Mà khi toàn bộ đám người bên trong yên lặng chờ đợi, bầu trời ở bên ngoài đã chuyển sang màu đen.
Thời gian hiện tại là 8: 30.
Chiếc xe buýt vẫn tiếp tục chạy nhưng đến khoảng 9: 50 thì sự yên bình này lại một lần nữa bị đánh vỡ. Chiếc xe bắt đầu giảm tốc độ, đồng thời hơi rẽ một chút về mép đường.
Xe giảm tốc độ và tấp vào lề phải. Đây chính là biểu hiện của việc nó muốn dừng lại.
Mặt của Dương Gian tối sầm khi đưa mắt nhìn qua khung cảnh ở bên ngoài cửa sổ xe.
Nơi này lại tiếp tục là một khu rừng hoang vắng, bốn phía không hề có một bóng người.
Không, cũng không phải là hoàn toàn không có ai.
Tròng mắt Dương Gian hơi híp, hắn nhìn về hai ngọn đèn ở phía xa xa có hai ngọn đèn màu đỏ đậm nằm trong rừng.
Ánh đèn không được sáng cho lắm, hẳn là không phải bóng đèn điện phát ra. Dường như đây là hai ngọn đèn lồng thì phải, ánh sáng của nó khá mông lung không được rõ cho lắm. Đồng thời nó càng thêm quỷ dị khi ở trong đêm tối như thế này.
Rất nhanh, chiếc xe buýt dừng lại hẳn.
"Phanh!"
Cửa xe tự động mở ra, ngay lập tức ở bên ngoài có một luồng gió âm lãnh thổi vào khiến lông tơ của đám người đều dựng đứng.
Ngồi ở cạnh cửa xe là quỷ khóc mộ. Nó bị luồng gió bên ngoài thổi vào khiến cho tấm vải trắng che kín ở trên măt bị thổi bay phất phơ, dường như mảnh vải trắng này sắp sửa rơi ra tới nơi rồi.
Vì hiếu kỳ cho nên Dương Gian đưa mắt nhìn thử xem nhưng đáng tiếc là hắn không thể trông thấy được khuôn mặt của người này.
- Đại, đại ca, anh nhìn bên ngoài đi...
Ở bên cạnh có một cô gái đang nói chuyện với hắn. Giọng điệu của cô ta khá run rẩy, dường như sự hoảng sợ lại sắp sửa bạo phát.
Nhờ ánh đèn của xe buýt, hắn có thể thấy được bộ dạng mơ hồ của những thứ phía trước. Ở phía trước là một con đường nhỏ uốn lượn, trên mặt đường mọc đầy cỏ dại. Mà ở cuối con đường này có một tòa nhà cũ kỹ, bộ dạng của nó mơ hồ xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Căn nhà này được xây bằng gỗ, không biết nó đã được xây từ lúc nào nhưng có mấy chỗ đã bị sụp đổ và mọc đầy cỏ dại. Nó giống như một căn nhà hoang, nhìn thế nào cũng không thể nhìn ra được dấu hiệu của sự sống ở trong này. Nhưng ngay tại phía trước của tòa nhà cũ kỹ này có treo hai cái đèn lồng màu đỏ trông khá quỷ dị.
Khi chiếc xe buýt dừng lại được khoảng 2 3 phút.
Ở căn nhà phía xa xa kia đột nhiên xuất hiện sự thay đổi.
Một bóng người đột ngột xuất hiện và đứng ở phía dưới cây ngọn đèn lồng màu đỏ, dường như nó đang nhìn về phía này.
Ngay lập tức trong lòng Dương Gian vội cầu khẩn.
"Đừng.. đừng có leo lên xe."
Hắn có thể khẳng định đây lại là một con quỷ, hơn nữa là một con quỷ mà hắn không biết gì, mức độ khủng bố cũng không thể xác định.
Nhưng mọi chuyện lại diễn ra không theo như sự mong đợi của hắn.
Người phía dưới ngọn đèn lồng kia lắc lư lắc lư mấy cái rồi bắt đầu bước đi từ căn nhà hoang vu và cũ kỹ kia đến xe buýt.
- Đại ca, hiện tại đã có thể xuống xe được chưa?
Trương Hạo không nhìn thấy được cảnh vừa rồi. Lúc này cậu ta chỉ muốn được nhanh chóng leo xuống xe.
Dương Gian nói:
- Lúc này mà xuống xe thì chẳng khác gì tự sát, chỗ này còn đáng sợ hơn cả cánh đồng lúc nãy.
Trước đó chỉ có một ngôi mộ, một con quỷ khóc mộ nhưng hiện tại ở bên ngoại lại chính là một căn nhà quỷ. Nếu hiện tại mà xuống xe khiến cho sự khủng bố tiềm ẩn nào đó ở trong nhà tỉnh lại thì hắn khóc không ra nước mắt mất.
Trương Hạo nghe hắn bảo còn chưa xuống xe được, cậu ta đành cố kìm nén sự hoảng sợ này lại và tiếp tục chờ đợi.
Khi xe dừng lại được khoảng 4 phút.
Rốt cục bóng người đi từ trong căn nhà cũ kia cũng đã xuất hiện rõ ở trong tầm mắt của hắn.
Là một người mặc bộ áo dài màu đỏ đậm phủ bởi một tấm vải che mặt.
Trông người này giống như một cô gái sắp sửa đi lấy chồng.
