Khủng Bố Sống Lại

Chương 396: Trở Về




Hành động lần này đã thất bại, cho nên việc tiếp tục lưu lại trung tâm thành phố Đại Xương là hành động cực kỳ ngu xuẩn.

Ngay cả xe Dương Gian cũng không dám chạy lại để lấy, hắn sử dụng quỷ vực mang theo hai người Vương Tiểu Minh Vương Tiểu Minh cùng Trương Hàn trở về tiểu khu Quan Giang.

Một luồng ánh sáng màu đỏ đột nhiên rơi từ trên trời rơi xuống, sau khi luồng ánh sáng này biến mất, lập tức có ba người xuất hiện trên đường.

Ở đây khác xa so với vị trí lúc nãy, bởi vì trong những căn nhà chung cư ở xung quanh không biết từ lúc nào lại có thêm khá đông người ở. Thậm chí ở gần đó còn có những tiếng động truyền đến do công nhân đang tăng ca làm việc trên công trường. Đồng thời một số căn nhà ở gần đây cũng sáng đèn, chứng tỏ đã có người chạy vào ở trong chỗ này.

Vương Tiểu Minh liếc mắt nhìn thoáng qua, hắn ta lập tức biết được, chỗ này tạm thời vẫn còn an toàn.

- Chuẩn bị giúp tôi một chiếc máy tình, tôi muốn làm một bản báo cáo.

Vị trí này nằm cách xa trung tâm thành phố, đồng thời lượng người sinh hoạt lại ít, quỷ anh cũng cần một đoạn thời gian nữa mới có thể tập kích đến đây.

Dương Gian liếc mắt nhìn Vương Tiểu Minh.

Thật ra mối quan hệ giữa Dương Gian và Vương Tiểu Minh cũng không được tốt cho lắm. Mối quan hệ hiện tại giữa hai người chỉ là công việc và trách nhiệm mà thôi. Dù sao hiện tại hành động đã bị thất bại rồi, lúc này lại có một kẻ thù giết em trai đứng ở chỗ này nhưng hắn ta vẫn duy trì được vẻ bình thản.

Dương Gian nói:

- Qua nhà tôi ngồi một hồi đi. Nghỉ ngơi ở đó thêm mấy ngày, đồng thời suy nghĩ cách để bảo vệ tính mạng. Trương Hàn, anh thì sao?

Ánh mắt Trương Hàn khẽ đảo.

- Chỗ này có an toàn không?

Dương Gian nói:

- Hiện tại thành phố Đại Xương còn có chỗ nào an toàn hay sao? Thế nhưng anh cứ yên tâm, chỗ này cách trung tâm thành phố khá xa, giao thông khá thuận tiện. Cho nên có chạy trốn gì đó cũng khá là thích hợp. Mặc dù tôi không dám đảm bảo ở chỗ này thì sẽ sống sót nhưng ít nhiều cũng kéo dài thêm được một đoạn thời gian.

Trương Hàn do dự một chút, sau đó hỏi:

- Tôi định mang người nhà tôi qua đây ở luôn, cậu còn có chỗ nào để thu xếp nữa không?

Anh ta cảm thấy nếu Dương Gian đã ở lại đây, chắc là chỗ này sẽ an toàn hơn so với những chỗ khác.

Dương Gian nói:

- Tôi cho anh một căn biệt thự, anh cứ tùy tiện chọn là được. Lúc này rồi cũng không cần phải tính toán nhiều như thế đâu.

- Cảm ơn.

Trương Hàn gật gật đầu, sau đó quay người rời khỏi đây.

- Cậu định xây thứ gì?

Ánh mắt Vương Tiểu Minh khẽ liếc qua phương hướng công trường đang thi công gấp rút ở bên kia.

Ở thời điểm này rồi mà còn làm tăng ca để đẩy nhanh tiến độ, chắc chắn là thứ đang xây kia phải quan trọng lắm.

Dương Gian nói:

- Tôi chỉ định xây một căn phòng an toàn mà thôi. Chờ khi nó hoàn thành thì anh khắc biết.

Vương Tiểu Minh nói:

- Lần trước cậu đòi tôi toàn bộ vàng dự trữ của thành phố Đại Xương chính là để xây dựng phòng an toàn hay sao? Quả nhiên là cậu đã sớm chuẩn bị sẵn đường lùi. Thế nhưng cậu cảm thấy nó có tác dụng không?

- Có tác dụng hay không thì còn phải chờ đến khi dùng thử mới biết được. Chỉ cần phòng an toàn có thể xây dựng xong, không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì việc chống đỡ khoảng hai tháng không có vấn đề gì. Mà cuối cùng chuyện này cũng sẽ phải phát sinh biến hóa. Thật ra hẳn anh phải thấy may mắn, bởi vì tổng bộ đã cố ý phân phó cho tôi để bảo vệ tính mạng cho anh. Mặc dù tôi không hề muốn cứu anh cho lắm. Thế nhưng đúng là anh có tác dụng thật, lần này cứ coi như là lòng tốt của tôi đột nhiên trỗi dậy đi. Chứ nếu là lúc bình thường, tôi sẽ giết chết anh để nhổ cỏ tận gốc sau chuyện của Vương Tiểu Cường. Tên chó chết kia không đáng để anh đi cứu.

Vương Tiểu Minh nói:

- Nếu cậu muốn giết chết tôi, như vậy hiện tại chính là cơ hội tốt nhất, bởi vì bây giờ bên cạnh tôi không có ai cả.

Dương Gian nói:

- Hiện tại chuyện này đã không còn quan trọng nữa. Nếu lần này mà anh sống sót được, vậy cứ coi như là anh đang nợ tôi một cây quỷ nến.

Vương Tiểu Minh nói:

- Cứ cho là tôi có thể sống sót sau chuyện này, tôi cũng không thể nào cấp cho cậu thứ kia được. Trừ phi cậu có thể xử lý được chuyện linh dị quỷ anh. Dựa vào phần công lao này là dư giả để cậu đổi một cây quỷ nến. Nhưng nếu tôi còn có thể sống sót, vậy tôi sẽ cho cậu một sản phẩm khác, một sản phẩm mà tôi mới phát triển và nghiên cứu.

Hai người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã đi vào bên trong căn biệt thự của Dương Gian.

Trong nhà đèn đuốc thắp sáng trưng, giống như thừa tiền nên mới mở hết toàn bộ đèn có ở trong nhà lên. Có lẽ làm thế có thể khiến người ta cảm thấy an toàn hơn được một chút.

Nhưng thật ra hành động như vậy cũng chẳng có chút tác dụng nào.

Bởi vì thành phố Đại Xương không có ánh mặt trời, nhiệt độ hạ xuống cực kỳ nhanh. Hiện tại Giang Diễm đang mặc một chiếc áo lông, ngồi trên ghế sopha, vừa ăn vặt vừa xem tivi. Thế nhưng ngoại trừ Vương Diễm ra, bên trong vẫn còn có mấy vị khách không tưởng khác.

Đúng thế, những vị khách này chính là ba người nhà Vương Bân, Vương Hải Yến và Vương San San.

Giang Diễm bĩu môi:

- Người bạn học của cậu và cha mẹ của cô ấy đã đến đây từ giữa trưa. Sau đó bọn họ ngồi ỳ ở đây không chịu đi. Nói cái gì mà chờ cậu trở lại, bảo là trước đó đã gọi điện cho cậu rồi, nhưng cậu lại không cầm điện thoại theo.