Khủng Bố Sống Lại

Chương 528: Nằm Thi 2




Theo đúng lý thuyết, tên người mới này phải chết ở lần tập kích đầu tiên mới đúng. Dù sao đi nữa, lần này cũng là lần tập kích của lệ quỷ cấp A, người mới sẽ không thể nào chịu đựng được.

Vì tạm thời trở thành người điếc không nghe được những gì Hứa Phong nói, mà Dương Gian hắn cũng không biết khẩu âm. Tuy nhiên Dương Gian thấy được Hứa Phong đang nói chuyện, từ đó biết được tên này vẫn sống ổn.

Khi chứng kiến bộ dạng nằm yên một chỗ không hề nhúc nhích của Hứa Phong, Dương Gian không thể không nghi ngờ.

"Chẳng lẽ loại trạng thái đặc thù mà khi sử dụng Hứa Phong không thể nào cử động?"

Vốn hắn muốn dùng chân đá đá một vài cái thử xem, có điều khi thấy trên người của tên này có nhiều chỗ bị hư thối quá, cộng với việc thân thể Hứa Phong lại không được bình thường cho lắm, Dương Gian cảm thấy không động vào sẽ tốt hơn. Nhưng không đụng chạm vào người Hứa Phong được, Dương Gian vẫn còn cách khác để thăm dò.

Hắn lập tức sờ sờ vào trong túi.

Sau đó móc ra một khẩu súng lục.

Đây là một khẩu súng lục đặc chế, cũng được coi là thứ vũ khí duy nhất còn lại ở trên người Dương Gian lúc này. Dù sao trước đó khi đi ra ngoài hắn cũng ngờ bản thân lại lọt vào xe buýt quỷ. Khi đó hắn chỉ định đi đến thành phố Tiểu Xuân một vòng rồi về nên không mang theo nhiều thứ cần thiết.

- Cậu muốn làm cái gì?

Khi Hứa Phong thấy Dương Gian lôi ra một khẩu súng lục, hắn lập tức tỏ vẻ tức giận nhìn đối phương.

Đương nhiên Hứa Phong cũng nhận ra khẩu súng lục của Dương Gian là đồ đặc chế. Còn việc nó có thể gây ảnh hưởng cho bản thân hay không, hắn ta không thể nào chắc chắn.

Dương Gian không hề do dự mà lập tức lên nòng. Sau đó Dương Gian chỉ thẳng khẩu súng vào đầu Hứa Phong.

"Ngay cả khi nguy cấp như vậy mà tên này cũng không chịu động đậy. Xem ra hắn ta đã chết mục ở đây rồi, không thể cử động được."

Thấy Hứa Phong không có phản ứng nào, Dương Gian liền xác định được khuyết điểm khi Hứa Phong sử dụng năng lực lệ quỷ.

Hắn ta sẽ không thể cử động.

Khó trách vì sao tên này giấu diếm năng lực bản thân, không báo lên cấp trên. Đồng thời cũng không viết bất cứ điều gì ở trong hồ sơ Cảnh sát Quốc tế.

Phải nói năng lực này của hắn ta là gân gà, nếu hắn ta ghi nó lên hồ sơ và bị người ngoài biết được. Lỡ có đám lính đánh thuê nào đó biết đến, như vậy hắn ta sẽ bị người ta tóm đi làm vật thí nghiệm.

Đồng thời loại năng lực gân gà này cũng có chút không tầm thường.

Lúc này hắn ta lại có thể kháng cự lại được tiếng khóc của quỷ khóc mộ lâu như thế mà chưa chết. Từ đó thấy được loại năng lực này cũng được coi là một năng lực tự vệ khá mạnh.

"Có nên tiêu diệt hắn ta vào lúc này không?"

Dương Gian khẽ suy tư, hắn đang cân nhắc xem có nên thừa dịp đối phương bị bệnh mà đòi mạng hắn ta luôn không? Bởi vì đây là cơ hội bỏ đá xuống giếng tuyệt vời. Hiện tại Dương Gian đã hiểu ra được quy luật của quỷ khóc mộ trước tên này, hắn không còn bị ảnh hưởng bởi tiếng khóc nữa. Nhưng tên Hứa Phong này thì kkhông, hắn ta chỉ có thể dùng cách nằm yên chỗ này để tự vệ.

