Khủng Bố Sống Lại

Chương 383: Giải Cứu 1




Vô cùng... Yên tĩnh.

Dương Gian ngồi chờ đợi một hồi lâu ở trước cửa văn phòng của Vương Tiểu Minh. Lúc đầu ở xung quanh còn thỉnh thoảng truyền đến một vài âm thanh quỷ dị nhưng hiện tại toàn bộ lại trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Dường như toàn bộ âm thanh có được ở trên thế gian này đã biến mất, toàn bộ thế giới không còn tồn tại tiếng ồn nào nữa, đây không phải là một tin tức tốt đẹp gì đối với hắn.

Dương Gian đứng lên, sau đó đưa mắt nhìn xuyên qua lớp cửa kính, nhìn về phía tầng dưới.

Hiện tại toàn bộ bệnh viện là một vùng tối tăm, giống như một khu vực bị vứt bỏ từ lâu, chẳng khác nào một tòa nhà hoang không một bóng người. Dường như ngoại trừ hắn thì bên trong không còn ai là người sống nữa.

Hơn nữa tầm nhìn chỗ này cũng không được tốt.

Xung quanh đã bị lớp sương bụi màu xanh đen bao phủ, không có cách nào để nhìn xa được. Ngay cả con đường nằm đối diện tòa cao ốc này cũng chỉ hiện ra hình dáng của nó một cách mơ hồ.

Khung cảnh lúc này giống như toàn bộ thế giời chỉ còn lại có mỗi tòa cao ốc này.

Dương Gian trầm tư một lát, hắn có chút do dự nhưng sự do dự này cũng không kéo dài quá lâu.

Chỉ chốc lát hắn đã đưa ra được quyết định cuối cùng.

Ngay lập tức hắn quay người rời khỏi đây, hắn quyết định đi theo lối thoát hiểm còn lại để đi xuống phía dưới.

Quả nhiên, hắn không thể nào ngồi yên tại chỗ để chứng kiến cảnh đám người Vương Tiểu Minh bị quỷ vây giết ở một tầng nào đó.

Mặc dù hắn không quá tình nguyện đối với việc giúp đỡ đám người. Nhưng nếu đám người kia chết hết, vậy không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện linh dị lần này sẽ được chấm dứt với kết quả thất bại.

Có thể do hắn không cam lòng, hoặc hắn không muốn để một con quỷ tùy tiện quyết định vận mệnh của mình và thành phố này. Dù dù hắn ngàn lần vạn lần không muốn đếm xỉa tới đi nữa, để bảo đảm tính mạng của mình hắn vẫn phải lựa chọn. Thế nhưng khi bắt đầu lựa chọn hắn mới phát hiện ra bản thân chỉ có một lựa chọn cuối cùng.

Hắn quyết định liều mạng một phen, vì thế lập tức cầm lấy ngón tay màu đen rồi nhanh chóng đi xuống dưới.

Quỷ anh đã xuất hiện nên thời gian còn lại dàng cho hắn không còn nhiều nữa.

Thành công, chuyện linh dị này có thể sẽ được giải quyết. Thất bại, toàn bộ thành phố Đại Xương sẽ chôn cùng hắn.

Một tầng, hai tầng, ba tầng... Dương Gian đếm từng tầng từng tầng mỗi khi đi qua.

Bởi vì ở xung quanh khu vực của hắn đã không còn tiếng động kỳ lạ nào nữa, hắn đoán toàn bộ quỷ của bệnh viện này đã tập trung hết bên phía đám người Vương Tiểu Minh. Hiện tại xung quanh khu vực của hắn đã được an toàn tạm thời. Nhưng sự an toàn này sẽ không kéo dài được lâu. Một khi đám người Vương Tiểu Minh chết sạch, mục tiêu tiếp theo của lệ quỷ có tám chín phần mười sẽ là hắn.

Bất chợt.

Ngay khi đi qua khúc ngoặt của cầu thang tầng thứ 17, Dương Gian đột nhiên dừng lại theo bản năng.

"Đám người kia bị vây ở tầng này..."

Mặc dù khung cảnh ở xung quanh vẫn tương tự như những tầng trước, không có sự khác biệt nào hết. Thế nhưng mắt quỷ đang ẩn núp dưới da thịt của hắn lại xuất hiện phản ứng.

Đây chính là một loại cảm ứng giữa lệ quỷ và lệ quỷ.

