- Tách, tách!
Ở bên trên cánh tay này còn có một chiếc đồng hồ màu vàng, lúc này chiếc đồng hồ này vẫn còn nhịp nhàng phát ra tiếng của kim giây.
"Là cánh tay của một vị ngự quỷ nhân."
Dương Gian phản ứng lại ngay lập tức, hắn vội vàng đưa tay ra túm lấy cánh tay kia.
Hắn có thể chắc chắn cánh tay này không phải là cánh tay quỷ, bởi vì nếu là quỷ thì nó sẽ không thể nào đột phá phạm vi bao phủ của quỷ nến. Mà không đột phá được, nó sẽ không thể nào đưa vào trước mặt của hắn.
Hắn không nghĩ được xem lúc trước trong đám ngự quỷ nhân kia có ai đã mang đồng hồ vàng trên tay. Hắn chỉ kịp dùng sức túm lấy cánh tay, sau đó lôi kéo, hắn muốn lôi người kia đi vào bên trong phạm vi bao phủ của quỷ nến.
Chỉ khi đi vào bên trong phạm vi bao phủ của quỷ nến thì mới có thể tạm thời an toàn.
Thế nhưng, khi nắm lấy được cánh tay kia thì hắn đã ý thức được có chuyện gì đó không hay.
Bởi vì ngay khi cánh tay kia dụng phải cánh tay của hắn, dường như chủ nhân của cánh tay kia cũng biết được bản thân đã túm được cánh tay của một ai đó, thông qua độ ấm trên cánh tay của hắn. Vì biết được hắn là người nên giờ phút này người kia đang cố gắng lôi kéo, nhằm hi vọng có thể nhờ hắn làm trụ để thoát khỏi cái nơi khủng bố kia.
Thế nhưng khi Dương Gian cố hết sức để kéo người kia đi vào bên trong phạm vi bao phủ của quỷ nến thì hắn lại không thể nào kéo được người kia vào. Mà ngược lại, hắn phải lảo đảo một cái, suýt tý nữa thì ngã.
Bởi vì cánh tay kia bị.. đứt.
Dương Gian cầm cánh tay bị cụt, sắc mặt của hắn trở nên cực kỳ khó coi. Hắn thấy ở chỗ cụt của cánh tay kia có một loạt dấu răng chỉnh tề.
Giống như cánh tay này đã bị thứ gì đó cắn đứt.
"Chết tiệt."
Dương Gian đột nhiên đi về phía trước, ngay lập tức toàn bộ lớp sương bụi tối tăm của khu vực kia bị ánh nến xua tan.
Thế nhưng Dương Gian lại không tìm được chủ nhân của cánh tay cụt kia. Đáng lý ra chỗ này hẳn phải là chỗ đứng của người kia mới đúng, bởi vì cánh tay chỉ dài có chừng đó thôi.
Vậy mà hắn lại không thấy được người kia, cứ như hắn ta đã biến mất trong không khí vậy.
Chết rồi?
Trong lòng Dương Gian khẽ run, hắn không có thời gian để đồng cảm cho cái chết của người kia. Hắn chỉ có thể vứt cánh tay kia đi, sau đó tiếp tục tiến về phía trước.
Càng đi về phía trước, hắn lại thấy được càng nhiều bóng dáng mơ hồ đang ẩn núp ở xung quanh và nhìn về phía hắn. Có một số bóng người có ý đồ định thò tay qua vạch ngăn cách của ánh nến và lớp sương bụi để thăm dò. Thế nhưng khi đụng phải ánh nến thì chúng lập tức rút tay lại, sau đó không có động tĩnh gì nữa.
Không cách nào tưởng tượng nổi, nếu như không có sự bảo hộ của quỷ nến thì hiện tại hắn đã phải trải qua những lần tập kích khủng bố đến cỡ nào nữa.
Giờ phút này tốc độ thiêu đốt của quỷ nến càng nhanh hơn nữa.
Nếu cứ tiếp tục cháy như vậy, đừng nói là 10 phút, mà chỉ 5 phút thôi, thì hắn cũng không biết có được không nữa.
"Máu?"
Sau khi đi thêm về phía trước mấy bước, Dương Gian đột nhiên nhìn thây được những vết máu đang rơi rải rác ở trên mặt đất.
Những giọt máu có màu đỏ tươi vô cùng quỷ mị. Dường như nó vừa mới rớt xuống không lâu, với lại ở bên cạnh những giọt máu này có lưu lại một ít thịt vụn.
Đúng lúc này, có một giọng nói vang lên bất chợt.
- Cậu đến hơi trễ.
Sau một giây, Vương Tiểu Minh đột nhiên chui ra khỏi khu vực bị sương bụi bao phủ và rúc vào trong phạm vi của quỷ nến.
Ngay khi hắn ta vừa chui vào bên trong, ở đằng sau lưng của hắn ta cũng có một số bóng đen theo sau, dường như chúng muốn giữ hắn ta lại. Thế nhưng khi chạm phải ánh nến thì chúng lập tức lui lại, sau đó ẩn núp ở bên trong lớp sương bụi màu xanh đen kia.
Dương Gian nói.:
- Cũng không tính là quá muộn, ít ra hiện tại anh vẫn còn chưa có chết.
Vương Tiểu Minh nói:
- Tôi cũng đã kiểm chứng được quỷ anh ở giai đoạn thứ ba rồi. Ở giai đoạn này âm thanh là điều kiện mấu chốt. Cậu không thể để cho con quỷ anh giai đoạn thứ ba nghe được tiếng nói chuyện của cậu. Nếu không nó sẽ tập kích cậu ngay nhưng những con quỷ được diễn sinh ra không hề cộng dồn điều kiện phát động tấn công lại với nhau. Nói cách khác, quỷ anh giai đoạn thứ ba chỉ có thể giết người thông qua những âm thanh mà nó nghe được, còn quỷ anh giai đoạn thứ hai chỉ giết những người nó đụng vào, quỷ anh giai đoạn một sẽ giết toàn bộ người mà nó nhìn thấy.
Dương Gian hỏi:
- Bây giờ không phải là lúc nói mấy chuyện này. Bọn họ chết hết chưa?
- Mặc dù không được kiểm chứng cụ thể nhưng cũng không kém bao nhiêu. Lần tập kích trước, chúng tôi đã chống đỡ được nhưng hiện tại lại có một tin tức xấu... Quỷ anh giai đoạn thứ tư đã xuất hiện rồi. Thậm chí tôi còn không thể nào xác định được đó có phải là quỷ anh ở giai đoạn thứ tư không nữa. Rất có thể thứ kia chính là ngọn nguồn của mọi chuyện. Hiện tại thứ kia đang ở gần đây, chúng ta phải tìm được nó. Nếu giải quyết được nó thì có lẽ chuyện linh dị này sẽ lắng lại.
Vương Tiểu Minhchỉ tay về một nơi nào đó, sau đó ra hiệu cho Dương Gian đi theo hắn ta.
- Đi theo tôi, hiện tại bọn tôi chỉ có thể duy trì chút sinh cơ ngắn ngủi thôi. Nếu cậu không đến, chúng tôi cũng chẳng trụ được lâu nữa.
Dương Gian biến sắc. Mặc dù hắn không tham dự vào chuyện lúc trước nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng ra đám người Triệu Khai Minh, Tôn Nghĩa, Trương Hàn cũng đã phải trả một cái giá cực kỳ lớn cho lần tập kích kia của lệ quỷ.