Dù Dương Gian tự tin bản thân có đủ năng lực để tiếp xúc với con quỷ vừa lên xe kia nhưng hiện tại hắn đã khác xa những ngự quỷ nhân phổ thông. Vì hắn khống chế được quỷ ảnh một cách hoàn mỹ. Nhưng mà hắn hiểu ở nơi quỷ dị như thế này cũng không phải chỉ có mỗi một con quỷ khóc mộ này.
Hiện tại ở đây có khá nhiều quỷ, đầu tiên chính là con quỷ bí ẩn ở trong xe buýt mà hắn không tìm ra được, thứ hai là bản thân chiếc xe buýt này, tiếp đó là ngôi mộ nằm ở bên ngoài cánh đồng kia và con quỷ khóc mộ. Tất cả bọn chúng đều có tiềm ần mối nguy hiểm và hắn còn chưa thể xác định được mức độ khủng bố của nó.
Một khi hắn làm ra hành động gì đó, chắc là sẽ khiến cho một đống phản ứng dây chuyền xuất hiện, chỉ sợ khi đó nguy hiểm đang tiềm ẩn này lại bạo phát ra hoàn toàn. Lúc đó hắn lấy cái gì mà đỡ với nhiều con quỷ như vậy, vì thế việc chết sạch là điều hiển nhiên.
Giữa người và quỷ có một điểm khác biệt cực kỳ lớn, con người sẽ chết, còn quỷ lại bất tử.
Chỉ cần một điểm đó thôi thì con người đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong rồi.
Cho nên Dương Gian mới lựa chọn bình tĩnh lại. Đồng thời không dám làm ra hành động nào quá khích. Hắn chỉ lôi kéo va người Trương Hạo còn sống sót rồi sau đó nhanh chóng lùi ra phía sau xe, chủ động nhường lại lối nhỏ cho con quỷ khóc mộ kia đi lên xe.
Khi chiếc xe buýt tiếp tục xuất phát, chuyện linh dị ở trạm thứ nhất coi như đã kết thúc một cách miễn cưỡng.
Ở bên ngoài cửa sổ xe, ngôi mộ kia vẫn nằm yên tại chỗ đó, nằm giữa cánh đồng hoang vắng. Chiếc cột điện treo tấm biển dừng xe vẫn đứng yên như cũ, chỉ là xung quanh không có bất cứ nguồn sáng nào, cũng không có dấu hiệu nào cho thấy ở đó có một ngôi làng. Thậm chí là một người hay một chiếc xe gì đó cũng chẳng có.
Dường như toàn bộ thế giới này chỉ có mỗi một cánh đồng hoang vu mà thôi.
Đồng thời ngôi mộ nằm giữa đồng kia lại mơ hồ để lộ ra một loại khủng bố không tên.
Ngay cả quỷ mà cũng phải quỳ khóc ở bên cạnh ngôi mộ, như vậy bên trong nó là thứ gì? Ngôi mộ này không chỉ đơn giản là một gò đất được. Dù sao lúc nãy ở trong không gian bên ngoài chiếc xe buýt không có nhiều thứ để cho người ta phải chú ý. Trong tất cả mọi thứ, thứ bắt mắt nhất cũng chỉ có mỗi ngôi mộ kia mà thôi.
Dương Gian nhíu mày thật sâu.
"Được rồi, hiện tại cũng không phải là lúc suy nghĩ về ngôi mộ nữa, mà nên nghĩ xem bản thân nên làm cái gì tiếp theo đây?"
Nếu không quan tâm đến con quỷ vô hình đang ẩn núp ở chỗ nào đó trong xe, chỉ nói đến con quỷ trước mắt thôi. Đây là con quỷ khóc mộ, nó đi lên xe trong sự bất lực của tất cả mọi người, sau đó nó ngồi yên lặng ở phía trước.
Hiện tại khoảng cách giữa người và quỷ nhiều nhất chỉ có khoảng 5 mét.
Mặc dù hiện tại con quỷ khóc mộ kia đang ngồi yên một chỗ ở đó, không có bất cứ điểm nguy hiểm nào. Thế nhưng làm gì có ai dám đảm bảo thứ này không đột nhiên hành động cơ chứ.
Những con quỷ không biết mới là những con quỷ đáng sợ nhất. Điều khiến nó trở nên đáng sợ chính là do con người không thể hiểu được năng lực và quy luật hành động của nó. Cần phải phân tích và tìm hiểu kỹ về chúng.
