Khủng Bố Sống Lại

Chương 507: Hứa Phong 1




- Anh tài xế, anh cứ chạy lên phía trước sau đó rẽ trái.

Lúc này Dương Gian đang dựa vào vị trí nhận được của tín hiệu và chỉ đường cho người tài xế taxi. Dựa theo tốc độ của tín hiệu, hắn cảm thấy bản thân không cần thiết phải sử dụng quỷ vực để di chuyển, ngược lại nếu ngồi xe thì sẽ tốt hơn.

Rất nhanh, người tài xế kia đã chở hắn đến được vị trí mà Dương Gian muốn. Tín hiệu đã dừng lại ở chỗ này, Dương Gian cảm thấy có đi gần hơn nữa cũng vô dụng.

Vì cẩn thận, Dương Gian thấy bản thân nên dừng lại để quan sát tình hình xung quanh một chút, thử xem có chỗ nào khác thường hay không.

Nhưng xung quanh đều cực kỳ bình thường, hai bên đường xe cộ qua lại liên tục. Bên cạnh cũng có không ít người đi đường, không có chỗ nào được coi là đặc biệt hết. Dù sao đây cũng là thành phố Tiểu Xuân, dân số không có nhiều lắm, chuyện linh dị không thể nào xuất hiện tấp nập như của thành phố Đại Xương được. Phần lớn thời gian thành phố vẫn trải qua cuộc sống của một thành phố ổn định và bình thường, không xảy ra chuyện bất thường nào hết.

Đây cũng là lý do vì sao chỉ cách thành phố Đại Xương có vài trăm cây số nhưng ở bên kia thì người dân sống không nổi. Ở chỗ này người dân lại tỏ ra không có việc gì, nên sống thì sống nên làm việc thì đi làm.

Dương Gian xuống xe, tiếp đó đưa mắt nhìn để kiểm tra tình huống ở xung quanh. Sau khi xác định mọi thứ đã an toàn thì mới cúi xuống kiểm tra tín hiệu trên trên điện thoại di động.

Bản đồ trên điện thoại di động được cập nhật khá là chính xác với thực tế, cộng thêm việc giữa những chiếc điện thoại di động của Cảnh sát Quốc tế có thể định vị được vị trí của nhau nên tín hiệu thu được có vị trí chênh lệch không quá hai mét so với thực tế. Với khoảng cách hai mét thì dù là đứa trẻ con nó cũng tìm ra được vị trí của tín hiệu.

- Ở đằng trước.

Dương Gian đi về phía trước, đi qua một con đường rồi tiến về chỗ xuất hiện tín hiệu.

Đây là một trạm xe buýt, lúc này có một chiếc xe buýt dừng lại và đang có bảy tám người lục tục đi lên trên.

Dương Gian chứng kiến thấy những người kia đang lần lượt leo lên xe buýt, lại nhìn vào vị trí ngọn nguồn của tín hiệu. Hắn phát hiện ra tín hiệu không còn di chuyển nữa. Nói cách khác, điện thoại di động của người Cảnh sát Quốc tế bị mất tích kia không có ở trên người của hành khách. Vì thế hắn lại tìm kiếm xung quanh xem sao, thậm chí ngay cả thùng rác ở bên cạnh hắn cũng không bỏ qua.

- Nếu đã không có ở bên trong nhà ga, vậy chỉ còn một khả năng, điện thoại đang ở bên trên xe buýt.

Ngay lập tức Dương Gian gần như có thể xác định được vị trí của tín hiệu. Vì thế hắn chỉ đành lựa chọn xếp hàng leo lên xe.

Những người phía trước đang lục tục bỏ tiền để lên xe. Khi đến lượt hắn chuẩn bị bỏ tiền thì Dương Gian đột nhiên cảm thấy được có ai đó ở phía sau đẩy hắn một cái khiến hắn thiếu chút nữa bị ngã.

- Là tên gia hỏa nào đang chán sống vậy?

Dương Gian vội vàng quay đầu nhìn lại phía sau.

Thế nhưng hắn lại phát hiện ra ở đằng sau không có bất cứ ai, hiện tại hắn đang là người cuối cùng leo lên xe, không thể nào có chuyện có ai đó ở phía sau và đẩy hắn được.

Ngay lập tức Dương Gian liền nhíu mày.

Bởi vì dựa theo kinh nghiệm của hắn, hắn biết lúc nãy đã có thứ gì đó quái lạ. Thế nhưng mọi chuyện ở xung quanh lại cho hắn thấy tất cả mọi thứ đều đang rất bình thường. Dường như việc lảo đảo sắp ngã vừa rồi của hắn chỉ là do thân thể bị mất cân bằng chứ không hề có ai ở sau lưng đẩy hắn.

