Khủng Bố Sống Lại

Chương 540: Vận Khí Tốt




Một khi thắng thì hắn sẽ có tất cả nhưng mà thua thì…không còn lại gì.

Còn cách thức của bọn họ lại khá là ổn thỏa, nhẹ nhàng. Cách làm của bọn họ cũng giống như gửi tiền vào ngân hàng và ăn tiền lãi vậy. Mặc dù số tiền lãi không được nhiều nhưng được cái là tháng nào cũng có, lại không phải chịu nhiều rủi ro.

Dương Gian nói:

- Theo nhưng gì anh nói thì có vẻ như dù hai người không ở lại trên này cả đời mất cũng phải ở lại mất một đoạn thời gian khá là dài. Với lại thỉnh thoảng còn gặp được nguy hiểm, đâu có phải ở lại trên xe là an toàn tuyệt đối đâu.

Lâm Bắc nói:

- Chỉ cần tiếp tục ở lại được trên xe thì cuối cùng cũng sẽ đến lúc tôi có thể rời đi. Thời gian ngồi lại ở trên xe buýt càng lâu thì con quỷ trong người sẽ ngủ say càng lâu. Tôi đã ở trên xe được sáu bảy ngày, đã xuống xe được hai lần. Ngay hôm đó, lần đầu tiên tôi bước lên xe, tôi đã sắp chết vì lệ quỷ khôi phục lại nhưng nhờ may mắn nên tôi vẫn sống được. Sau khi lên xe được ba ngày tôi lại phải xuống xe lần đầu tiên, ở lần này thời gian lệ quỷ khôi phục biến thành ba phút. Nhưng hiện tại, thời gian lệ quỷ khôi phục lại đã thành 10 phút đồng hồ, với lại trong 10 phút này tôi không cần không cần bận tâm đến việc bản thân đang khống chế một con lệ quỷ khôi phục. Có phải cậu đang cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi hay không, thời gian ở lại trên này càng lâu thì thời gian khống chế lệ quỷ khôi phục sẽ càng lâu. Có lẽ chỉ cần ở lại trên này thêm mấy tháng nữa là con quỷ trên người tôi sẽ rơi vào trạng thái ngủ say hoàn toàn.

Khi Lâm Bắc vừa nói đến đây, Hứa Phong ở bên cạnh đã nhìn chằm chằm vào hắn ta. Có vẻ như việc nói ra hết những bí mật này của Lâm Bắc đã khiến cho Hứa Phong cảm thấy không hài lòng.

- Đủ rồi, Lâm Bắc, cậu nói quá nhiều rồi đó. Đúng ra cậu nên giữ kín những tin tức quan trọng như vậy.

Lâm Bắc vừa cười vừa nói:

- Cậu ta có cơ hội sống sót để xuống xe cho nên tôi muốn nói cho cậu ta biết để truyền ra ngoài. Còn đám người ở trên xe như chúng ta không biết sẽ chết khi nào, chẳng lẽ anh lại muốn ôm bí mật này xuống mồ luôn hay sao? Huống hồ những tin tức này đều là của những vị ngự quỷ nhân lúc trước để lại cho chúng ta, đây là thứ mà bọn họ đã dùng tính mạng để lục lọi ra. Nếu chúng ta có thể truyền điều này ra ngoài và được các vị ngự quỷ nhân khác biết, khi leo lên xe bọn họ sẽ không cần phải đi tìm tòi lại quy luật và chết một cách vô duyên vô cớ nữa?

Hứa Phong cười nhạo:

- Vì sao đến hiện tại thì cậu mới ngồi đây niệm kinh? Nếu cậu đã có lòng tốt như vậy, đúng ra cậu nên cứu đám người bình thường kia mới đúng chứ? Giả từ bi cái gì.

Lâm Bắc mở miệng nói:

- Năng lực của tôi có hạn không thể nào cứu được những người khác nên tôi mới nằm nhắm hai mắt làm như không biết gì, không thấy bọn họ chết, cũng chẳng nhìn thấy sự tuyệt vọng của bọn họ. Nhân gian cũng có câu, muốn độ người thì trước phải độ mình, tôi chỉ làm những thứ nằm trong khả năng của tôi mà thôi. Tuy nhiên, dù tôi không có ra tay cứu người, đồng thời cũng sẽ không hãm hại người khác.