Nhưng Dương Gian lại nhìn thấy được hai cánh tay lộ ra bên ngoài của cô gái mặc áo dài màu đỏ này... khô cạn, cứng ngắc. Trông cánh tay kia chẳng khác gì dùng một lớp da màu nâu đen để bọc đống xương kia lại, nó tương tự như một cỗ thây khô vậy.
"Mẹ nó."
Trong lòng Dương Gian thầm mắng một tiếng. Khi hắn nhìn thấy cô dâu xác sống này đi lên xe. Trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác rụt rè, một sự bất an mãnh liệt xuất hiện.
Đây chính là lời cảnh cáo của mắt quỷ dành cho hắn!
Hắn có thể khẳng định mức độ khủng bố của cô dâu xác sống này cao hơn nhiều so với con quỷ khóc mộ lúc trước.
Sau khi leo lên xe, thây khô mặc chiếc áo dài màu đỏ và khăn màu đỏ che kín đầu này không có ngồi xuống ở phía trước, nó đi ra phía sau mấy bước rồi ngồi xuống ở trước mặt Dương Gian.
Hai bên cách nhau chỉ có một mét, đây là do hắn đã ngồi vào vị trí sát đít xe buýt rồi.
Sau khi con quỷ này ngồi xuống, màn hình điện tử treo trên xe lập tức nhảy từ số 2 thành số 3. Bởi vì con quỷ khóc mộ kia không có xuống xe ở trạm này.
Tiếp đó toàn bộ mọi thứ lại trở về tình trạng như cũ, yên tĩnh, không có bất cứ điều khác thường nào xảy ra. Cho dù hiện tại trong xe có đến ba con quỷ nhưng chẳng có bất cứ một ai chết.
Đây cũng được coi là một tin tức tốt.
Chỉ một lát sau, thời gian xe dừng lại đã được 5 phút.
Lần dừng chân này đã được đám người vượt qua một cách bình yên vô sự.
Chiếc xe buýt lại tiếp tục chạy ở trên đường, nó chạy dọc theo con đường đi về phía trước, hoàn toàn giống với trước đây.
Vào khoảng 11: 30 phút.
Chiếc xe buýt lại tiếp tục dừng lại một lần nữa, lần này nó dừng lại ở cạnh một ngã tư đường.
Ở xung quanh ngã tư đường là một khoảng không gian đen kịt, không nhìn thấy chút xíu ánh sáng nào.
Còn ở giữa ngã tư dường thì ánh sáng lại ngời ngợi. Hơn nữa nó còn rất đột ngột, vì không thể nào nhìn thấy được nguồn gốc phát ra ánh sáng.
Chiếc xe buýt dừng lại ngay giữa ngã tư nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy hoảng sợ chính là ở giữa ngã tư không hề có một bóng người. Chí ít mà nói, dựa vào mắt thường là như thế, không thấy bất cứ ai đứng ở đó.
Thế nhưng chiếc xe buýt này lại tiếp tục dừng lại ở đó thêm 5 phút, sau đó nó lại đóng cửa và tiếp tục di chuyển.
Số lượng hành khách trong xe lại chuyển từ ba sang bốn.
Một con quỷ vô hình đã leo lên xe.
Hơn nữa cô dâu xác sống, quỷ khóc mộ và con quỷ nào đó ở trong xe mà hắn chưa thế xác định lại không hề xuống xe.
Bốn con quỷ cùng ngồi ở bên trong chiếc xe buýt khiến cho cảm giác bất an ở trong lòng của Dương Gian lại càng trở nên mãnh liệt hơn.
Nếu số lượng quỷ mà cứ tiếp tục gia tăng như thế này mà nói, dù không có xếp đầy chỗ trong xe buýt nhưng khi có nhiều con quỷ tụ tập lại với nhau như thế này chắc chắn sẽ có sự biến hóa nào đó mà hắn không thể tưởng tượng nổi.
Sự bảo hộ của xe buýt cũng không nhất định sẽ có tác dụng.
Dương Gian nắm chặt tay, lúc này hắn đã đứng ngồi không yên.
Con quỷ vô hình kia đã leo lên xe, nhưng không có ai xác định được nó đã ngồi vào vị trí nào ở trong xe hết.
Có thể nó ngồi cách đám người rất xa nhưng cũng có thể nó ngồi ngay bên cạnh bọn hắn. Đây là một mối uy hiếp tiềm ẩn cực kỳ lớn.
Có thế bất cứ một lúc nào đó bọn họ vô tình nói chuyện hay là vô tình đứng dậy cũng sẽ đánh thức con quỷ kia dậy và giết người.
Với lại khi số lượng quỷ ở trong xe trở nên càng ngày càng nhiều thì có lẽ việc hít thở không khí cũng sẽ là một sai lầm.
"Xuống xe thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm nhưng ở trên xe cũng không nhất định an toàn. Vậy đến lúc nào thì chiếc xe buýt này mới chịu dừng lại ở trong khu vực thành thị bình thường đây?"
Dương Gian ngồi yên lặng. Lúc này hắn chỉ biết chờ đợi thời cơ đến mà thôi.
Thế nhưng mỗi lần dừng lại chiếc xe buýt này đều dừng ở những nơi càng quỷ dị hơn trước. Không có bất cứ chỗ nào là bình thường hết, cứ như vậy thì làm gì có ai dám xuống xe lung tung chứ.
Trên đường đi hắn đã nhìn về phía Hứa Phong khá nhiều lần.
Bộ dạng lúc này của hắn ta giống như đã ngủ, không có nửa điểm phản ứng, cũng chẳng hề quan tâm đến những con quỷ leo lên xe kia. Tố chất tâm lý có thể nói là không ai sánh bằng.