Ông ta ngay lập tức liếc mắt với Triệu Kiến Quốc.
Triệu Kiến Quốc hơi hơi lắc đầu, hiển nhiên anh ta biết việc ông ta sử dụng cách này để moi thông tin từ miệng của Dương Gian là điều không thể nào. Hắn quá cảnh giác.
Người có thể sống sót từ bờ vực của sự sống và cái chết, làm gì có một ai đơn giản chứ.
Đúng lúc này, Tào Dương mỉm cười và hỏi:
- Dương Gian, nghe nói cậu khống chế hai con lệ quỷ. Vừa đúng dịp tôi cũng là Cảnh sát Quốc tế khống chế hai con lệ quỷ. Không biết loại cảnh sát cấp bậc như của tôi có đủ khả năng để tiếp xúc trực tiếp với quỷ chết đói cấp độ S hay không? Dù sao từ trước đến giờ tôi cũng chưa từng gặp phải chuyện như thế này, tôi muốn hiểu biết một chút khả năng của bản thân, để biết được bản thân tôi đang ở chỗ nào của lệ quỷ.
Dương Gian gật gật đầu, bộ dáng của hắn cực kỳ nghiêm túc và thành khẩn.
- Đương nhiên, chỉ cần người khống chế hai con lệ quỷ đều sẽ có đủ tư cách tiếp xúc với quỷ chết đói. Nếu may mắn, cũng không phải là không thể giam giữ nó lại. Chỉ cần hiểu rõ quy luật giết người của lệ quỷ và một vài năng lực đặc biệt là được.
Trong lòng Tào Dương mắng to:
"Mẹ nó, tên tiểu tử này đang muốn hố chết mình?"
Nếu cứ tin tên này thì có lẽ bản thân sẽ không biết chết lúc nào.
Hắn ta đã xem qua hồ sơ của một vị ngự quỷ nhân tên là Diệp Phong ở trong thành phố Đại Xương. Người này cũng không chế hai con lệ quỷ, kết quả là vừa mới tham gia hành động đã chết ngay từ ngày đầu tiên. Điều đó cũng có thể thấy được ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ chưa chắc có đủ tư cách tiếp xúc chính diện với quỷ chết đói.
Nhưng có vị Cảnh sát Quốc tế khác gật đầu và nói:
- Lời này của Dương Gian rất đúng, chỉ cần hiểu được quy luật và một số năng lực đặc biệt của nó. Và với khả năng của chúng ta, việc giam giữ con quỷ chết đói cũng không phải là việc gì khó. Chỉ là lúc đó thứ quỷ quái này lại phong tỏa toàn bộ thành phố khiến cho chúng ta không thể nào giúp đỡ được. Vì thế mới ủ thành chuyện như thế này.
Tào Dương đưa mắt liếc người kia một cái, trong lòng nghĩ thầm:
"Đúng, đúng con mẹ ngươi ấy. Vậy mà tên này lại đi tin lời của hắn nói, có phải đang lo bản thân chết chưa đủ nhanh hay sao vậy. Đây là một cái hố to, sau này mình nên cách hắn thật xa mới được, chỉ cần hắn không lừa mình là được rồi."
Dương Gian lại cười nói:
- Nói vậy cũng không hề sai, nếu có giáo sư Vương giúp chúng ta lập kế hoạch, tôi nghĩ bất cứ vị ngự quỷ nhân nào cũng có thể nhẹ nhàng xử lý chuyện này. Thực ra tôi cảm thấy việc nhận xét cấp bậc chuyện linh dị của quỷ chết đói là cấp S có vẻ không được phù hợp cho lắm. Bởi vì theo cảm nhận của tôi, chuyện này chỉ có thể xếp vào hạng chuyện linh dị cấp độ A mà thôi. Đương nhiên, một phần là do việc đặt tên ảnh hưởng đến bình xét cấp bậc. Theo tôi chúng ta nên sửa lại gọi chuyện này là chuyện linh dị của đứa bé quỷ thì đúng hơn.
