Khủng Bố Sống Lại

Chương 580: Tiếp Tân




Hùng Văn Văn cũng tỏ ra cực kỳ không vui đối với thái độ của cả hai. Thế nhưng do cả hai người đều khá hung hãn nên lúc này nó đứng yên lặng. Đến hiện tại cả hai đi rồi nên nó mới hừ một tiếng.

Dương Gian nhìn nó với ánh mắt kinh ngạc.

- Cậu lại sử dụng khả năng dự đoán tương lai à?

Hùng Văn Văn nói:

- Cái này còn cần phải sử dụng năng lực đặc biệt hay sao? Hai tên này chẳng chuẩn bị bất cứ thứ gì cả, tay không tấc sắt tiến vào bên trong khách sạn quỷ. Đây là do bọn họ xem thường chúng ta hay bọn họ xem thường con quỷ trong này?

Dương Gian lắc đầu thở dài:

- Đây cũng là lý do mà tôi lại đi nghi ngờ bọn họ, thời gian xuất hiện của bọn họ không đúng lúc quá tùy tiện. Thế nhưng tôi lại không thể động thủ với bọn họ một cách tùy tiện được. Tất cả những cái đó đều chỉ là suy đoán, lỡ mà tính sai là tạo thành tổn thất lớn.

- Tất cả đều là do tên vô dụng Triệu Kiến Quốc kia. Ngay cả hai người bọn họ mà cũng chẳng điều đi được. Đảm nhiệm chức vụ lớn như thế mà chẳng quản lý được cấp dưới của hắn ta.

Hùng Văn Văn lập tức đáp lại. Có vẻ như nó cũng không thích Triệu Kiến Quốc cho lắm.

Dương Gian nói:

- Cậu định trông cậy vào một người bình thường như anh ta dựa vào cái gì để quản mấy vị ngự quỷ nhân kia? Không bị giết chết đã là do mạng Triệu Kiến Quốc lớn rồi. Có đôi khi tôi cũng phải bội phục dũng khí của anh ta. Thôi không nói nữa, đi vào bên trong. Nhớ kỹ, trừ phi tôi chủ động bảo cậu sử dụng năng lực. Bằng không cậu không được sử dụng linh tinh. Có một số con quỷ rất khó đối phó, bọn chúng sẽ bố trí một số thứ giả nguy hiểm để tiêu hao năng lực của cậu, khiến lệ quỷ của cậu khôi phục lại.

Hùng Văn Văn trở lời một cách ngoan ngoãn.

- Tôi hiểu rồi.

Dương Gian gật gật đầu, sau đó cả hai đi vào bên trong khách sạn.

Đại sảnh của khách sạn rất lớn. Nó được sơn son thiếp vàng, cực kỳ lộng lẫy, ánh đèn chói lóa, lộ ra vẻ cực kỳ xa hoa. Căn bản không thể nào nhìn ra bất cứ sự quỷ dị gì ở chỗ này hết. Mọi thứ đều chỉ là một cái khách sạn bình thường mà thôi.

Nhưng Dương Gian biết khách sạn đã bị phong tỏa và ngừng kinh doanh sau khi Đồng Thiến bị mất tích trong chỗ này.

Nói cách khác, hiện tại khách sạn này đã không thể nào mở cửa buôn bán một cách bình thường. Thậm chí ngay cả điện thoại cũng không thể liên lạc được.

Thế nhưng, hiện tại...

Ánh mắt Dương Gian trở nên căng thẳng, hắn chăm chú nhìn về phía quầy lễ tân.

Ở nơi đó đang có một cô gái, dáng người xinh đẹp mặc một bộ đồng phục lễ tân, đứng đó và mỉm cười nhìn về bên này.

- Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài không?

Âm thanh của cô gái này cực kỳ dễ nghe, khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ thoải mái.

Nếu là bình thường, khách sạn mà có một cô gái lễ tân như vậy thì chắc chắn sinh ý sẽ không thể kém được. Nhưng vấn đề là ở chỗ này đã không còn bất cứ nhân viên nào làm trong này nữa rồi.

Không đợi cho hắn suy nghĩ nhiều. Thì đám người Quách Phàm đi vào trước đã rút súng ra, hắn ta cầm súng chỉ thẳng vào mặt của cô gái này.

- Đâu cần gì phải để ý đến việc cô ta là thứ quỷ quái làm gì, cứ bắn cho cô ta một phát thử xem.

Vậy mà trên mặt của cô gái này vẫn giữ nguyên khuôn mặt mỉm cười kia, không có bất cứ biểu lộ nào khác.

Phùng Toàn vội vàng ngăn cản hắn ta:

- Đừng có làm loạn, địch không động thì chúng ta cũng không được động.

Sau khi trải qua chuyện linh dị ở thôn Hoàng Cương. Hắn ta cũng giống như Dương Gian, cả hai đều có được giác ngộ. Dù bản thân đang trong tình trạng an toàn của chuyện linh dị, có phát hiện ra một vài chỗ có vấn đề cũng không thể làm loạn được.

Có trời mới biết được hành động kia của bản thân có phá vỡ một loại cân bằng bí ẩn nào đó không, khiến cho mọi chuyện chuyển biến thành xấu hay là không.

Lúc trước cũng vì hắn ta tìm kiếm đầu mối mất mấy ngày ở trong thôn Hoàng Cương nhưng không tìm ra được gì, hắn ta mới nổ súng để thăm dò thử. Kết quả là cuộc thăm dò thành công, tất cả những người dân trong thôn đều là một bộ phận của quỷ.

Nhưng đổi lại, hắn ta sẽ phải gánh chịu hậu quả là bị toàn bộ thôn dân bao vậy.uối cùng vì quá bất đắc dĩ cho nên hắn ta mới trốn vào bên trong quan tài quỷ. Cũng nhờ hành động bậy bạ đó mà hắn ta mới phát hiện ra bí mật của nó.

Nhưng cô gái tiếp tân kia vẫn tiếp tục mỉm cười và phát ra âm thanh máy móc.

- Hai vị tiên sinh, xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho hai ngài không ạ?

Loại âm thanh này cứ quanh đi quẩn lại ở bên trong đại sảnh, khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng.