Khủng Bố Sống Lại

Chương 615: Bảo Hiểm




Sau lần càn quét này, mức độ nguy hiểm của khách sạn sẽ giảm bớt đáng kể, ít ra là đỡ hơn lúc trước.

Không ngờ hắn chỉ tình cờ lưu lại đoạn ghi âm mà lúc này nó có tác dụng to lớn như vậy.

Rất nhanh Dương Gian rời khỏi, chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ.

Dù La Tố Nhất không tình nguyện nhưng Lâm Lạc Mai là bị cưỡng ép tới, hiện tại muốn hay không cũng chỉ có thể kiên trì tiến lên.

Sau mười lăm phút, Dương Gian đứng bên ngoài màn sương mù.

Cảnh tượng khó tin xảy ra, quỷ vụ trước mắt biến mất một cách ly kỳ.

Đúng vậy, sương mù nồng đậm bỗng dưng không còn nữa.

Nóc nhà vốn đã bị che khuất của khách sạn lần nữa xuất hiện.

Suy đoán của Dương Gian hoàn toàn chính xác.

Sau khi quỷ gõ cửa rời khỏi, quỷ vực càn quét một lượt khiến khách sạn dần lộ ra.

Quỷ sương mù đã bị quỷ gõ cửa đưa vào quỷ vực của nó.

"Bất quá cũng không thể cam đoan khách sạn đã an toàn. Dù sao vẫn có những thứ quỷ vực không thể thu vào. Mà cấp bậc của mấy con quỷ đó hiển nhiên đều rất cao.

Dương Gian không thể không đề phòng.

Có lẽ nguy hiểm trong khách sạn đã giảm xuống đáng kể. Thế nhưng những thứ chưa được loại trừ lại mang tầm vóc không hề nhỏ.

- Cứ thế nghênh ngang đi vào à?

La Tố Nhất thấy Dương Gian không ngừng đi tới thì ngây ra một lúc liền chạy theo hỏi.

Dương Gian mặt lạnh lấy quay đầu nói:

- Anh nói nhảm quá nhiều rồi. Không vào thì chờ ở đây. Nói thật, tôi vẫn chưa tin tưởng vào năng lực của anh. Muốn làm gì thì làm ngay đi, một khi bị quỷ tấn công, nếu anh gây ra quấy nhiễu cho tôi, tôi sẽ không ngần ngại mà tiễn anh một đoạn đâu.

La Tố Nhất bị hù đến rụt cổ.

Trước mặt người khác hắn có thể phách lối, tự tin thế nào cũng được. Vậy mà trước mặt Dương Gian hắn lại như chuột thấy mèo, khó lòng mà cứng rắn.

Tên gia hỏa này có thể giết hắn dễ như trở bàn tay, tuyệt đối không chỉ nói đùa.

Rất nhanh, Dương Gian lần thứ ba đứng tại sảnh lớn của khách sạn.

Không khác gì hai lần trước, mặt ngoài vẫn bình thường nhìn chẳng thấy có gì quỷ dị cả. Quả nhiên nơi này đã khôi phục an toàn tạm thời.

- Lâm Lạc Mai, cô hô giúp tôi, tìm Triệu Lỗi ở đâu đi.

Dương Gian nói.

Hắn vẫn không muốn tìm phòng số 13 hay 31 gì đó, vì như thế quá mạo hiểm. Nếu chỉ dựa vào Lâm Lạc mai mà xác định được vị trí Triệu Lỗi cũng không phải phương pháp tệ.

Lâm Lạc Mai không còn cách nào khác, cô chỉ có thể làm theo lời Dương Gian nói. Dù bình thường cô không nói lời nào nhưng cô không câm điếc, cô chỉ không thể nói thôi. Bởi vì cổ họng của cô đã bị quỷ thanh chiếm dụng. Dù cô nói gì cũng chưa đựng lực lượng của lệ quỷ trong đó, mở miệng một cái người nghe liền chết.

Vì thế Lâm Lạc Mai lựa chọn im lặng. Bình thường sẽ dùng phần mềm trên điện thoại để trò chuyện với người khác.

- Triệu Lỗi, ngươi ở đâu?

Lâm Lạc Mai há miệng nói ra một câu, âm thanh khó lòng mà hình dung được. Cứ như ác quỷ đang thầm thì bên tai, tạo cho người nghe cảm giác rùng mình. Loại âm điệu này không phải người bình thường có thể phát ra được.

Thanh âm cũng không truyền ra ngay mà như gợn sóng, tìm kiếm phương hướng rồi từ từ khuếch tán về phía trước.

Loại khuếch tán này cực kỳ đặc biệt, chỉ có người gần đấy mới nghe được. Nếu vượt khỏi phạm vi được cho phép thì vĩnh viễn không thể nào nghe được.

- Triệu Lỗi, ngươi ở đâu?

Thanh âm như lệ quỷ đòi mạng, vang vọng ở tầng một rồi du đãng ra xung quanh.

Nó xuyên qua sảnh lớn, vách tường, đi tới từng phòng của lầu một, không bỏ sót một nơi nào. Nếu có người vô tình nghe được thì hậu quả sẽ trí mạng.

