Xe buýt đã được khởi động lại.
Khi ánh đèn ở trong xe sáng lên, Dương Gian lập tức hiểu được quãng thời gian nguy hiểm nhất đã trôi qua. Hiện tại hắn chỉ cần quay trở lại được xe sẽ tạm thời an toàn. Ít ra hắn sẽ không còn phải lo lắng việc bản thân bị mấy con quỷ này để mắt tới nữa.
"Rời khỏi chỗ này."
Ánh mắt Dương Gian khẽ đảo. Hắn cảm thấy nếu bản thân mà còn tiếp tục ngồi ngây ngốc ở đây thì trước sau gì cũng sẽ bị cô dâu xác sống để mắt tới. Mặc dù hiện tại con quỷ khóc mộ bị dây thừng hạn chế nhưng đó chỉ là tạm thời mà thôi. Nguy cơ vẫn chưa được giải trừ.
Dương Gian ngay lập tức lùi ra phía sau.
Chỉ trong nháy mắt, Dương Gian dùng quỷ vực đi đến bên cạnh xe buýt quỷ, tiếp đó hắn thu hồi quỷ dây thừng.
Không còn sự hạn chế của quỷ dây thừng, quỷ khóc mộ lập tức rơi xuống đất bịch một tiếng. Âm thanh khá ngột ngạt, như một cỗ thi thể bị rơi xuống đất vậy. Đồng thời cả người của nó bày ra một tư thế khá quái dị.
Nhưng ngay khi con quỷ khóc mộ này bị rơi xuống, Dương Gian bỗng trông thấy ở bên cạnh con quỷ khóc mộ rớt ra một miếng vải trắng. Mảnh vải trắng này chính là mảnh vải được con quỷ khóc mộ dùng để che mặt. Bên trên mảnh vải trắng này có in hình một khuôn mặt người, khuôn mặt này có hình dạng khá quỷ dị, đồng thời mang theo bộ dạng bi thương.
Cũng không biết vì cái gì, có lẽ là do trực giác nhưng Dương Gian lại đột nhiên cảm thấy mảnh vải mà con quỷ khóc mộ này đánh rơi rất đặc biệt.
"Thứ này thiếu chút nữa khiến cho mình phải khóc đến chết, như vậy lấy đi của nó một ít đồ. Coi như là đến bù tổn thất, có lẽ như thế cũng không quá đáng lắm đâu."
Dương Gian không có vội vã leo lên xe ngay mà hắn nhanh chóng quay lại bên cạnh con quỷ khóc mộ. Sau đó nhặt mảnh vải lên rồi nhân lúc quỷ khóc mộ còn đang vặn vẹo thân thể để đứng dậy mà bỏ chạy.
Sau khi nhặt xong mảnh vải trắng này, Dương Gian lập tức leo lên xe ngay.
Thế nhưng khi hắn đưa mắt nhìn về vị trí tài xế thì sắc mặt trở nên căng cứng.
Rõ ràng lúc trước cỗ thi thể này đã bị mấy người bình thường đẩy ngã xuống sàn. Vậy mà lúc này người tài xế này lại ngồi dậy từ lúc nào không biết nữa. Hiện tại cỗ thi thể này đang ngồi nghiêm chỉnh ở vị trí ghế lái, đồng thời hai cánh tay mọc đầy thi ban đang nắm chặt vô lăng, đôi mắt màu xám mở to ra và nhìn về phía trước. Bộ dạng lúc này của cỗ thi thể này giống như đang lái xe vậy.
"Cỗ thi thể này lại có thể động đậy khi xe bị chết máy?"
Dương Gian ngay lập tức hiểu ra được sự nghiêm trọng của chuyện này.
Chẳng lẽ con quỷ bí ẩn ở lại trên xe buýt cũng chính là cỗ thi thể của người tài xế này?
Không, điều đó không có khả năng.
Trước đó đã có rất nhiều người đụng vào cỗ thi thể này. Thậm chí bước qua bước lại trên cỗ thi thể nhưng lại không xảy ra bất cứ chuyện gì. Với lại từ khi ngã xuống đất đến trước khi xe buýt chết máy. Cỗ thi thể này cũng không có bất cứ sự khác thường nào hết. Sau khi ngồi xuống ghế Dương Gian đã quan sát mọi thứ cực kỳ kỹ càng cho nên hắn khẳng định như vậy. Hắn sẽ không nhìn lầm đâu.
Có thể cỗ thi thể này không có vấn đề gì hết, là do con quỷ trong xe buýt chỉnh sửa cho nó thành như vậy?
Không nghĩ ra được.
Bởi vì ngày hôm nay hắn gặp quá nhiều chuyện quỷ dị. Tất cả những thứ mà hắn gặp đều ẩn chứa một bí mật cực kỳ lớn. Từ nãy đến giờ hắn chỉ nghĩ đến làm cách gì để tiếp tục sống sót cũng đã cực kỳ gian nan rồi. Cho nên hắn không thể nào có dư thời gian đi suy tính mấy chuyện như thế này được.
"Mà thôi kệ, chỉ cần nó không có chuyện gì là được rồi. Việc cấp bách lúc này chính là chờ cho chiếc xe buýt quỷ rời đi khỏi chỗ quỷ quái này. Không thể tiếp tục ở lại đây nữa, nếu lỡ mấy con quỷ kia mà chạy lên xe thì hỏng hết việc."
Dương Gian không để ý đến cỗ thi thể của người tài xế nữa mà nhanh chóng lùi ra phía sau thùng xe.
Bởi vì cẩn thận, Dương Gian cũng không có ngồi lung tung, hắn quyết định ngồi vào vị trí cũ mà lúc nãy hắn từng ngồi.
Hiện tại hắn vẫn chưa thể nào xác định ra con quỷ thứ tư. Khả năng cao nó vẫn còn ở bên trong xe buýt.
Sau khi ngồi yên vị tại chỗ, trong lòng c Dương Gian cũng không thể trầm tĩnh lại được. Hắn nắm chặt mảnh vải màu trắng ở trong tay rồi đưa mắt quan sát mọi thứ ở bên ngoài.
Con quỷ khóc quỷ sẽ không chạy đến đây báo thù vì bị hắn cướp mảnh vải trắng che mặt chứ?
Giờ phút này con quỷ khóc mộ đã đứng dậy xong.
Bởi vì không còn tấm vải màu trắng để che mặt nữa nên cuối cùng Dương Gian cũng có thể nhìn thấy một nửa khuôn mặt của nó. Sỡ dĩ hắn chỉ nhìn thấy một nửa khuôn mặt là do góc đứng của con quỷ kia nên hắn mới nhìn thấy được một nửa.
Thế nhưng chỉ có nửa khuôn mặt của con quỷ này cũng đủ khiến cho Dương Gian cảm thấy kinh dị.