Khủng Bố Sống Lại

Chương 517: Quỷ Khóc Mộ 2




Vận khí của ba người Trương Hạo không hề tệ, cộng thêm có sự nhắc nhở của hắn nên còn sống.

Lúc trước trong lớp học của hắn có hơn bốn mươi người nhưng cuối cùng chỉ có 7 người còn sống sót, tỷ lệ tử vong cao hơn đám thanh niên rất nhiều.

Trương Hạo không nói gì, toàn thân cậu ta run rẩy vì sợ hãi. Cậu ta cùng với hai người bạn nữ còn sống sót co cụm lại một chỗ với nhau.

- Mau chóng thích nghi với tình cảnh này đi. Hiện tại mấy người còn chưa thể rời đi chỗ này được đâu, vẫn còn nằm trong phạm vi nguy hiểm.

Dương Gian không tiếp tục để ý đến ba người mà đưa mắt nhìn ra phía ngoài.

Bởi vì khi toàn bộ người bên ngoài chết hết thì tiếng khóc văng vẳng kia cũng ngừng lại.

Nhưng ngôi mộ kia vẫn nằm sừng sững ở giữa cánh đồng cộng thêm khung cảnh lúc này đang là buổi tối nên càng khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi hơn.

Chờ chút.

Con quỷ lúc nãy quỳ gối và khóc ở cạnh ngôi mộ kia đi đâu mất rồi?

Tròng mắt Dương Gian co rụt lại. Đến tận lúc này hắn mới phát hiện ra con quỷ quỳ khóc ở bên cạnh ngôi mộ đã biến mất đâu không thấy bóng dáng nữa.chỉ vừa mới chớp mắt thôi mà nó đã biến mất tăm mất tích.

"Không, không phải thế, con quỷ này không có biến mất, nó vẫn còn ở bên cạnh... "

Sau một giây, Dương Gian đã tìm ra được vị trí của con quỷ kia nhưng ngay cả hắn cũng bị cho vị trí của con quỷ làm cho giật mình.

Bởi vì lúc này có một người mặc quần áo tang lễ đi đến đuôi xe buýt một cách âm thầm, vô thanh vô tức. Đồng thời nó còn đang cúi đầu chậm rãi đi về phía cửa xe.

Dường như nó đang muốn leo lên xe.

"Mẹ kiếp."

Lông tơ của Dương Gian lập tức dựng đứng.

Nếu như để cho con quỷ khóc mộ này leo lên xe, nó mà khóc ở trên đó thì còn chơi cái rắm gì nữa. Chắc chắn toàn bộ người trên xe đều sẽ phải chết rồi.

Trong nháy mắt trong đầu của Dương Gian lập tức toát ra một ý nghĩ.

Có nên ngăn cản không đây?

Nếu hắn sử dụng quỷ ảnh chắc có lẽ sẽ có thể hạn chế được con quỷ này, để con quỷ này tiếp tục quỳ ở bên ngoài.

Thế nhưng toàn bộ mọi chuyện ở chỗ này diễn ra một cách quá quỷ dị, hắn không biết việc bản thân ngăn cản con quỷ khóc mộ này ở bên ngoài có mang đến biến hóa khác thường nào nữa hay là không? Với lại tên Hứa Phong kia vừa nói là chiếc xe buýt này sẽ còn đi đến trạm tiếp theo. Nếu còn đi đến trạm tiếp theo như vậy cũng đồng nghĩa với việc sẽ có quỷ leo lên xe. Nhưng đến khi đó hắn cảm thấy bản thân có nên cản chúng nó hay không đây?

"Lùi ra phía sau."

Sau một thoáng suy nghĩ, Dương Gian quyết định từ bỏ, không ngăn cản con quỷ này leo lên xe nữa.

Ở chỗ này quá quỷ dị cho nên hắn cảm thấy bản thân vẫn nên giữ sức mà dùng để tự vệ thì tốt hơn. Lựa chọn tốt nhất hiện tại của hắn chính là bảo toàn lực lượng chứ không phải lao lên đối khảng với một con lệ quỷ cấp A.

Hiện tại trong tay của hắn không có quỷ nến, cũng chẳng có thứ gì để chứa đựng bằng vàng. Nếu đối kháng với lệ quỷ thì người thiệt thòi sẽ chính là hắn.

Hắn ngay lập tức rút lui ra phía sau thùng xe, kéo dài khoảng cách với con quỷ kia. Điều này có nghĩa là hắn đã ngầm đồng ý cho con quỷ khóc mộ này leo lên xe.

Rất nhanh.

Người mặc quần áo tang lễ kia đã dùng tốc độ chậm chạp đi đến cửa xe buýt.

Trên đầu nó có đeo một chiếc mũ tang màu trắng, hai bên rủ xuống hai miếng vải trắng khiến khuôn mặt bị che khuất mất một ít, chỉ lộ ra một cách mơ mơ hồ hồ. Toàn thân của người này, từ đầu đến chân đều tràn ngập khí tức chết chóc, không có bất cứ dấu hiệu nào của sự sống.

Mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy.

Sau khi con quỷ khóc mộ này leo lên xe, nó ngồi xuống một chiếc ghế ở gần cửa ra vào. Tiếp đó ngồi liền ngồi yên như một bức tượng ở trên ghế, không hề nhúc nhích, không có bất cứ động tác nào khác nữa. Kể cả tiếng khóc đáng sợ cũng không có tiếp tục vang lên.

Toàn bộ mọi thứ lại khôi phục về trạng thái bình thường.

"Không khóc?"

Đầu tiên Dương Gian có chút kinh ngạc về hành động của con quỷ này nhưng sau đó hắn lại bắt đầu phân tích tình huống:

"Có phải là con quỷ này chỉ khóc khi ở trước ngôi mộ không? Hay là chiếc xe buýt này có tác dụng áp chế lệ quỷ, khiến lệ quỷ leo lên xe sẽ rơi vào trạng thái bị áp chế, vì vậy chúng không thể tùy tiện giết người?"

Hai cái khả năng này đều có thể xảy ra.

Nhưng với tình hình trước mắt, xem ra quỷ khóc mộ cực kỳ khủng bố đã giết chết gần hai mươi người hành khách tạm thời không gây ra nguy hiểm gì nữa.

Giờ phút này, Dương Gian lại đưa mắt nhìn lên màn hình điện tử treo ở trước xe, lúc này con số hành khách đã chuyển từ số 1 thành số 2.

Lúc trước mấy người Trương Hạo leo trở về xe buýt thì tấm bảng này không nhảy số, khi con quỷ khóc mộ này trở về thì nó lại nhảy lên một đơn vị.

Nhưng trước kia, lúc đám người hành khách đi xuống xe, có phải là ở trong đó vẫn có một con quỷ vô danh nào đó đang trà trộn vào?

"Số lượng quỷ ở trên xe là hai con nhưng trước đó chỉ có một con đi xuống, hiện tại lại đi lên một con, như vậy con số hiện thị ở trên bảng là đúng rồi."

Tâm trạng lúc này của Dương Gian cực kỳ nặng nề, vì còn có một con quỷ ở trong xe nhưng hắn không có xác định được thân phận.

Lúc này thời gian đã trôi qua được 5 phút đồng hồ.

Xe buýt lại tiếp tục khởi động thêm lần nữa.

Trong tình trạng không có bất cứ một ai ngồi điều khiển. Chiếc xe buýt vẫn tự động đóng cửa rồi chậm rãi rời đi cây cột điện kia và tiếp tục chạy băng băng trên con đường, lao nhanh về phía trước.