Khủng Bố Sống Lại

Chương 533: Khởi Động




Ngay lúc này Dương Gian lựa chọn thả ra con quỷ dây thừng. Đây là con lệ quỷ duy nhất mà hắn có thể dựa vào khả năng của bản thân để áp chế nó, bất cứ khi nào hắn cũng mang theo bên người.

Bên trong quỷ vực của Dương Gian lập tức xuất hiện rất nhiều sợi dây thừng phiêu lãng. Những sợi dây thừng này dập dờn ở giữa không trung như muốn treo cổ tất cả mọi người ở chỗ này.

Bởi vì quỷ dây thừng không có phương thức tấn công khác. Dù là khi đối phó với người hay với quỷ thì nó cũng chỉ sử dụng một thủ đoạn duy nhất, đó chính là treo cổ.

Một sợi dây thừng chạm vào trên người của quỷ khóc mộ. Sau đó nhanh chóng quấn lấy cổ và thắt chặt rồi lôi nó lên không trung.

Ngay lập tức hai chân của quỷ khóc mộ rời khỏi mặt đất. Nó đã bị treo cổ, thân thể lơ lửng giữa không trung.

"Thành công?"

Ánh mắt của Dương Gian hơi động, hắn cảm thấy mọi thứ có hơi kỳ lạ.

Con quỷ này có thể dễ dàng bị khống chế lại như thế này không?

Dương Gian quan sát thêm một lát.

Thế nhưng dường như con quỷ khóc mộ này đã không còn động tĩnh nào nữa. Có vẻ như nó thật sự đã bị quỷ dây thừng hạn chế nên không thể nào làm ra động tác khác nữa, cũng không tiếp tục phát ra tiếng khóc.

Trong đầu Dương Gian không thể không sinh ra một ý nghĩ.

"Có phải là do mình đã đánh giá cao con quỷ khóc mộ này không? Hay là do con quỷ dây thừng của mình quá mạnh? Có thể từ trước đến giờ nó toàn đụng dị loại nên không thể nào phát huy ra hết toàn bộ sức mạnh? Cũng có thể quỷ dây thừng chính là sự khắc chế đối với quỷ khóc mộ?"

Có lẽ khả năng của chuyện này có rất nhiều nhưng với tình hình trước mắt mà nói, điều này lại không quá quan trọng.

- Rầm! Rầm!

Đúng lúc này sau lưng của hắn đột nhiên vang lên tiếng đập thùng xe.

Tiếp đó thi thể của con quỷ khóc mộ đang treo trên không trung đột nhiên đung đưa một cách quỷ dị, nó không ngừng lắc lư. Đồng thời biên độ lắc lư của nó càng ngày càng lớn, hơn nữa phương vị lắc lư lại hướng về phía của Dương Gian.

"Không phải lại vậy nữa đấy chứ... "

Dương Gian nhanh chóng quay đầu nhìn lại.

Sắc mặt của hắn lập tức thay đổi.

Vốn thi thể của Hứa Phong đang nằm đè trên người của cô dâu xác sống nhưng lúc này đã bị nó vứt sang một bên. Cô dâu xác sống lại tiếp tục đứng dậy, sau đó cầm lấy bàn tay của Trương Hạo. Trương Hạo lại khôi phục bộ dạng lúc trước, đồng thời đang không ngừng vẫy vẫy tay về phía này.

"Cỗ thi thể cổ quái kia của Hứa Phong chỉ có thể ngăn cản cô dâu xác sống được có ba phút? Tên gia hỏa này có phải là đàn ông không vậy, gì mà ngắn thế. Với lại cũng yếu quá đi, mới chỉ một lần mà đã bị hút khô rồi."

Dương Gian phát hiện ra cỗ thi thể hư thối của Hứa Phong lúc này đã có một nửa bị hút cho khô khốc. Dường như người của hắn ta đang bị cô dâu xác sống ăn mòn, dần dần đồng hóa. Thế nhưng bản thân hắn vẫn chưa chết. Hơn nữa còn đang nổi giận đùng đùng và nhìn chằm chằm về phía này, có vẻ oán khí của hắn ta rất lớn.

Đây là một tin tức tồi tệ.

Thi thể của Hứa Phong rất đặc thù. Nó có thể ngăn cản hầu hết những ảnh hưởng của lệ qu nhưng khi nó đụng phải cô dâu xác sống lại bị ảnh hưởng.

"Dù vậy, sự cẩn thận lúc trước của mình là hoàn toàn chính xác. Cô dâu xác sống là một điều cấm kỵ nào đó. Tuyệt đối không được tiếp xúc với thứ này, cố gắng đừng để bị thứ này chú ý đến. Nếu không chắc chắn không thể sống sót."

Giờ phút này trong lòng Dương Gian cảm thấy nguy cơ trùng trùng. Giống như bản thân hắn đang bị lệ quỷ vây kín ở xung quanh vậy, song quyền nan địch tứ thủ.

Nếu nhưng thứ này mà có thể giết chết thì tốt. Tuy nhiên hết lần này tới lần khác quỷ lại không thể bị giết chết. Cứ dông dài với chúng, người chịu thiệt chỉ có hắn.

Ngay khi Dương Gian đang cảm thấy tình hình chuyển biến cực xấu thì ở sau lưng đột nhiên vang lên tiếng còi xe. Sau đó ở phía trước sáng rực lên và đèn ở trong xe cũng đã được mở.

Khoảng không gian đen tối, yên tĩnh như chết kia biến mất không thấy nữa.

Chiếc xe buýt bị chết máy này đã được khởi động lại.