Khủng Bố Sống Lại

Chương 639: Cứu Phùng Toàn 2




Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích. Hắn tự hỏi trong lòng một lát rồi nói:

- Anh đã nói đến mức đó mà tôi còn không đi cứu người thì cũng không dễ gặp mặt nhau lắm. Có điều trước khi cứu hắn ta thì tôi phải mang Hùng Văn Văn đi ra ngoài, phải đảm bảo an toàn cho nó đã.

Nghe Dương Gian nói như vậy, Triệu Kiến Quốc lập tức thở phào một hơi.

- Chuyện đó tự chính cậu quyết định đi. Cậu sẽ hiểu rõ tình hình hiện tại hơn tôi. Tôi sẽ không tham dự vào cách hành động của cậu.

Chỉ cần Dương Gian đồng ý đi cứu người, như vậy mọi chuyện đều ổn. Dù đôi khi Dương Gian tỏ ra cực kỳ nguy hiểm nhưng hắn lại có một vài điểm tốt. Ví dụ như hắn là một người rất coi trọng chữ tín, hắn không phải là loại người lọc lõi trong xã hội.

Dương Gian nói:

- Được rồi, tôi sẽ lập tức hành động ngay. Anh ngắt liên lạc đi.

Triệu Kiến Quốc lập tức cứt đứt liên lạc.

Từ nãy đến giờ Phùng Toàn cũng có nghe được cuộc nói chuyện của hai người. Hắn ta lập tức nói:

- Hiện tại Triệu Kiến Quốc vẫn còn tiếc một vị ngự quỷ nhân khống chế hai còn lệ quỷ như tôi. Dương Gian, cậu cứu tôi cậu sẽ không lỗ. Dù thế nào đi nữa thì ít ra chúng ta cũng đã quen biết từ lâu.

Dương Gian cười lạnh nói:

- Quen biết từ lâu? Anh nên nhớ trong chuyện linh dị của thôn Hoàng Cương lần trước, thiếu chút nữa tôi bị mấy câu xàm xí đú của anh hại chết. Nếu không phải tôi lo việc anh chết đi sẽ khiến cho hai con quỷ xuất hiện, đến lúc đó tổng bộ lại phái tôi đi chùi đít thì chắc chắn anh phải chết ở trong này. Chờ đi, tý nữa tôi sẽ đi vào cứu anh sau.

Nói xong, hắn lập tức dùng quỷ vực mang ba người Hùng Văn Văn, Lâm Lạc Mai và La Tố Nhất đi ra khỏi quỷ vụ.

Dương Gian đưa mắt nhìn La Tố Nhất rồi lại nhìn Lâm Lạc Mai và nói:

- Trước mắt đừng có rời khỏi chỗ này. Dù hiện nay thành phố Trung Sơn không còn an toàn nhưng chút nữa tôi còn phải làm một số việc còn cần sự trợ giúp của mấy người nữa đó.

La Tố Nhất lập tức trưng ra bộ mặt như đưa đám và nói:

- Tôi có thể từ chối không?

Dương Gian nói:

- Sau khi xong chuyện ở chỗ này, tôi sẽ tặng cho Lâm Lạc Mai danh ngạch khống chế con lệ quỷ thứ hai. Đây chính là thù lao mà trước đó tôi đã đáp ứng với cô ta. Vốn dĩ cậu có thể không cần phải chen vào chuyện này nhưng trước đó không phải là cậu bảo rằng cậu sẽ bảo vệ Lâm Lạc Mai à? Nếu lúc này cậu quyết định không đếm xỉa đến chuyện này nữa thì tôi sẽ không ép. Tất cả đều do cậu tự quyết định.

Hắn nhìn ra được La Tố Nhất có cảm tình với Lâm Lạc Mai. Có điều người ta có thương hắn ta hay không thì Dương Gian không có hứng thú tìm tòi thêm.

La Tố Nhất vội vàng nói:

- Cậu có giữ lời không? Cậu thật sự nguyện ý muốn đưa cho Lâm Lạc Mai cái danh ngạch kia hay sao?

Dương Gian lập tức nói ra ý nghĩ của hắn.

- Đương nhiên, tôi cầm nó ở trong tay cũng chẳng có bất cứ tác dụng nào. Nói không chừng sau này tôi còn cần sự giúp đỡ của mấy người. Tôi không thích việc một ngự quỷ nhân hỗ trợ tôi khá ổn lại chết đi. Nếu không sau này cần thì tôi biết đi đâu mà kiếm đây?

Hắn không cần phải che giấu suy nghĩ của bản thân. Bởi vì với những yêu cầu của hắn, bọn họ sẽ không thể nào từ chối được.

La Tố Nhất cắn răng nói:

- Thế thì tốt, tôi sẽ giúp cậu một tay. Vì tương lai của cô ấy.

Nghe hết toàn bộ của trò chuyện của cả hai người khiến cho Lâm Lạc Mai nhất thời có chút cảm động. Cô ta dùng máy phát thanh nói:

- Mặc dù hành động của cậu đã khiến cho tôi cảm động nhưng đôi khi cậu lại cực kỳ vô dụng, không làm được điều gì cả. Đã thế vào thời khắc mấu chốt còn la tầm bậy tầm bạ, so với Dương Gian mà nói, cậu quá kém cỏi.

La Tố Nhất.

-...

- Trông chừng Hùng Văn Văn giúp tôi, đồng thời chờ tôi ở đây đi. Trước khi tôi trở lại mấy người cần phải cảnh giác với bất kỳ người nào. Hiện tại con quỷ kia rất có thể chính là Đồng Thiến đang ở bên trong bệnh viện. Mức độ thẩm thấu của con quỷ kia ở trong thành phố Trung Sơn còn sâu hơn rất nhiều so với những gì tôi tưởng tượng. Mặt khác nhớ chiếu cố giúp tôi cỗ thi thể. Đây là bạn học của tôi, đừng để cậu ta chết.

Dương Gian căn dặn mấy câu rồi đưa tay xoa xoa đầu của Hùng Văn Văn. Hắn thả thân thể của Triệu Lỗi xuống rồi quay người đi vào bên trong quỷ vủ.

Ngay khi đi vào bên trong quỷ vụ, tay của hắn bất tri bất giác cầm chặt một tờ báo bị nhuốm máu. Theo những gi mà tấm da màu nâu nói thì thứ này có thể sửa được ký ức của người khác, như vậy hiện tại hắn thử xem như thế nào.

Ngược lại hắn cũng không có lo lắng nhiều cho Phùng Toàn, đối phương sẽ là một đối tượng rất tốt để thử nghiệm. Nếu thành công, vậy kế hoạch khống chế hoàn mỹ hai khuôn mặt quỷ sẽ có tính khả thi. Đồng thời hắn còn có thêm một người đàn em. Còn nếu không thành công thì cũng chẳng sao, hắn không có bất cứ tổn thất nào. Triệu Kiến Quốc chỉ bảo hắn đi cứu người, chứ không hề bảo là cứu như thế nào. Cho nên chỉ cần Phùng Toàn sống là được.