Dương Gian cúi đầu nhìn thân thể.

"Là do thân thể mình có vấn đề?"

Từ sau khi phục sinh lại từ tấm gương quỷ, thân thể của hắn đã không còn được coi là của người bình thường được nữa. Mà sau khi quỷ ảnh chết máy, hắn cũng không thể cam đoan là thân thể của bản thân sẽ không xuất hiện sự khác thường nào.

Sau khi nghĩ nghĩ một hồi, Dương Gian cũng không có nghi ngờ gì nhiều về chuyện này. Hắn cảm thấy bản thân cứ xử lý xong chuyện trước mắt đã rồi lại nói.

Sau khi lên xe buýt, Dương Gian bắt đầu nhìn qua tình hình bên trong.

Trong xe cũng không có nhiều người, chỉ có mười mấy người ngồi mà thôi. Nhưng ghế sau lại có khá nhiều người đang ngồi, còn phía trước lại hơi rảnh. Lúc này ở bên cạnh chỗ của hắn đang có không ít ghế trống.

"Đúng là tín hiệu đang ở trong đây."

Dương Gian lại tiếp tục kiểm tra điện thoại di động định vị vệ tinh một lần nữa. Hắn phát hiện ra tín hiệu của bản thân và tín hiệu của người Cảnh sát Quốc tế bị mất tích kia đã chồng lên nhau rồi. Cho nên hắn hoàn toàn có thể xác định được, chiếc điện thoại kia đang ở trên chiếc xe buýt này, còn về việc nó nằm trong tay của ai thì hắn không thể nào phát hiện ra được. Trừ phi là hắn lục soát từng người, từng người một.

"Nếu lục soát từng người thì có hơi phiền phức quá, vẫn nên chờ đến khi ngọn nguồn của tín hiệu di chuyển rồi tính tiếp. Chỉ cần người kia cầm điện thoại di động và đi xuống xe thì mình có thể khóa chặt ngay lập tức."

Sau một hồi suy nghĩ, Dương Gian cảm thấy bản thân vẫn không nên dùng thủ đoạn cứng rắn.

Tránh cho lúc nào đó bản thân lại không kiềm chế được mà rút súng ra bắn thì sẽ khó mà thu thập cục diện lắm. Hắn cảm thấy sử dụng những biện pháp dịu dàng thì tốt hơn.

Vì vậy Dương Gian lập tức chọn một vị trí ngồi gần cửa ra vào để tiện cho việc quan sát. Đồng thời cũng tiện khi có ai đó đi xuống xe thì hắn cũng sẽ có thể đi xuống theo ngay lập tức.

Rất nhanh, cửa xe buýt bị đóng lại, xe bắt đầu chuyển bánh.

Sau khi thấy sẽ không có người nào xuống nữa, hắn mới bắt đầu chuyển sang điều tra tư liệu của người quản lý thành phố Tiểu Xuân.

"Cảnh sát Quốc tế của thành phố Tiểu Xuân là ai? Mình cần phải kiểm tra hồ sơ một lát."

Điều tra thông tin người khác khá là dễ dàng, chỉ cần có người cố ý, chắc chắn người ta có thể lấy được hồ sơ của toàn bộ Cảnh sát Quốc tế trên cả nước.

Chỉ là muốn xem được những hồ sơ này thì cần có cấp bậc. Chứ còn hồ sơ bình thường thì chỉ có một ít thông tin cơ bản mà thôi, không có bất cứ thông tin đặc biệt nào hết. Cũng không có lời giới thiệu nào về năng lực cụ thể của người kia, toàn bộ hồ sơ chỉ có mỗi một cái danh hiệu, không còn bất cứ cái gì nữa.

Nhưng chuyện này lại không khó đối với Dương Gian, vì hiện tại cấp bậc của hắn có thể nhìn được là hồ sơ cấp cao.

Mặc dù chức vụ của hắn không có thay đổi gì nhưng bên trong, đặc quyền của hắn đã tăng lên khá cao.

Dương Gian dùng điện thoại để xem hồ sơ.

"Cảnh sát Quốc tế của thành phố Tiểu Xuân là... Hứa Phong, vậy mà không có danh hiệu, cũng không có thông tin nào về lệ quỷ mà người này điều khiển, tên này đang cố ý che giấu tin tức."

Hắn phát hiện ra tên Cảnh sát Quốc tế Hứa Phong này đã có tình che giấu không ít thông tin nhưng hiệp ước tinh thần lại viết rất tốt.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.