Với những phát biểu không thèm chịu trách nhiệm, quyết tâm làm một con rùa đen rụt đầu của Dương Gian. Mấyngười Triệu Kiến Quốc, Lý Quân, Vương Tiểu Minh, và Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa đều im lặng.
Vốn dĩ họ cũng không có ý kiến gì nếu hắn phách lối, hắn cuồng vọng, đó là vì Dương Gian có được vốn liếng để làm điều đó. Nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ không nghĩ ra được một đầu mãnh hổ lại muốn ẩn núp làm một con chó con, chuyện gì đang diễn ra vậy?
Cảnh sát Quốc tế khác không hiểu được tình hình thực tế của vụ việc đều đồng loạt cho rằng Dương Gian đã gặp may mắn. Hắn có được phần công lao này hoàn toàn là nhờ vận khí cứt chó. Nhưng mấy người bọn họ lại cực kỳ rõ ràng, tác dụng của giáo sư Vương trong chuyện này là không hề lớn. Cuối cùng, tất cả mọi việc giam giữ còn quỷ chết đói đều còn cần đến sự nỗ lực của Dương Gian.
Hơn nữa nhìn bộ dạng hiện tại của Dương Gian, mấy người bọn họ cũng không dám vạch trần ra. Dù sao chuyện linh dị lần này kết thúc, Dương Gian đã trở thành một trong những chiến tướng số một của tổng bộ Cảnh sát Quốc tế. Vì thế mặc kệ bọn họ muốn làm chuyện gì hay là ra quyết định gì đó đều sẽ phải quan tâm đến cảm nhận và lập trường của hắn.
Trong lòng Triệu Kiến Quốc cũng có chút biệt khuất.
"Vì sao cậu không tiếp tục phách lối chứ? Ngay từ đầu tôi đã cho phép cậu cường thế sử dụng bạo lực trấn áp những Cảnh sát Quốc tế khác nhằm xác định vị thế của bản thân. Vậy mà lúc này cậu làm như thế này là có ý gì chứ?"
Dựa theo kế hoạch của anh ta, mục đích của cuộc họp lần này là để cho Dương Gian biểu lộ thực lực nhằm chấn nhiếp mấy người Cảnh sát Quốc tế đỉnh phong này. Đồng thời sau này cũng thuận tiện cho việc xếp hắn vào bộ phận trọng điểm để tổng bộ Cảnh sát Quốc tế bồi dưỡng. Như vậy đám người Cảnh sát Quốc tế có mặt hôm nay sẽ bị chấn nhiếp mà không dám chống đối. Thậm chí kế hoạch đội trưởng sau này của hắn cũng có thể triển khai thuận lợi.
Nhưng nhìn thái độ sợ sệt, không hiển lộ thực lực của Dương Gian cho thấy bản thân hắn không hề muốn coi trọng.
Hơn nữa nhìn bộ dạng của hắn, chắc sau này hắn chỉ định trông chùng mẫu đất sinh hoạt của hắn là thành phố Đại Xương mà thôi.
Thật ra người có thể nhìn thấu được bản chất của cuộc họp lần này không chỉ có bọn họ, mà còn có Tào Dương, Đồng Thiến, cùng với đứa bé Hùng Văn Văn kia. Bọn họ đều hiểu được ý định của Dương Gian là gì.
Đồng Thiến thấy bộ dạng của Dương Gian như vậy, trong lòng cô ta lập tức hiểu:
"Hắn cảm thấy công lao lần này của bản thân quá lớn, sau này đống công lao này sẽ khiến bản thân hắn gặp phải phiền phức. Vì thế hắn muốn nhân cơ hội có cuộc họp này để cố gắng xóa đi phần công lao này, khiến mức độ ảnh hưởng của hắn đối với vòng tròn bên trong nhỏ lại."
Đồng Thiến là một trong số ít những Cảnh sát Quốc tế đã từng hợp tác qua với Dương Gian, cô ta hiểu rõ năng lực của hán, đồng thời cô ta cũng hiểu được tính cách của hắn.
Quá cẩn thận, cẩn thận đến mức đa nghi.
Thế nhưng cũng chính vì loại tính cách này mà tỷ lệ sống sót của hắn có thể cao hơn người khác rất nhiều.
Triệu Kiến Quốc bắt đầu đau não.
"Thật sự chẳng dễ dàng chút nào, tên Dương Gian này lại không chịu làm chim đầu đàn. Thế nhưng từ lần phát biểu này, mình cũng có thế hiểu được tinh cách của cậu ta. Nếu không phải là do chuyện linh dị của quỷ chết đói lần này xảy ra ở thành phố Đại Xương, chắc có lẽ cậu ta sẽ không thèm hỏi han dù chỉ một câu."