Nếu so sánh giữa chuyện linh dị của quỷ chết đói và chuyện linh dị của đứa bé quỷ, chuyện đằng sau sẽ càng trở nên vô hại hơn một ít. Thậm chí điều này có chút phóng đại ra và để cho người ta không hề cảm nhận được tính nghiêm trọng của chuyện linh dị lần này.
Một Cảnh sát Quốc tế cũng nói theo.
- Tôi cảm thấy lần này tổng bộ có chút chuyện bé xé ra to. Nếu đây là chuyện linh dị cấp độ S thật sự, sao có thể chỉ dựa vào một người mà xử lý được chứ. Chắc ban đầu tổng bộ chưa phản ứng lại kịp, khiến cho quy mô thiệt hại của chyện này mở rộng ra. Sau này khi tiếp xúc với nó thì mới phát hiện ra nó cũng không có khủng bố như biểu hiện.
Dương Gian lập tức phụ họa theo:
- Nói không sai, ngay từ đầu con quỷ anh này chạy ra từ người của Chu Chính. Mà Chu Chính chỉ là ngự quỷ nhân khống chế một con lệ quỷ. Cho nên dù nó có khôi phục hoàn toàn đi nữa cũng không có bao nhiêu nguy hại hết. Tổng bộ đúng là chuyện bé xé ra to rồi.
Lại có người khác lắc đầu cười nói, bọn họ cảm thấy Dương Gian là một người may mắn.
- Cậu đúng là may mắn, đánh bậy đánh bạ lại có thể xử lý được một chuyện linh dị cấp độ S có cấp bậc tương đương cấp độ A. Với lại trong quá trình xử lý còn được giáo sư Vương giúp bày mưu tính kế, khiến cậu không làm gì cũng lập được đại công. Thế nhưng nếu chỉ dựa vào vận khí sẽ không thể nào tiếp xúc với chuyện linh dị được. Lần này cậu có thể giải quyết nó vì cậu gặp may, lần sau chưa chắc cậu còn có thể gặp may được như vậy.
Dương Gian lập tức cảm thán:
- Đúng vậy, cho nên sau này nếu đụng phải chuyện linh dị cấp S, tôi sẽ cố gắng tránh ra thật xa. Ngàn lần vạn lần đừng có nóng đầu, xúc động xông lên trước, nếu không tôi sẽ không thể biết bản thân chết như thế nào. Mấy người có biết vì sao gần đây tôi phải trốn trong nhà, không dám đi ra ngoài không? Đó là vì tôi bị dọa cho sợ rồi, không dám đi ra ngoài nữa...
Tào Dương nghe hắn nói như vạy, lập tức cảm thấy có phải mọi chuyện đúng như hắn nói không? Có phải chỉ là do bên trên phán đoán sai lầm về mức độ nghiêm trọng của chuyện này, lại thêm sự giúp đỡ của giáo sư Vương nên hắn mới có thể may mắn lập được đại công?
Từ nãy đến giờ Vương Tiểu Minh không nói ra bất cứ lời nào, dù hắn ta có không thích những lời của Dương Gian nói nhưng hắn ta cũng mặc kệ.
Bởi vì hắn ta không quá quan tâm đến việc làm nhàm chán này của Tào Hoa Duyên hắn ta biết Dương Gian sẽ không bao giờ để lộ bí mật của mình ngoài.
Dựa trên những hiểu biết của Vương Tiểu Minh đối với Dương Gian, hắn ta hiểu không chỉ tên này không thể nào để lộ ra bí mật, công phu giấu bài của tên này cũng cực kỳ cao. Lúc trước mọi người đã hiểu rất rõ về chuyện linh dị lần này, ai cũng đang ngồi chờ chết vì cùng đường mạt lộ. Vậy mà tên này còn có khả năng lật bàn, hơn nữa trước đó lại không hề hó hé một tiếng.