triệu Kiến Quốc lập tức tỏ ra cực kỳ kinh ngạc.
- Cái gì? Đồng Thiến là quỷ? Có thật không?
Phùng Toàn nói:
- Hắn là không sai đâu. Dù sao suy đoán của Dương Gian rất hiếm khi sai lầm. Đồng thời lời nói của cậu ta cũng đáng giá để tin tưởng.
Giọng điệu của Triệu Kiến Quốc trở nên cực kỳ trầm trọng:
- Dương Gian, chuyện này không thể đùa được đâu. Hiện tại Đồng Thiến còn đang ở trong bệnh viện số ba. Một khi cậu suy đoán sai, cục diện này sẽ trở nên cực kỳ bết bát... Dù sao cô ấy cũng là Cảnh sát Quốc tế của thành phố Trung Sơn, từng lập qua công lao, cậu cần phải cân nhắc đến mức độ ảnh hường của chuyện này.
Thật ra như thế cũng không phải là hắn ta muốn ngăn cản hành động của Dương Gian, là do hắn ta đang lo lắng Dương Gian sẽ bị lầm tưởng về cái gì đó dẫn đến suy đoán sai.
Dương Gian trầm giọng nói:
- Tôi chỉ làm việc theo đúng như suy đoán của tôi. Việc tôi để Phùng Toàn nói với anh chỉ là báo cáo cho có lệ mà thôi. Bất kể bên phía anh có đáp ứng hay không tôi đều sẽ hành động. Tôi không thể nào chờ đến khi anh xác minh được chuyện này rồi mới động thủ, vì cơ hội chỉ có một lần. Một khi Đồng Thiến biết được rằng tôi đã xác định ra được thân phận của cô ta, như vậy con quỷ kia sẽ đổi qua một thân phận khác. Đến lúc đó, con quỷ kia ẩn núp sâu hơn. Đồng thời tôi không có được năng lực để tìm kiếm con quỷ kia đâu. Dù sao hiện tại con quỷ kia đã lấy được khuôn mặt cười của Đồng Thiến, tiếp theo nó sẽ làm gì thì tôi không thể nào đoán ra được. Được rồi, cứ như thế đi, chúng tôi sắp đến bệnh viện số ba rồi.
Phùng Toàn cũng nói theo:
- Lúc này chúng ta phải tin tưởng Dương Gian. Triệu đội trưởng, anh cứ chờ kết quả đi. Anh yên tâm, chúng tôi sẽ xử lý ổn thỏa mọi chuyện ở bên này cho anh.
- Tôi hiểu rồi.
Lúc này, trong phòng liên lạc của tổng bộ Cảnh sát Quốc tế, Triệu Kiến Quốc nhíu nhíu chân mày, bỏ xuống điện thoại rồi nói:
- Lập tức liên lạc đến bệnh viện số ba của thành phố Trung Sơn hỏi thử tình hình của Đồng Thiến như nào rồi.
Nghe vậy, một cô gái liên lạc viên lập tức làm theo.
- Alo, có phải bệnh viện số ba của thành phố Trung Sơn không?
Ngay khi điện thoại vừa được kết nối, cô ta lập tức nói ngay, đồng thời chuẩn bị hỏi người phụ trách ở bên kia. Cuộc gọi đã được bên kia tiếp nhưng lại không có bất cứ ai nói chuyện.
Người liên lạc viên kia liền nói:
- Đội trưởng, điện thoại đã kết nối nhưng không có ai trả lời.
Nhận cuộc gọi nhưng không trả lời?
Sắc mặt Triệu Kiến Quốc đột nhiên thay đổi:
- Lập tức cúp điện thoại ngay.
Nhưng khi cô gái này đang chuẩn bị cúp điện thoại, trong tai nghe đột nhiên truyền đến một tiếng cười quái dị.
Sau khi cô gái liên lạc viên kia nghe được tiếng cười này, thân thể cô ta lập tức trở nên cứng đờ, tiếp đến khuôn mặt hiện ra một nụ cười quỷ đị. Vài giây sau, cả thân thể của cô ta lập tức mất thăng bằng và ngã xuống đất. Tai nghe kia của cô ta vẫn đang lung lay, bên trong lờ mờ truyền ra tiếng cười quái dị. Đồng thời, theo thời gian trôi qua càng lâu, tiếng cười quái dị ở bên trong căn phòng càng trở nên to, rõ ràng. Triệu Kiến Quốc nhìn thấy người liên lạc viên kia chết mà trên mặt còn mang theo nụ cười quỷ dị, hắn ta lập tức rống to.
- Tất cả mọi người lập tức rời khỏi đây, nhanh lên.
Linh dị đã xâm lấn đến chỗ này.
Mà hắn ta cũng cũng biết được, bệnh viện số ba của thành phố Trung Sơn đã xảy ra chuyện. Suy đoán lúc nãy của Dương Gian có tám chín phần mười là đúng. Thân phận hiện tại của Đồng Thiến là... quỷ.