Vì thế hắn ta lập quân lệnh trạng.
- Cho tôi ba tiếng đồng hồ là được, nếu không làm xong tôi sẽ tăng ca làm việc này cho cậu.
Dương Gian nói:
- Vậy thì vất vả anh quá rồi, chuyện này có liên quan đến chuyện khá đặc thù, anh cần phải giữ kín toàn bộ nội dung được nói đến ở trong đó. Một khi anh phiên dịch xong, anh phải ngay lập tức gửi đến điện thoại cho tôi. Đây là số điện thoại của tôi, đương nhiên nếu có chuyện gì đặc biệt thì anh cũng cứ gọi điện cho tôi. Tôi sẽ chạy đến đây ngay lập tức. Được rồi, tôi sẽ không làm phiền anh làm việc nữa, tôi đi trước đây.
Hắn không tính ngồi ở đây chờ ba tiếng.
Bởi vì hiện tại Dương Gian đang là người khá được người ta chú ý đến, nếu để người ta phát hiện ra hắn đang ở thành phố Tiểu Xuân, chắc chắn sẽ bị người khác nghi ngờ. Cho nên rời đi khỏi đây là cách làm đúng đắn nhất.
Ngay cả khi có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra thì với việc hắn để lại số điện thoại thì cũng sẽ có thể nhận được thông báo và chạy đến đây cứu giúp.
"Nên về nhà thôi."
Dương Gian đi ra khỏi sở cảnh sát, sau đó hắn định ngồi xe để trở lại thành phố Đại Xương.
Khi đi đến đây, hắn có thể sử dụng quỷ vực để di chuyển, nhưng khi trở về thì hắn cảm thấy bản thân không cần phải lãng phí năng lực như vậy.
Thế nhưng khi hắn còn đang suy nghĩ nên bắt xe như thế nào để trở về thành phố Đại Xương thì từ trong điện thoại di động định vị vệ tinh đột nhiên có tiếng người nói chuyện.
- Dương Gian, cậu còn có ở đó không?
Lần này đã đổi liên lạc viên rồi, là giọng nói của Lưu Tiểu Vũ.
Xem ra một đống thao tác lúc nãy của hắn đã khiến cho cô tiếp viên mới kia bị sợ hãi phải từ chức.
Dương Gian nói:
- Tôi đây, có chuyện gì thế?
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Lúc nãy quỷ nến mà cậu muốn đã được gửi đến thành phố Đại Xương thông qua con đường bí mật. Chắc là ngày mai sẽ có người đưa đến nhà của cậu, tôi nhắc qua cho cậu để cậu biết mà lấy. Ngoài ra 500 kg vàng của cậu cũng được chuyển tới cùng lúc đó.
Dương Gian gật đầu nói:
- Hiệu suất làm việc của tổng bộ cũng nhanh đó chứ, được rồi ngày mai tôi sẽ có mặt ở đó để nhận hàng.
Xem ra đãi ngộ giữa người có công và không có công là hoàn toàn khác nhau. Không có bất cứ vụ giao dịch nào, cũng không cần phải phí mồm mép để nói chuyện. Cần khen thưởng cho cái gì thì sẽ cho cái đó, không thiếu một xu một cắc nào.
Hiện tại ngọn quỷ nến thứ nhất đã tới tay rồi, sau này có một đoạn thời gian hắn sẽ không cần phải lo lắng quá nhiều khi gặp được chuyện linh dị. Còn quỷ nến thứ hai đang được ký sổ, có lẽ phải đợi Vương Tiểu Minh thôi.
Lưu Tiểu Vũ đột nhiên hỏi lại:
- Đúng rồi, hiện tại cậu còn chưa rời khỏi thành phố Tiểu Xuân đó chứ?
Dương Gian nói:
- Đang chuẩn bị trở về thành phố Đại Xương, việc lắp đặt định vị vệ tinh trên điện thoại của tôi khiến cho tôi khá khó chịu đó. Dù tôi đi đến chỗ nào thì các cô đều biết, làm cho tôi chẳng còn bất cứ sự riêng tư nào nữa.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Đây cũng là vì chuẩn bị thật tốt cho những chuyện xảy ra xung quanh cậu mà thôi. Nếu hiện tại cậu đang ở thành phố Tiểu Xuân, cậu có thể điều tra giùm tôi về một vụ án mất tích của Cảnh sát Quốc tế tại đây không?