- Cậu đang nhìn cái gì? Không phải cậu định giết tôi đấy chứ, đừng có ngây thơ như vậy. Ngay cả tiếng khóc kia cũng không thể giết chết tôi thì cậu xứng sao?

Hứa Phong cười lạnh. Mặc dù hiện tại hắn ta đang phải nằm yên không nhúc nhích ở trên mặt đất nhưng hắn ta lại không để Dương Gian vào mắt.

Dương Gian cũng không thể nghe được Hứa Phong đang nói cái gì, thể nhưng hắn đoán ra được những lời này chẳng tốt đẹp gì đâu.

"Nói chuyện liến thoắng như vậy, chắc chắn rất có ý kiến với mình rồi. Vẫn nên xử lý hắn ta thì tốt hơn."

Dương Gian lập tức quyết định, chuẩn bị làm người lấy oán báo ân một lần.

Dù sao bên phía tổng bộ Cảnh sát Quốc tế đã nhận định Hứa Phong mất tích, chắc có khả năng cao là bọn họ cho rằng hắn ta chết rồi. Cho nên hiện tại Dương Gian có xử lý tên này, bên phía tổng bộ cũng sẽ không tìm hắn gây phiền phức.

Sau một giây, dưới chân của Dương Gian đột nhiên xuất hiện một cái bóng màu đen, nó chậm rãi đứng dậy. Hắn đang chuẩn bị gỡ lấy cái đầu của Hứa Phong.

Nếu không còn đầu nữa, hắn ta chắc chắn không thể sống.

Thế nhưng, ngay tại khi hắn đang chuẩn bị hành động, th bên trong quỷ vực lại xuất hiện một chuyện lạ. Vốn dĩ lúc trước hắn thấy Trương Hạo không có gì kỳ quái nhưng lúc này cậu ta lại đột nhiên đứng dậy.

Cậu ta đưa lưng về phía Dương Gian, từng bước từng bước một đi về một nơi xa xa nào đó. Động tác của cậu ta có hơi chậm chạp và cứng ngắc một chút. Nhưng cậu ta lại có thể sử dụng tốc độ như thế này để trốn khỏi quỷ vực của Dương Gian.

"Hả?"

Dương Gian nheo mắt.

Chuyện này xảy ra ở bên trong quỷ vực của mình nên không có lý nào Dương Gian lại không phát hiện ra được.

Hắn nhanh chóng quay đầu nhìn lại.

Một thứ khiến cho hắn phải kiêng kỵ đã xuất hiện và đứng ở trên con đường đối diện cách đó không xa.

Người này mặc chiếc áo dài màu đỏ đậm. Trên đầu cũng được che bởi tấm vải đỏ, chỉ lộ ra hai cánh tay màu nâu đen xơ xác.

Đây chính là cô dâu xác sống vừa mới xuống xe lúc nãy.

Dương Gian kinh hãi, mồ hôi lập tức chảy ra ồ ạt khiến cả người phải ướt sũng.

Thứ này xuất hiện từ lúc nào hay từ nãy đến giờ nó vẫn không hề rời đi? Cô dâu xác sống này ở chỗ đó từ đầu đến cuối và nhìn thấy hết mọi chuyện?

Nhưng dường như mục tiêu của cô dâu xác sống này không phải là hắn mà là cậu thanh niên tên Trương Hạo kia.

Trương Hạo bị con quỷ kia khống chế tự động đi ra khỏi quỷ vực. Sau đó bước trên con đường phía đối diện kia và đi tới gần cô dâu xác sống.

"Lần này xong rồi, không ai cứu được cậu ta nữa."

Dương Gian vì Trương Hạo mà mặc niệm một câu.

Mặc dù giữa hai người chỉ là người dưng nhưng bị con quỷ như thế để mắt, Dương Gian chỉ có thể mặc niệm cậu ta xui xẻo, chắc cái xui này phải tích từ tám đời trước đến tận giờ mất.