Đương nhiên cái gọi là kỳ tích không hề phát sinh. Lý giải duy nhất của Dương Gian là một động tác nào đó đã phá vỡ quy tắc giết người của con quỷ, giúp La Tố Nhất thoát khỏi tử kỳ.
Quy luật bị đánh vỡ, có điều nguyên nhân do đâu?
Đến tột cùng con quỷ kia dùng biện pháp gì để sàng lọc mục tiêu, chỉ vẻn vẹn một lần xe dịch tấm thảm liền thay đổi hết thảy?
Nếu là thế thì quy luật của lệ quỷ quá đơn giản rồi, bất kỳ người nào cũng làm được cả.
"Vị trí thảm thay đổi, La Tố Nhất còn sống, con quỷ dừng lại quá trình giết người… Mấu chốt nằm ở tấm thảm? Không, không phải, dấu chân trên tâm thảm mới là mấu chốt.
Cổ thi thể cao lớn đầy tử khí lần nữa du đãng bên trong hàng lang đen tối.
Sau mỗi bước chân nặng nề cảu nó là một dấu vết để lại bởi thi dịch.
Dấu chân không rõ ràng, chỉ có hình dáng màu đen bình thường. Chờ vài ngày nữa, đợi thi thủy biến dạng mới trở nên rõ ràng hơn. Giống như những dấu vết Dương Gian nhìn thấy khi vừa vào khách sạn lần đầu vậy.
- Vì những dấu chân này nên nó giết người? Không, cũng không đúng, hiện tại nó còn lảng vảng xung quanh. Dấu chân tiếp tục xuất hiện, xung quanh vẫn chẳng có ai chết cả. Nói cách khác, dấu chân quỷ chỉ là một trong số những điều kiện đó. Còn một điều kiện mấu chốt khác.
Ánh mắt Dương Gian lấp lóe, hắn biết mình tiếp cận rất gần chân tướng.
Việc La Tố Nhất có thể sống sót nhắc nhở hắn một chuyện rất lớn, đừng nghĩ tới những chuyện ngoài lền, đánh nhanh rút gọn, nhìn thẳng vào điểm mấu chốt.
"Nhớ lại một màn trước đó, có lẽ mình sẽ biết rõ hơn về điểm mấu chốt của quy luật."
Trong mơ hồ, Dương Gian cảm thấy nguyên nhân họ bị lệ quỷ để mắt là trong khoảng thời gian này.
Vì lệ quỷ bắt đầu nhắm tới đám người là từ trước khi họ tiến vào căn phòng số 13.
Nói cả hai không liên quan tới nhau thì đánh chết hắn cũng chẳng tin.
Nếu không vì sao khi lệ quỷ đi tới nơi khác, Hùng Văn Văn vẫn dự đoán ba người họ sẽ chết?
Quy luật nằm ở đây.
- Dương Gian, người chết kế tiếp vẫn là tồi.
Chợt, đột nhiên tròng mắt Hùng Văn Văn lộ rõ sự hoảng sợ. Thằng bé lần nữa dự đoán được kết quả không mấy tốt đẹp gì.
- Không khác gì trước đó, tôi không thấy được quá trình, cũng chẳng nhìn ra quy luật. Chỉ thấy thân thể tôi bị chặt đôi, máu chảy đầu đất…
- Không phải chứ, cậu lại bị con quỷ kia nhắm tới.
La Tố Nhất vừa trở về từ cõi chết, hắn chưa kịp ăn mừng liền nghe được lời dự đoán của Hùng Văn Văn.
- Tôi, tôi cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy bản thân lần nữa bị con quỷ kia giết chết…
Hùng Văn Văn gấp đến mức khóc òa.
La Tố Nhất cũng bắt đầu luống cuống, hắn biết Hùng Văn Văn không thể chết. Nếu thằng bé chết thì còn ai dự đoán được tương lại. Từ đó không thể tránh thoát được một lần tử vong mà liền đi đời.
- Dương Gian, bằng không cậu kéo tấm thảm nữa đi. Có lẽ kỳ tích sẽ diễn ra nữa đó.
- Không, không cần. Tôi gần như biết được quỷ luật rồi. Chỉ còn một tí nữa là được. Tôi muốn nhớ lại từ lúc gặp con quỷ tới giờ có những chuyện gì đã xảy ra. Cho tôi một chút thời gian. Đúng rồi, còn bao lâu nữa cậu chết?
Dương Gian lập tức hỏi.
- Hai phút đồng hồ sau.
Hùng Văn Văn run rẩy nói.
- Như vậy cũng đủ rồi.
Dương Gian hít thở thật sâu rồi mở quỷ vực ra. Lần này phạm vi mở không lớn, chỉ dùng một con mắt mà thôi, khoảng cách tầm ba mét xung quanh. Quỷ vực cứ thế hiện ra trước mắt ba người còn lại.
- Tôi dùng quỷ vực chế tạo huyễn cảnh, mô phỏng hết thảy những gì vừa xảy ra. Các người nhìn đi, đây là lúc vừa bắt đầu.
Dương Gian khống chế quỷ vực, ánh sáng màu đỏ bao phủ xung quanh.
