- Dương Gian, chỉ còn lại hai phút thôi. Thời gian không còn nhiều lắm.
Lúc này La Tố Nhất đưa mắt liếc nhìn lên cái đồng hồ đeo trên tay, khi thấy chỉ còn hai phút nữa là hắn ta sẽ chết thì cả người đều run rẩy.
Dương Gian trầm giọng nói:
- Tôi biết là thời gian đang cực kỳ cấp bách nhưng cậu không thấy là tôi đang cố gắng phân tích hay sao? Tôi cũng có muốn mấy người bị chết ở trong chỗ này đâu. Nếu không mấy con quỷ trong người các cậu mà sống lại thì tôi sẽ không có bất cứ chỗ tốt nào. Không được nữa thì tôi chỉ còn cách sử dụng thủ đoạn đặc thù.
Hắn đưa tay sờ sờ vào sợi dây thừng cũ kỹ quấn quanh cổ tay. Nếu hắn thử sử dụng sợi dây thừng này để trói chặt hai chân con quỷ kia và ngăn cản bước đi của nó thì mọi chuyện có thay đổi được gì hay không.
Dương Gian vội cầm lấy quỷ dây thừng và nói:
- Hùng Văn Văn, cậu thử nhìn xem hành động của tôi có thể tiến hành một cách thuận lợi hay không?
Dương Gian không cần hành động, hắn chỉ cần đưa ra động tác chuẩn bị, phía Hùng Văn Văn sẽ có thể lập tức nhìn thấy kết quả. Như vậy có thể giảm bớt được rất nhiều thương vong do thử nghiệm hành động.
Sắc mặt Hùng Văn Văn càng tái nhợt hơn, đối với nó mà nói, mỗi một lần sử dụng dự đoán tương lai đều là một lần kích thích con quỷ trong người của nó sống lại. Dù sao hiện tại nó cũng chỉ khống chế một con lệ quỷ mà thôi. Thế nhưng với tình thế hiện tại, nó đã không thể nào quan tâm được nhiều thứ như vậy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hùng Văn Văn khẽ giãy dụa một lúc, sau đó nói:
- Đừng, đừng đi qua đó. Tôi thấy anh chết, anh chết ở dưới chân con quỷ kia, đầu rơi trên mặt đất, còn sợi dây trong tay anh... đã bị đứt.
Tròng mắt của Dương Gian co rụt lại. Bản thân hắn sẽ chết, còn sợi dây bị đứt?
Cái gì? Điều này sao xảy ra được?
Hiện tại hắn đã khống chế quỷ ảnh một cách hoàn mỹ rồi, hầu như có thể sử dụng năng lực của lệ quỷ mà không bị hạn chế. Trong tình trạng như vậy mà hắn vẫn có thể chết, ngay cả quỷ dây thừng cũng bị đứt đoạn. Mặc dù trước đó hắn cũng đoán ra được là mức độ nguy hiểm khi tiếp xúc với một con quỷ sẽ rất lớn. Nhưng kết quả như thế này có tệ quá không.
"Là do thanh sài đao hoen ghỉ trong tay con quỷ kia sao?"
Sau đó Dương Gian lại nhìn chằm chằm vào thanh đao trong tay của cỗ thi thể to lớn kia.
Có phải mọi chuyện đều do thanh đao trong tay nó không?
Quỷ dây thừng bị đứt, chắc chắn là do thanh đao này chém rồi.
Lúc này La Tố Nhất đều sắp sửa khóc rồi. Đầu của hắn ta chảy đầy mồ hôi, cả người đang run rẩy.
- Còn một phút thôi, còn một phút nữa là tôi sẽ chết. Dương Gian, tôi cầu xin cậu đấy, cậu nhanh nghĩ cách gì đó để cứu tôi đi.
Khi phải đối mặt với cái chết, không có bất kỳ ai có thể hiểu được trong lòng của hắn ta đang phải chịu đựng áp lực và sợ hãi đến nhường nào.
- Tôi biết rồi, cậu bình tĩnh lại đi, để tôi nghĩ cách.
