Khủng Bố Sống Lại

Chương 473: Dương Gian Phát Biểu




Lúc bắt đầu cuộc họp, Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa đã thổi phồng Dương Gian lên mấy lần. Cứ như cuộc họp lần này là dùng để biểu dương sự xuất sắc của mỗi mình Dương Gian vậy. Ông ta muốn để cho Dương Gian lộ ra phong manh của hắn ở trước mặt người khác, mọi câu chữ của ông ta đều khen ngợi hắn.

Thế nhưng đối với Dương Gian mà nói, hắn coi những lời này như những cú rắm.

Hắn không phải là một người nông nổi, chỉ được thổi phồng mấy câu liền tỏ ra cực kỳ cảm động, sau đó khăng khăng hiệu trung.

Dương Gian có được cách thức sinh tồn cho riêng hắn.

Tào Duyên Hoa tỏ ra cực kỳ nghiêm trọng khi nói:

- Nói thật, việc chuyện linh dị cấp độ S bạo phát trên toàn cầu đã không còn là cái gì đó quá đặc biệt. Bởi vì ở nước ngoài cũng đã từng xảy ra chuyện tương tự, chỉ là những chuyện đó nếu không được giải quyết liền bị áp chế. Cho nên, nếu nước ta không thể nào xử lý được chuyện linh dị của quỷ chết đói sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu với các mối quan hệ trên quốc tế. Thậm chí điều này có thể khiến cho địa vị trên quốc tế của nước ta bị ảnh hưởng. Vì thế loại chuyện đầu tiên như thế này tuyệt đối không thể nào xảy ra, chí ít là không thể để cho nó xảy ra trong nước ta.

Dương Gian nghe qua một ít, hắn liền hiểu rõ ra một chút.

Việc này cũng giống như việc toàn cầu đang thi đua về sức mạnh xử lý chuyện linh dị vậy. Sự mạnh yếu của một đất nước không còn được quyết định bởi tình hình kinh tế, chính trị, quân sự mà dựa vào khả năng xử lý chuyện linh dị để xem xét.

Nếu một quốc gia không thể nào xử lý được chuyện linh dị cấp độ S, điều này có nghĩa là tương lai của quốc gia này rất đáng lo lắng. Đương nhiên một quốc gia không thể nào ổn định về tương lai thì không thể nào được coi trọng trên quốc tế được.

Sau khi nói được sau mười mấy phút, Tào Duyên Hoa liền chuyển giao bục phát biểu cho Dương Gian.

- Được rồi, tôi cũng đã nói xong. Hiện tại hoan nghênh Dương Gian lên đài phát biểu tổng kết cho hành động lần này.

Nghe được một đống lời mà Bộ trưởng Tào Duyên Hoa thổi phồng bản thân hắn từ nãy đến giờ. Dương Gian mơ hồ cảm giác được cuộc họp lần này cũng không có đơn giản như những gì hắn tưởng tượng lúc đầu. Bởi vì không ai nhắc cho hắn hết, cũng chẳng chuẩn bị gì cho hắn đọc. Như vậy hắn nói cái gì đó đều là do bản thân hắn phát huy. Chẳng lẽ bọn họ không sợ miệng của hắn lớn quá, nói toẹt ra hết một số thứ không nên nói hay sao?

Hay là nói, cuộc họp lần này chỉ là ngụy trang thôi. Mục đích chính là muốn mượn cơ hội này để tìm tòi bí mật của bản thân hắn.

Dương Gian liếc mắt nhìn Triệu Kiến Quốc.

Tên gia hỏa này đang ngồi nghiêm chỉnh, nói năng cẩn thận, tỏ ra bộ dáng đang nghiêm túc ngồi nghe báo cáo.

Hắn lại đưa mắt nhìn Vương Tiểu Minh, lúc này vị giáo sư Bruce Da nổi tiếng trên thế giới không hề có bất cứ sự hứng thú nào đối với cuộc họp.

Trong lòng Dương Gian thầm mắng một tiếng.

"Mấy con hồ ly này."