Hắn lập tức đi ra khỏi cầu thang và bước vào tầng này.

Khi Dương Gian đi ngang qua hai chiếc thang máy thì phát hiện ra cửa của thang máy đang mở ra. Ở trước cửa của thang máy xuất hiện một đám dấu chân lộn xộn màu xanh đen. Dường như những dấu chân này tụ họp lại cùng với những dấu chân ở chỗ khác. Tiếp đó những dấu chân này kéo dài về phía của một căn phòng bệnh.

Ở xung quanh khu vực kia bị sương bụi màu xanh đen bao phủ cực kỳ nhiều. Nhiều đến mức không gian xung quanh đã diễn biến thành một loại tối tăm, thâm trầm.

Đồng thời loại cảm ứng của mắt quỷ ở dưới lớp da thịt phát ra càng mãnh liệt.

Dướng Gian có thể khẳng định, một khi bản thân hắn chui vào trong khu vực đen tối kia nhất định sẽ đụng phải quỷ. Đến khi đó, hắn không thể nào biết được bản thân sẽ gặp phải chuyện nguy hiểm gì.

"Ở thời điểm như thế này, mình cũng không cần phải tiết kiệm làm gì nữa."

Ánh mắt Dương Gian chớp động, hắn quyết định thắp quỷ nến.

Ngay lập tức ngọn nến màu đỏ tươi đã tỏa ra ánh sáng màu xanh âm u.

Ánh nến khuếch tán ra xung quanh khiến xung quanh bị bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu xanh quỷ dị. Loại ánh sáng này có thể xua tan đi tăm tối, đồng thời cũng mang những cỗ khí tức âm lãnh và quỷ dị đi khỏi nới đây.

"Nếu ngay cả khi sử dụng quỷ nến mà lần này cũng không thể thắng nữa, mình sẽ không còn cơ hội để thắng."

Dương Gian hít một hơi thật sâu, sau đó cầm ngọn nến đi nhanh về phía trước.

Càng tiến về phía trước, hắn càng chứng kiến thấy lớp sương bụi càng dày đặc hơn.

Giờ phút này ánh sáng âm u của quỷ nến lại bắt đầu chịu phải áp chế, ánh nến dần dần thu nhỏ phạm vi bao phủ của nó. Chỉ cần dựa vào mắt thường là có thể thấy được vòng tròn ánh sáng đang thu hẹp dần dần.

Vốn dĩ phạm vi bao phủ của ánh nến là một vòng tròn có bán kính tầm 5 6 mét. Thế nhưng hiện tại bán kính của vòng tròn này chỉ còn lại tầm 3 mét. Chưa dừng lại ở đó, theo vị trí của Dương Gian càng ngày càng tiến về phía trước thì kích thước của vòng tròn lại càng nhỏ thêm nữa.

- Tách, tách!

Ánh nến bắt đầu run rẩy một cách kịch liệt, nó bắt đầu tăng tốc độ thiêu đốt. Nó muốn dùng cách này để khiến cho ngọn lửa cháy mạnh hơn, đồng thời để ngăn cản lại sự chèn ép từ bóng tối ở xung quanh.

Dương Gian hiểu, tốc độ thiêu đốt của quỷ nến càng nhanh đồng nghĩa với việc ở xung quanh chắc chắn có quỷ tồn tại.

Khi Dương Gian đi về phía trước được tầm 10 mét, phạm vi bao phủ của ánh nến chỉ còn lại hai mét.

Lớp sương bụi nồng đậm màu xanh đen và ánh nến màu xanh hình thành một vạch giới hạn rõ ràng.

Dương Gian âm thầm kinh hãi khi nhìn ngọn nến ở trong tay.

"Dựa theo tốc độ thiêu đốt như thế này, chỉ cần 10 phút nữa thôi quỷ nến sẽ bị đốt trụi."

Thế nhưng, sau một giây, ngay khi hắn vừa mới bước lên phía trước một bước.

Ở bên trong lớp sương bụi màu xanh đen kia đột nhiên lòi ra một cánh tay.

Cánh tay này có thể xuyên qua phạm vi bao trùm của ánh nến, sau đó nó xuất hiện ở trước mặt của Dương Gian. Còn đầu kia của cánh tay vẫn còn nằm ở bên trong lớp sương bụi màu xanh đen nên hắn không thể biết được phía trước đã xảy ra chuyện gi nữa.