Lúc này Dương Gian cũng đang gấp gáp. Bởi vì một khi La Tố Nhất chết ở trước mặt của hắn thì mọi chuyện trong này sẽ càng trở nên tồi tệ và phức tạp hơn.
Thế nhưng đúng lúc này, trong tầm mắt của Dương Gian, cỗ thi thể cao lớn cách đó không xa lại đột nhiên hành động.
Những bước chân trầm trọng cứ liên tiếp xuất hiện, nó chống đỡ lấy cỗ thi thể nặng nề và hôi thối kia đi về phía trước, đi đến gần bọn họ.
Nếu xét tốc độ di chuyển của nó thì ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng không bằng. Nhưng mà con quỷ này lại khác, cách thức giết người của nó căn bản không cần phải đuổi kịp người ta thì mới chém được. Chỉ cần có người nào đó phù hợp với điều kiện giết người của nó, nó sẽ dừng lại và chém, xa đến đâu cũng chém, mà đã chém là chết.
Thanh sài đao nằm trong tay nó thuộc về một loại tất sát khó lý giải. Hiện này chỉ có mỗi quỷ nến là có thể đỡ được một nhát chém của nó. Dương Gian không biết được còn có thứ gì có thể đỡ được một đòn tập kích khủng khiếp của thứ này nữa chăng.
"Không thể nào ngăn cản hành động của con quỷ này, cũng không thể mạo hiểm đi gần nó. Còn cái thanh sài đao này thì dù có tiến vào quỷ vực cũng chẳng né được. Ngay cả quỷ gõ cửa cũng không thể nào mang đi cái thứ này thì chắc chắn bản thân mình sẽ không thể làm được... Dựa theo những gì mình suy đoán, nếu con quỷ này muốn giết chết La Tố Nhất, trước đó một phút đồng hồ nó phải dừng lại và giơ sài đao lên chém. CMN, tại sao trong vòng một phút đồng hồ này La Tố Nhất lại phải bị nó tập kích. Ngay cả quỷ gõ cửa cũng phải gõ cửa hai ba tiếng rồi mới ra tay mà."
Lúc này Dương Gian vẫn nhìn chằm chằm vào con quỷ ở phía xa xa như trước. Mọi cử động của nó đều hiện rõ ở trong mắt của hắn.
Thế nhưng tất cả động tác của thứ này đều cực kỳ bình thường, căn bản không có sự khác thường nào đáng để hắn nghi ngờ hết. Nếu có thì với tình hình hiện tại, không có lý do gì để cho hắn không chú ý đến.
Không, chắc chắn là bản thân đã quên chỗ nào đó, nhất định là đã bỏ sót cái gì rồi.
Không thể nào có chuyện con quỷ này sẽ tập kích La Tố Nhất một cách vô duyên vô cớ được, cũng giống như lần tập kích Hùng Văn Văn lúc nãy. Chắc chắn phải có yếu tố nào đó để lựa chọn chứ không phải ngẫu nhiên.
Lần này Dương Gian mở ra hai con mắt quỷ. Cả 3 con mắt quỷ đều chìn chằm chằm vào cỗ thi thể đang di chuyển kia. Dường như là hắn đã quan sát toàn bộ 360 độ, không có bất cứ góc chết nào đối với con quỷ này nữa rồi.
Hiện tại việc dùng sức mạnh của ngự quỷ nhân để đối chọi với con quỷ này là điều không thực tế. Nếu tới gần thứ quỷ quái này thì ngay cả hắn cũng sẽ chết chứ đừng nói đến người khác.
Lúc này La Tố Nhất nhịn không nổi nữa phải kêu to. Hiện tại hắn ta bị áp lực đến điên nên muốn đánh cược một ván thử xem có thể thoát khỏi từ trong tuyệt cảnh không.
- Hai mươi giây, chỉ còn 20 giây nữa là đến 2 giời 15 phút. Dương Gian, trước sau gì thì tôi cũng sẽ chết vậy hãy để tôi thử liều mạng xông đến đụng thử nó, thử trả giá cho lệ quỷ sống lại để đánh đổi xem sao. Chứ nếu tiếp tục như vậy trước sau gì tôi cũng chết.