Hứa Phong bũi môi chê bai:

- Như vậy khác nhau chỗ nào? Không phải đều là thờ ơ à?

Dương Gian cũng không quan tâm nhiều đến cuộc tranh chấp giữa hai người, hắn chỉ nói:

- Theo như cách nói của hai người thì chiếc xe buýt này là hi vọng của những ngự quỷ nhân sắp chết vì lệ quỷ khôi phục? Mặc dù ở trên xe cũng có rất nhiều nguy hiểm nhưng sự đánh đổi đó là hoàn toàn đáng giá.

- Không thể nói như thế được. Nởi vì chiếc xe buýt này không thể bị điều khiển nên có trời mới biệt nó chạy đến chỗ linh dị nào. Thời gian tôi ở lại trên xe buýt cũng không dài, chỉ gặp được có hai lần xe bị chết máy nhưng lần nào lần nấy đều cực kỳ nguy hiểm. Ngoài ra có một lần xe chứa đầy quỷ, một lần bị quỷ ngăn lại, hai cái đó cũng là hai lần nguy hiểm cực lớn. Dù nó có thể áp chế được việc lệ quỷ khôi phục nhưng việc sống sót ở trên này là không hề dễ dàng một chút nào.

- Trước đó cũng đã từng có một vị ngự quỷ nhân chết, người kia cũng giống như tôi, có thể khống chế một con lệ quỷ khôi phục hoàn toàn. Nhưng năng lực tự vệ của người kia không được cao, không qua khỏi. Có một lần tôi nghe được một vị ngự quỷ nhân còn may mắn sống sót kể lại, từng có một người sống được khoảng hai tháng rưỡi trên xe buýt nhưng tôi không biết điều này có thật không nữa.

Dương Gian có chút kinh ngạc:

- Sống trên đây hai tháng rưới? Người kia có chết không?

Ở trên một chiếc xe buýt mà chuyện linh dị xảy ra như cơm bữa, người kia lại có thể bám trụ được những hai tháng.

Lâm Bắc nói:

- Không, người kia đã xuống xe. Sau đó người kia chết hay sống thì không có ai biết. Dù sao sau đó không ai thấy người kia quay lại xe nữa.

Hai tháng rưỡi?

Cũng chính là hơn bảy mươi ngày.

Việc bám trụ ở trên chiếc xe buýt này một ngày thôi mà hán đã cảm thấy không hề dễ dàng một chút nào chứ đừng nói đến việc chống chọi những 70 ngày. Người có thể làm được điều này thì phải gọi là thiên tài CMNR.

"Được xe buýt quỷ áp chế hơn 70 ngày. Có lẽ con quỷ trong người của hắn ta cũng đã chuyển sang tình trạng chết máy. Nói không chừng người kia cũng đã giống như mình, khống chế được con quỷ trong người một cách hoàn mỹ. Mặc dù việc ngồi lại ở trên xe buýt và treo cổ tự sát của mình hoàn toàn khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau."

Dương Gian cũng có chút cảm khái đối với người có thể bám trụ lại trên chiếc xe buýt này 70 ngày mà không chết.

Người này còn đang ẩn giấu ở tòa thành phố nào đó.

Tuy nhiên, Dương Gian lại không có chút hâm mộ nào đối với người có thể sử dụng cách thức này để sống sót.

Người ta phải ở chỗ này chịu khổ hơn 70 ngày mới thành công, có trời mới biết được trong 70 ngày đó thì người ta đã phải trải qua biết bao nhiêu chuyện thập tử nhất sinh. Nên dù hiện tại người ta có khống chế hoàn mỹ lệ quỷ, theo hắn đó cũng là một điều xứng đáng với những nỗ lực mà người kia đã bỏ ra.

Thế nhưng những lời này của Lâm Bắc lại khiến cho ý chí của Dương Gian trở nên kiên định hơn.

Quả nhiên trên thế giới này vẫn còn có một số người có thể thông quan những phương pháp khác nhau để đi trên con đường khống chế lệ quỷ một cách triệt để.

Đương nhiên số lượng người có vận khí tốt và thành công như Dương Gian không phải chỉ có một. Đồng thời hắn cũng không phải là người duy nhất có được may mắn trên con đường đầy chông gai này.