Thế nhưng khi chuyện linh dị lần này kết thúc, hắn đã bàn giao lại con quỷ chết đói cùng với đinh đóng quan tài, áo liệm... cho tổng bộ. Đây đều là những thứ có giá trị kinh người của Cảnh sát Quốc tế với tổng bộ. Chỉ là so với những thứ này, tổng bộ Cảnh sát Quốc tế lại càng tỏ ra hứng thú với việc bản thân hắn đã biến mất bảy ngày. Bọn họ muốn biết trong bảy ngày này đã có chuyện gì xảy ra với hắn, dù sao việc này cũng có liên quan đến việc hắn đã xử lý được chuyện linh dị cấp S.

Mà chuyện này chỉ có một mình Vương Tiểu Minh là biết được một ít, nhưng đó cũng không phải toàn bộ.

Nhưng hắn biết, tên gia hỏa Vương Tiểu Minh này chắc chắn sẽ không nói ra, hắn ta sẽ nhận bản thân không biết gì là xong. Đây không phải là vì hắn ta ích kỷ hay gì đó mà là tính cách của hắn ta như thế. Đối với một việc gì đó mà hắn ta không chắc chắn, hắn ta sẽ không bao giờ công bố nó ra, miễn cho điều này sẽ làm hại người khác.

Bản thân hắn ta là giáo sư lớn, hắn ta biết rõ, bất cứ chút phong thanh nào mà hắn ta thả ra ngoài đều sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với quốc gia, thậm chí là toàn cầu. Vì thế từ trước đó hắn ta đã luyện thành việc nói năng cẩn thận.

Thế nhưng bí mật sống lại sau khi chết có thể lộ ra được không đây?

Nếu điều này mà chỉ liên lụy đến tấm gương quỷ thì cũng không sao. Nhưng quan trọng là cái đó có liên quan đến tấm da. Đây là một thứ vừa quỷ dị vừa kinh khủng cũng là tiền vốn cho hắn ổn định cuộc sống. Nếu không có tấm da màu nâu này, chắc hắn đã phải bỏ mình tỏng chuyện linh dị của quỷ quan tài rồi.

Dương Gian đi lên bục phát biểu, sau đó mở miệng nói:

- Thật ra lần hành động này cũng không có quá nhiều điều để nói, toàn bộ đều là nhờ vào việc giáo sư Vương đề xuất ra phương án, tôi chỉ làm trợ thủ thôi. Nói thật, ngài ấy mời là đại công thần của chuyện lần này. Chỉ là tôi may mắn hơn người khác, trong số rất nhiều ngự quỷ nhân cùng hành động với tôi thì chỉ có mình tôi sống sót đến hiện tại.

- Nếu không có việc giáo sư Vương nghiên cứu và phát hiện ra quy luật hành động của quỷ anh giai đoạn thứ tư và phá giải ra được năng lực của con quỷ anh đầu nguồn. Chỉ sợ tôi đã phải bỏ mạng.

- Cho nên cái kinh nghiệm gì gì đó không thể nào có để mà nói ra được. Với lại, nếu bàn về kinh nghiệm xử lý chuyện linh dị, trong này có không ít tiền bối đi trước của tôi. Tôi tin chắc những người này có kinh nghiệm xử lý chuyện linh dị còn hơn cả tôi. Hơn nữa, tôi chỉ là người vừa mới được chuyển từ nhân viên tạm thời sang chính thức mà thôi, là một nhân vật nhỏ, làm gì có cái gì mà đòi dạy mọi người chứ.

Biểu hiện của hắn cực kỳ khiêm tốn, thu hết toàn bộ phong mang lúc trước.

Lúc nào ra lúc đó, thời điểm cần co đầu thì Dương Gian cũng phải làm cho nó nghiêm túc.

Khóe miệng Tào Duyên Hoa giật giật mấy cái khi nghe bài phát biểu của Dương Gian, tên tiểu tử này biến thành người hiền lành từ khi nào vậy. Trong cuộc họp qua điện thoại lần trước cậu ta có như thế này đâu. Ngay cả lão đại của quân khu mà cậu ta cũng dám mắng. Hơn nữa việc uy hiếp tổng bộ Cảnh sát Quốc tế cậu ta cũng không phải làm một lần hai lần. Hiện tại chuyện linh dị cấp S đã xử lý xong, sao cậu ta lại trở nên khiêm tốn như thế này.