- Đây là lộ tuyến hành động của lệ quỷ, rất chuẩn xác. Tôi thấy được dấu chân nó lưu lại. Từ ngã tư tới đây, mỗi lần di chuyển, lệ quỷ sẽ lưu lại dấu chân. Các người chú ý kỹ, sau khi chúng ta đi về phía này, chuyện gì xảy ra tiếp theo.
Bên trong quỷ vực là hình ảnh đám người Dương Gian đang di chuyển.
- Thời điểm lệ quỷ quay lại nó không giết người.
Bên trong quỷ vực huyễn hóa hình ảnh đám Dương Gian đang bị lệ quỷ chặng đường, mọi người đều bình an vô sự.
- Mọi chuyện mắt đầu từ khi con quỷ này quay lại.
Quỷ nhãn của Dương Gian khẽ động, lệ quỷ bắt đầu quay người lại, chính là dnasg vẻ đi về phía họ.
- Động tác của nó rấy chậm nên các người chú ý thời gian xem. Lần đầu tiên nó tập kích vào lúc hai giờ mấy, mục tiêu là Hùng Văn Văn.
- Không nhìn ra cái gì hết.
La Tố Nhất mở to hai mắt, hắn muốn nhìn xem có gì khác thường chăng, kết quả lại chẳng thấy gì cả.
Dương Gian tỉnh táo nói:
- Mọi thứ dần rõ ràng hơn, tôi huyễn hóa lại cảnh lúc chúng ta đi vào nhé.
Bên trong quỷ vực, Dương Gian lần nữa xuất hiện.
Giờ phút này, bọn họ đang bước trên hành lang, cũng chính khi ấy, một chuyện cực kỳ đáng chú ý diễn ra. Hai cảnh chồng lên nhau, hình ảnh lệ quỷ xoay người di chuyển và hình ảnh Hùng Văn Văn bước đi hòa trộn thành một. Dấu chân của lệ quỷ trùng với dấu chân của Hùng Văn Văn.
Không, đúng hơn mà nói, con quỷ kia bước nhại lại những nơi Hùng Văn Văn đã đặt chân qua.
Hình ảnh tới đây là dừng.
Dương Gian cố tình làm vậy, hắn híp mắt nói:
- Các người thấy chưa? Vào lúc hai giờ mười phút khi con quỷ quay người, nó bước lên dấu chân của Hùng văn Văn. Sau đó con quỷ dừng lại và bắt đầu giết người.
- Nhìn nơi con quỷ vung đao đi. Trước đó tôi đã chú ý, lệ quỷ vung đao ở phía cổ của thằng bé nên đầu nó mới rơi xuống.
- Bất quá thứ lệ quỷ vung đao chặt đứt không phải là Hùng Văn Văn mà là dấu chân nó lưu lại.
Huyễn cảnh lần nữa tiếp diễn.
Con quỷ vơ thanh đao loang lỗ vung lên, chém vào cỗ khiến đầu thằng bé rơi xuống.
- Y đúc hình ảnh tôi dự đoán được.
Thấy một màn này, Hùng Văn Văn hết hồn kêu to.
- Trời ạ, thì ra là thế, lệ quỷ dẫm lên dấu chân đã lưu lại của đối phương và bắt đầu giết người.
La Tố Nhất kinh hãi muốn nhảy lên.
Lúc này Hùng Văn Văn lôi kéo cánh tay Dương Gian:
- Nhanh lên, sắp hết giờ rồi. Lệ quỷ sắp tới giết tôi rồi.
- Không, đạp trúng dấu chân chưa phải mấu chốt. Từ nói lệ quỷ đi thì dấu chân đâu có ít. Muốn thỏa mãn hết quỷ luật thì dấu chân của lệ quỷ phải bao trùm lên toàn bộ dấu chân của chúng ta, khi ấy nó mới có thể giết người.
Dương Gian lần nữa cầm tấm thảm lật nó lại. Mặt thảm lưu lại dấu chân của họ xoay úp xuống sàn.
Thời gian đã điểm, Hùng Văn Văn bình an vô sự.
Lệ quỷ lần nữa du đãng xung quanh.
Một màn này khiến Dương Gian thở phào nhẹ nhõm.
Phán đoán của hắn đã đúng. Khó trách lần đầu tiên đụng phải con quỷ này ở phòng ăn bọn họ không sao. Chỉ khi quỷ vực biến mất, bấy giờ Hùng Văn Văn mới dự đoán họ sẽ chết.
Quỷ vực không còn, dấu chân cũng lộ ra. Khi ấy lệ quỷ cầm dao phay ở phòng ăn dễ dàng đạp trúng dấu chân của họ rồi.
- CMN, cái quỷ luật dễ dàng như thế kém chút hại chết chúng ta rồi. Khó trách Dương Gian không bị tập kích. Là vì từ lúc tiến vào Dương Gian vẫn đi sát vào tường, con quỷ kai đi giữa đường nên không dẫm được vào dấu chân của hắn.
Không biết từ lúc nào La Tố Nhất nhậm một điếu thuốc lá trong miệng, có điều hắn không tìm được bật lửa để đốt thuốc.
- Dựa vào những gì tôi tái diễn lại thì đúng là thế.
Dương Gian nói.