Nhưng nếu tùy tiện tiếp xúc và phân tích về một con quỷ lại phải trả một cái giá cực kỳ lớn. Dựa theo tình hình trước mắt mà nói thì chuyện này không được phép xảy ra.
Lúc này Dương Gian khá là căng thẳng, còn ba người duy nhất sống sót là Trương Hạo và hai cô gái kia đã bị dọa cho tê liệt tại chỗ. Biểu hiện trên mặt của ba người lúc này khá giống nhau, sắp sửa phát điên đến nơi rồi. Cả ba cùng co đầu lại, trên mặt biểu lộ ra sự hoảng sợ cùng tuyệt vọng. Ngoài ra cả ba còn không ngừng khóc tỉ tê, nếu lúc nãy không phải là nhờ có Dương Gian đưa tay lôi bọn họ ra phía sau này. Có lẽ lúc này tình hình của ca ba sẽ còn tồi tệ hơn nữa. Dù sao không phải tất cả mọi người ai ai cũng đều ó thể vượt qua được sự sợ hãi trong lòng.
Đúng lúc này Hứa Phong ngồi ở hàng ghế sau lại ngẩng đầu lên rồi trưng ra hai con mắt chứa đầy tia máu. Hắn ta mở miệng nói:
- Cậu không cần khẩn trương như thế đâu. Quỷ sẽ không giết người lung tung trên xe buýt. Chỉ cần cậu không làm ra hành động bậy bạ nào, trong mắt của chúng cậu cũng chính là một trong những hành khách nên không bị chúng nhắm vào. Đương nhiên, nếu cậu chán sống và cậu muốn tự tìm đường chết thì cậu cứ đi trêu chọc bọn chúng. Nói không chừng một khi bị đánh thức, chúng sẽ đứng dậy và giết chết cậu tại chỗ.
Dương Gian lập tức hỏi:
- Thế trạm tiếp theo nó có xuống xe không?
Hứa Phong nói:
- Có lẽ nó sẽ xuống nhưng cũng có lẽ là không. Cái đó thì tùy, không ai biết được. Việc này không có bất cứ quy luật nào hết. Nếu vận khí tốt thì có thể trạm tiếp theo nó sẽ đi xuống, ngược lại không may thì nó lại ngồi liên tục mấy trạm cũng không chịu xuống. Nhưng đồng thời sẽ không có bất cứ ai dám đảm bảo, sau khi con quỷ này xuống xe thì lại không có thêm hai con quỷ leo lên xe? Cuối cùng số lượng quỷ trên xe chỉ có tăng chứ không hề giảm.
Dương Gian lại hỏi tiếp:
- Anh đã ở chỗ này bảy tám ngày. Như vậy từ bữa đến giờ thời điểm mà trên xe có nhiều quỷ nhất là mấy con.
Nghe được câu hỏi này của hắn, Hứa Phong đột nhiên nhếch miệng cười cười:
- Câu hỏi nhiều hay ít kia của cậu không có nhiều ý nghĩa lắm nhưng tôi phải nhắc nhở cậu một điều. Cậu nên cầu nguyện đi, cầu cho chiếc xe này sẽ không chứa đầy quỷ.
Nhất thời Dương Gian có hơi sửng sốt.
- Chứa đầy thì sẽ xuất hiện chuyện gì?
Trên chiếc xe buýt này có tất cả 36 chỗ ngồi. Nếu xuất hiện tình trạng xe buýt chứa đầy, như vậy phải có 36 người đồng thời ngồi ở trên xe buýt nhưng trường hợp này gần như không có khả năng xảy ra.
Cứ cho là có rất nhiều người đi bậy đi bạ, lên nhầm phải chuyển xe buýt thì có lẽ sẽ kịp thời phản ứng lại, sau đó sẽ tranh nhau đi xuống xe. Mà kết cục của những người đi xuống xe kia có khả năng cao là tương tự như lúc nãy. Tất cả chết ở bên ngoài.
Tỷ lệ tử vong siêu siêu cao kia khiến cho việc lấp đầy ghế trống sẽ trở nên cực kỳ khó khăn, khiến chiếc xe buýt này luôn ở trong tình trạng vắng vẻ.
"Không, không phải như thế, việc chứa đầy xe chỉ xuất hiện khi... Tất cả những người sống ở trên xe chết sạch, và còn lại 36 chỗ ngồi đều là quỷ."
Dương Gian đột nhiên nghĩ đến một khả năng tồi tệ nhất.
Ba mươi sáu chỗ ngồi đều có quỷ ngồi vào.