Dương Gian cự tuyệt ngay lập tức mà không cần suy nghĩ một phút hay một giây nào:
- Không thể, chỗ quản lý của tôi đang có một đống chuyện chưa có xử lý xong. Trước tiên tôi phải trở về xử lý công ty nước ngoài kia đã, hiện tại tôi chưa muốn nhúng tay vào chuyện của thành phố khác. Chờ sau khi tôi xử lý hết toàn bộ chuyện của thành phố Đại Xương rồi, lúc đó mới nghĩ đến chuyện đi công tác ở thành phố khác.
Cảnh sát Quốc tế mất tích?
Không cần phải nói nhiều, chắc chắn là lại mắc vào chuyện linh dị nào đó rồi. Mặc dù hiện tại hắn có chút năng lực, đó là thật nhưng chỉ là lúc này chuyện linh dị của quỷ chết đói vừa mới kết thúc, hắn không muốn lại mắc thêm vào một chuyện linh dị khác. Nếu quanh năm đi ở bờ sông thì sẽ có lúc bị ướt giày.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Vậy được rồi, thật sự chuyện này cũng có chút gượng ép. Thế nhưng cậu có thể giúp tôi thu hồi lại điện thoại di động định vị vệ tinh của vị Cảnh sát Quốc tế bị mất tích kia không? Bởi vì dựa theo tín hiệu mà chúng tôi thu được thì chiếc điện thoại đó đang liên tục di chuyển, hẳn là có người nào đó nhặt được. Bởi vì chiếc điện thoại di động định vị vệ tinh này có chứa một số manh mối quan trọng cho một vài vụ án.
Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi rồi nói:
- Chuyện này chắc là mấy người cảnh sát bình thường cũng có thể làm được mà, đâu cần phải nhờ đến tôi.
Lưu Tiểu Vũ nói:
- Bởi vì tín hiệu chúng tôi thu được lại liên tục ngắt quãng, có đôi khi xuất hiện, đôi khi không. Cho nên cần phải có thiết bị đặc thù để dò tìm ra nó, mà thành phố Tiểu Xuân lại không có thiết bị này. Hiện tại chỉ điện thoại di động định vị vệ tinh của Cảnh sát Quốc tế là có khả năng quét được vị trí của tín hiệu này thôi. Tôi đoán chắc là điện thoại di động của người Cảnh sát Quốc tế bị mất tích này đã bị ném hỏng rồi.
Dương Gian nói:
- Đã thế tôi sẽ đi một chuyện để kiếm thứ kia về.
Nếu chuyện này đã không quá phiền phức, hắn cứ coi như là tiện tay mà làm thôi. Mấy chuyện nhỏ nhặt này mà còn cự tuyệt, vậy chắc ở bên trên sẽ có không ít lời ra tiếng vào về hắn. Với lại vừa rồi còn nhận quỷ nến của người ta, lại lấy một đống vàng. Vừa lấy một đống lễ lớn như vậy mà lúc này lại từ chối thì không được hay cho lắm.
- Được rồi, để tôi nhìn xem thứ kia đang ở đâu.
Dương Gian lôi điện thoại di động định vị vệ tinh của hắn ra, sau đó mở chức năng định vị vệ tinh.
Giữa các điện thoại của Cảnh sát Quốc tế có thể định vị vị trí lẫn nhau. Chức năng này được tạo ra nhằm thuận tiện cho việc giúp đỡ nhau giữa các vị Cảnh sát Quốc tế khi liên thủ xử lý chuyện linh dị. Ngay lập tức, trên màn hình điện thoại di động của Dương Gian xuất hiện ra ngọn nguồn của tín hiệu.
- Có tín hiệu rồi, ngay tại ngã ba gần ngoại ô, đúng là dang di chuyển nhưng tốc độ không nhanh lắm.
Tín hiệu liên tục lấp lóe, sau đó lại ngắt quãng, giống như đường truyền không được tốt cho lắm vậy.
"Đi qua đó nhìn thử xem sao."
Dương Gian vẫy tay gọi một chiếc taxi, sau đó bắt đầu đuổi đến vị trí của tín hiệu.