Nói không chừng hắn ta có thể liều mạng dùng việc lệ quỷ khôi phục để ngăn lại được con quỷ kia cũng không chừng.
Dương Gian lập tức túm lấy cổ áo của hắn ta và gào to?:
- Câm mồm, theo dự đoán của Hùng Văn Văn thì ngay cả tôi cũng phải chết, cậu có thể chịu nổi hay sao? Đừng có ngu ngốc như thế chứ. Đi liều mạng với quỷ, cậu có mấy cái để liều. Cậu chết thì không sao nhưng để cho con quỷ bên trong người của cậu khôi phục lại sẽ liên lụy đến chúng tôi đó. Đối phó với một con quỷ thôi mà tôi đã đau đầu rồi, không muốn phải đi nhặt xác cho cậu nữa. Nếu cậu còn muốn chết thì tôi sẽ ưu tiên xử lý cậu, chí ít sẽ cho cậu đi 10 km dưới lòng đất. Như vậy con quỷ của cậu sẽ không thể nào ảnh hưởng đến tôi.
La Tố Nhất ở một bên vừa khóc vừa hô:
- Thế nhưng tôi cũng không thể đứng ở đây chờ chết được.
Tinh thần của hắn ta đã sắp vỡ rồi.
Lúc này thời gian cũng chỉ còn lại có 10 giây mà thôi.
- Tôi biết rồi, tôi sẽ thử lại mọt lần cuối, không cần phải biết trước nữa. Tôi muốn thử xem xem thủ đoạn vật lý có thể can thiệp đến con quỷ kia hay không.
Dương Gian căn răng một cái, cuối cùng hắn quyết định dùng thủ đoạn đơn giản nhất. Nghĩ cách khiến cho con quỷ kia bị trượt chân và ngã. Như vậy hắn sẽ không cần phải dùng đến quỷ vực, cũng chẳng cẩn sử dụng thủ đoạn đặc biệt gì nữa.
Hắn không nói thêm lời nào nữa mà túm lấy tấm thảm.
Tấm thảm trải sàn được liền với nhau, hắn túm lấy một đầu của tấm thảm, còn con quỷ kia đang đi đến từ một đầu khác của tấm thảm.
Kể từ sau khi khống chế được quỷ ảnh thì sực lực của Dương Gian đã mạnh đến mức thần kỳ. Vì thế hắn cầm lấy tấm thảm và cố sức lôi, hi vọng con quỷ kia sẽ bị ngã.
Chỉ cần không để cho nó đi là có thể ngăn cản nó giết chết La Tố Nhất.
Tấm thảm dưới chân nó giật mạnh, nếu là người bình thường thì chắc chắn là sẽ bị ngã SML ngay.
Thế nhưng kết quả lại khiến cho người ta phải thất vọng.
Cỗ thi thể cao to kia lại giống như một tảng đá, căn bản không thể nào ngã xuống được. Nó vẫn tiếp tục di chuyển trên tấm thảm như cũ.
Lúc này đã đến thời điểm La Tố Nhất phải chết. Hắn ta đang ôm đầu ngồi kêu rên và chờ đợi cái chết đến. Nhưng lúc này Hùng Văn Văn lại đột nhiên kích động kêu to:
- La Tố Nhất không chết. Dương Gian, hắn ta không có chết. Hắn ta vẫn còn sống sót, con quỷ kia đã thay đổi hành động. Nó không giết chết La Tố Nhất nữa.
Dương Gian hơi sững sờ một chút, cuối cùng hắn phát hiện ra kết quả đã thay đổi. Con quỷ kia không còn đột nhiên dừng lại để giết người nữa, nó vẫn tiếp túc bước những bước chân trầm trọng về phía trước như cũ.
Hành động dừng lại giết người đã bị phá.
Mẹ nó, đây là cái quỷ gì vậy?
Bản thân hắn chỉ muốn giật cho con quỷ kia ngã mà thôi. Vậy mà kết quả không khiến cho con quỷ kia ngã lại có thể cứu lấy La Tố Nhất. Kỳ tích của sức mạn là đây chứ đâu?