Chỉ vẻn vẹn một phút đồng hồ, âm thanh đã hóa thành lệ quỷ vô hình dạo một vòng quang tầng một.

- Triệu Lỗi không ở tầng một.

Lúc này sắc mặt Lâm Lạc Mai tái nhựt, cô cắn môi dùng phần mềm nói ra.

Dương Gian đáp:

- Tầng hai, tầng ba, lầu bốn, cô tìm từng tầng đi. Cô đã dùng năng lực thì nên đem tới hiệu quả. Cô yên tâm, sau khi mọi chuyện kết thúc, tôi sẽ không bạc đãi cô. Tôi còn một chỗ trong để được hỗ trợ khống chế lệ quỷ thứ hai bên phía Vương Tiểu Minh. Nếu cô giúp tôi giải quyết chuyện lần này. Tôi sẽ tặng chỗ đó cho cô.

Khống chế lệ quỷ thứ hai?

Nghe vậy Lâm Lạc Mai vừa mừng vừa sợ nhìn Dương Gian, khóe mắt thể hiện tâm tình vui sướng của cô nàng.

Cô đã sắp tới cực hạn, muốn sống sót chỉ còn cách khống chế lệ quỷ thứ hai, kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ.

Dù loại phương thứ này không phải bí mật gì, có điều xác suất thành công ở mỗi nước đều khác nhau. Mà phương pháp được Vương Tiểu Minh phát hiện ra có tỷ lệ sống sót khá cao tại Châu Á. Vì thế để được hắn hỗ trợ là phi thường trân quý, bình thường đều ưu tiên cho những cảnh sát quốc tế có công. Người như Lâm Lạc Mai có khả năng cực nhỏ nhận được sự giúp đỡ này.

Lúc trước Dương Gian cũng phải trải qua chuyện ở thôn quỷ mới có được một chỗ trong danh sách, cơ hồ là cửu tử nhất sinh.

Thanh âm quỷ dị cứ thế truyền đi, lần này men theo bậc thang đi tới tầng hai.

Tại tầng hay có phòng bếp, phòng ăn cùng các phòng to nhỏ khác.

Thanh âm đi tới phòng ăn chẳng có ai đáp lại. Những thi thể nằm dưới bàn ăn sớm đã cứng ngắc. Chúng bị quỷ gõ cửa giải quyết cả rồi, còn lại chỉ là thi thể thông thường mà thôi.

Sau đó âm thanh dần truyền tới phòng bếp.

Tại cửa của phòng bếp đen kịt, thanh âm bồi hồi tại đây hồi lâu thì vòng trở về, vẫn không có hồi đáp.

Bên trong bóng tối là dấu chân màu đen kéo dài từ phòng bếp ra ngoài, biến mất ở phía cầu thang đi tới tầng ba.

- Tầng hai cũng chẳng có, không tìm được Triệu Lỗi hay vật gì khác.

Toàn thân Lâm Lạc Mai căng cứng.

Tròng mắt Dương Gian hơi híp.

Kết quả khác với những gì hắn nghĩ, vì ở lần đầu tiên hắn xác định được ở lầu hai có một con quỷ, tình huống cực kỳ rõ ràng mà mức độ nguy hiểm cũng cao nữa.

- Không có gì à? Không thể nào, con quỷ tầng hai đi đâu rồi?

Hùng Văn Văn mở to hai mắt, có chút hoảng sợ nói. Thằng bé không phải Dương Gian, chẳng thể nào nghĩ ngợi gì nhiều. Vì hoảng sợ mà nói ra luôn.

- Lần trước lúc chúng tôi tìm Đồng Thiến thì gặp một con quỷ bị quỷ nến hấp dẫn tới ở tầng hai. Tình huống cụ thể tôi không thề nhìn ra vì vô luận thế nào kết quả cũng là Dương Gian chết, thi thể bị chém thành vô số khối tròn, đầu được đặt ở bàn ăn… Tôi và Dương Gian cứ thể chết rồi lại chết.

Nghe vậy, La Tố Nhất đứng bên cạnh không nhịn được khẽ run:

- Có chuyện này nữa à? Cậu dự đoán kết quả đều là tử vong?

Trước đó khi tán phép với nhau, hắn biết Hùng Văn Văn có năng lực dự báo tương lai gần trong vòng một giờ. Chỉ cần là sự tình có liên quan với nó, nó đều dự báo được.

Hùng Văn Văn nghĩ mà sợ, thằng bé nhẹ gật đầu.

- Trời ạ!

La Tố Nhất sụp đổ, hai chân muốn run tới nơi rồi, nguy hiểm ở nơi này quá cao rồi.

Dương Gian tỉnh táo giải thích:

- Nhóc con đừng nói lung tung. Dự báo tương lai của cậu chỉ là tình huống xấu nhất thôi. Dự báo được thì tránh được, tỷ như phía trước có một cái hố. Tôi đi ba bước sẽ ngã chết nhưng tôi biết trước rồi thì còn rơi vào đó không?

- Năng lực của cậu như một loại bảo hiểm giúp cậu giảm thiểu tỷ lệ tử vong tới mức thấp nhất. Vì thế đừng lo quá.

- À, thì ra là vậy.

Nghe thế Hùng Văn Văn cũng cảm thấy rất có lý.