Khác với những Cảnh sát Quốc tế khác, mục tiêu hiện tại của hắn chỉ là làm sao để có thể khống chế lệ quỷ cho thật tốt chứ không phải là suy nghĩ làm sao để kết giao với những vị ngự quỷ nhân khác.
Thân là Bộ trưởng, lối suy nghĩ của Tào Duyên Hoa lại khác hoàn toàn với Triệu Kiến Quốc.
"Tên Dương Gian này cứ nói bóng nói gió suốt, không cách nào đạt được tin tức nào có tác dụng. Quả nhiên cậu ta vẫn lựa chọn giấu diếm. Thậm chí cậu ta đều có ý định ngậm miệng không nói ra bất cứ chuyện gì xảy ra ở mấy ngày gần đây."
Vốn dĩ ông ta đang định thông qua cuộc họp lần này để Dương Gian đi lên phát biểu. Sau đó dựa vào những lời này để moi móc ra một vài tin tức tình báo quan trọng.
Dù sao hiện tại thân phận và địa vị của Dương Gian cũng đã khác trước, ông ta không thể nào dùng được bất cứ thủ đoạn cường ngạnh hay dùng danh nghĩa của tổng bộ để moi lấy tình báo. Tránh cho việc Dương Gian cảm thấy không thoải mái và từ chức.
Nếu Dương Gian mà từ chức, Tào Duyên Hoa cảm thấy chức vụ Phó bộ trưởng của ông ta cũng sẽ không còn nữa. Ông ta có thể về quê dưỡng lão được rồi.
Cho nên hiện tại ông ta chỉ có thể sử dụng những thủ đoạn mềm mại, thậm chí là những cách thức nào đó mà không có ai biết đểDương Gian chủ động nói ra hết mọi thứ.
Chỉ là kết quả nhận được lại khá tồi tệ.
Còn Vương Tiểu Minh thì ngồi ở bên cạnh y như một vị khán giả, dường như toàn bộ mọi thứ không có liên quan gì đến hắn ta hết. Dù cho Dương Gian có đẩy hết toàn bộ công lao lên trên đầu của hắn ta thì hắn ta cũng chẳng thèm để ý.
Thế nhưng cũng vì loại thái độ ngầm đồng ý này của Vương Tiểu Minh, đám Cảnh sát Quốc tế khác đều cảm thấy việc chuyện linh dị của quỷ chết đói kết thúc không có liên quan quá nhiều đến Dương Gian.
Dương Gian chỉ phụ giúp một tay mà thôi, công lao thực sự phải thuộc về giáo sư Vương.
Nếu để tôi làm cũng được như vậy!
Đấy là ý nghĩ chung của đã số người ở trong này. Trong lòng bọn họ cảm thấy bi phẫn vì tình cảnh quần hùng không có mặt, để cho mấy tên nhóc con thành danh.
Dù sao thời gian trở thành Cảnh sát Quốc tế của Dương Gian cũng quá ngắn, hiện tại hắn cũng chỉ là một đứa học sinh cấp ba mà thôi. Bất kể là lý lịch, tuổi tác hoặc là tiếng tăm đều kém rất xa so với người khác. Vì vậy bọn họ mới nghĩ hắn sao có thể đơn độc xử lý được chuyện linh dị cấp S.
Dương Gian đưa hai tay tỏ ra bộ dạng không liên quan gì và nói:
- Cho nên tôi cũng chẳng có cái gì để mà nói về lần hành động này hết. Nếu cần phải nói thì tôi chỉ có thể nói là giáo sư Vương sẽ hiểu biết nhiều hơn so với tôi. Ngài ấy chính là người đề ra kế hoạch giam giữ lệ quỷ, tôi chỉ làm việc theo kế hoạch mà thôi, có một số việc tôi thật sự không thể nào trả lời được. Còn về việc vì sao kế hoạch này lại thành công thì tôi cũng không hiểu. Tôi chỉ làm việc theo kế hoạch thôi, làm từng bước, từng bước. Cuối cùng lại có thể giam giữ con quỷ chết đói.
Đối mặt với những lời mà con hàng này nói cùng bộ dạng thổi phồng công lao của Vương Tiểu Minh của hắn, dù đám người kia có không hài lòng với Dương Gian lắm nhưng cũng không tiện làm cái gì.
Dù sao người ta cũng đã lập công lao lại còn khiêm tốn như vậy, nếu bọn họ mà chỉ trích là bọn họ thành người xấu.
Cũng không phải tất cả Cảnh sát Quốc tế ở trong này đều cảm thấy công lao của Dương Gian đều do may mắn. Cũng có một số người đoán ra được là do Dương Gian cố ý làm vậy muốn tiếp tục điệu thấp, che giấu bản thân, không muốn người khác nhắm vào.