Khủng Bố Sống Lại

Chương 502: Bí Mật




Dương Gian nói:

- Tôi không có ý gì khác, chỉ là gần đây hơi loạn. Thành phố Đại Xương có không ít người trà trộn vào. Với người lạ tôi không thể không đề phòng, nếu Lưu đội trưởng tới tối sẽ không cần hỏi nhiều như vậy.

- Đây giấy chứng nhận của tôi.

Chương Hoa cũng không tức giận mà lập tức đưa qua giấy chứng nhận.

Sau khi xác nhận một chút, Dương Gian cảm thấy không có vấn đề gì nữa.

- Về phần Lưu đội trưởng… Rất xin lỗi cậu, ba ngày trước anh ấy đã mất tích, không cách nào theo sự việc lần này. Về sau nếu không có gì bất ngờ, chuyện ở cục cảnh sát do tôi quản lý.

Chương Hoa lại nói.

- Mất tích à?

Dương Gian thở dài:

- Thật đáng tiếc, anh ta là một người cảnh sát có trách nhiệm.

Sau chuyện quỷ chết đói, người mất tích tại Đại Xương nhiều vô kể. Rất nhiều người không thể xác nhận danh tính, mà kết cục của họ là gì thì không cần nói cũng biết.

- Trước hết nói việc chính, Chương đội nói xem, mấy người kia sẽ bị định tội gì? Ở chỗ của tôi họ còn vào được, xem ra có khá nhiều người không biết an phận, muốn gây chuyện tại thành phố Đại Xương.

Dương Gian nói.

Chương Hoa tiếp lời:

- Gần đây thế lực len lỏi vài Đại Xương không chỉ vài đội phóng viên thế kia đâu. Tình báo của chúng rất chính xác, có thể mò tới nơi ở của cảnh sát Dương. Trong nội thành chúng ta bắt được ít nhất sáu vụ án giống như vậy, bị bắt vì dùng vũ lực và không có giấy chứng nhận cũng hơn 20 người.

- Về người ngoại quốc gọi là Terry kia, anh ta là lính đánh thuê tới từ nước nào, từng tham gia chiến tranh hải ngoại. Sau khi giải nghệ vào công ty bảo an làm việc. Đương nhiên những tài liệu này cũng không quan trọng. Quan trọng là trong thành phố Đại Xương có một công ty từng thuê một lượng lớn người nước ngoài làm nhân viên bảo an.

Chương Hoa nói xong liền ra hiệu đồng sự đem một túi công văn tới.

Hắn lấy một sấp ảnh ra.

- Đây là cao ốc Thượng Hải, là trụ sở của công ty khoa học kỹ thuật Thượng Hải, được đầu tư bởi một xí nghiệp nổi danh nước ngoài. Từ một năm trước bắt đầu làm ăn tại Đại Xương, chủ yếu là phát triển phần mềm trên mạng.

- Nhưng dựa vào những gì chúng ta điều tra được thông qua công ty kiểm toán tài chính, công ty này luôn ở tình trạng lỗ. Tôi tin đây chỉ là vỏ bọc mà thôi.

- Mà khéo hơn nữa, theo người của tôi điều tra được từ một đoạn phim giám sát, phát hiện vài người khả nghi, thông qua hệ thống phân biệt khuôn mặt. Tôi có thể xác định đó là đám người từng tập kích vũ trang tiểu khu Quan Giang.

Chương Hoa lấy mấy tấm hình ra, so sáng liền thấy không khác gì đám người đã tập kích Dương Gian lần trước.

Dương Gian nhìn một mớ tư liệu trước mặt, nhíu mày:

- Đã tra được tới mức này thì Chương đội trưởng còn chờ gì nữa, trực tiếp niêm phong công ty này là được. Người nên bắt thì bắt thôi.

Chương Hoa cười khổ:

- Chuyện đơn giản như vậy là tốt rồi. Có điều công ty này là việc kín kẽ, người bị hiềm nghi kia không phải nhân viên chính thức của họ. Dù có ghi chép ra vào công ty nhưng không thể vì vậy mà niêm phong, dù sao chúng ta cũng phải làm theo luật.

- Nữ phóng viên người nhật kia tự khia bản thân là người được công ty khoa học kỹ thuật kia mời tới hỗ trợ cho lần phỏng vấn này. Những việc khác cô ta không rõ, còn ở mặt ngoài, ba lính đánh thuê kia không liên quan gì tới công ty họ cả.

Dương Gian nói:

- Ý Chương đội trưởng là rõ ràng công ty này đang giở trò nhưng các người không có chứng cứ chính xác nên không thể bắt giữ?

- Trước mắt là vậy.

Chương Hoa đáp.

Dương Gian suy nghĩ một chút:

- Không có chứng cứ thì đi tìm, tôi không tin công ty to như vậy mà không có vấn đề gì.

- Nói vậy không sai, có điều cần có lệnh lục soát mà hiện chúng ta không được cấp, ít nhất phải có một ít chứng cứ xác thực cái đã. Phía trên sẽ không tùy ý điều tra một công ty lớn khi chưa có bất kỳ bằng chứng nào.

Chương Hoa nói tiếp:

- Dù sao họ sợ sẽ ảnh hưởng không tốt tới ngoại gian các nước. Nếu có hậu quả gì phía trên cũng gánh không nổi.

- Với tình huống hiện tại của Đại Xương còn sợ ảnh hưởng gì nữa? Không thể để một công ty ngoại quốc muốn làm gì thì làm. Lần này giải quyết không tốt thì sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề. Tôi lại không có thời gian để lãng phí. Sau khi trở về Chương đội trưởng xin lệnh khám xét ngay đi, cứ lấy danh nghĩa của tôi mà làm. Hiện tại mặt mũi của tôi vẫn có chút tác dụng.

Dương Gian nói.

- Có cảnh sát Dương ra mặt, chuyện này sẽ không có vấn đề gì rồi.

Chương đội trưởng cười cười.

- Được rồi, tạm thời chuyện này cứ quyết định như vậy. Chờ người của Chương đội trưởng chuẩn bị xong lại nói tôi biết. Tôi sẽ đi theo một chuyến, ngược lại còn muốn Chương đội trưởng giúp tôi vài việc.

Dương Gian lấy cuốn sổ cũ kỹ ra.

- Anh là đội trưởng điều tra lão làng, kinh nghiệm phong phú, có thể đọc được vết ngấn trên đây không?

Chương Hoa cẩn thận nhận lấy, thôn qua ánh sáng phản chiếu có thể thấy được vết chữ lưu lại. Có điều nét chữ có nông có sâu lại chồng chất lên nhau, khó lòng nhìn rõ, cần phải có dụng cụ chuyên nghiệp để làm.

- Hồi trước có một lão tiền bối rất am hiểu chuyện này. Có điều cậu cũng biết đó, hiện tại không còn dễ như trước. Nếu cậu không vội có thể tới thành phố kế bên một chuyến, bất quá cần tốn một ít thời gian.

Dương Gian suy nghĩ một chút:

- Cứ kéo dài mãi cũng không tốt. Anh giúp tôi liên hệ để đi một chuyến đi.

Dương Gian muốn xử lý xong sớm. Vì bí mật của tủ gỗ có dính dáng tới việc điều tra vị trí Triệu Lỗi.