Khi chứng kiến được khuôn mặt khô gầy của người bệnh nhân ở trước mặt, Dương Gian lại nhớ đến bộ dạng của Chu Chính lúc hai người gặp mặt lần thứ nhất, bộ dạng của anh ta lúc đó cũng giống như thế này.
Thế nhưng sự thống khổ mà Chu Chính phải tiếp nhận còn lâu và dài hơn rất nhiều so với người trước mặt. Loại đau khổ đó đã dung nhập vào bên trong người của anh ta hoặc có thể nói đó chính là một lại miễn dịch do bị tra tấn quá lâu.
Dương Gian nhìn người bệnh nhân kia và nói.
- So với người khác thì cậu vẫn còn may mắn hơn rất nhiều.
Mặc dù hiện tại đang làm thí nghiệm, hưng nhờ vậy mà người này có thể thoát khỏi được sự tra tấn của Quỷ Anh, khôi phục lại bình thường.
Lúc này Vương Tiểu Minh lại đang rời khỏi phòng phẫu và đi vào căn phòng quan sát ở một bên cùng với mấy người nhân viên thân cận. Ở đây mấy người bọn họ có thể thông qua lớp cửa kính để quan sát thấy rõ mọi thứ bên trong phòng thì nghiệm. Đương nhiên, nếu có nguy hiểm gì thì bọn họ cũng có thể kịp thời rút lu.
Dương Gian nói.
- Hả? Mấy người làm gì mà đứng xa như vậy?
Vương Tiểu Minh nói:
- Đương nhiên để đề phòng rồi, cậu không cần để ý đâu. Cứ chuẩn bị làm theo dự án đã bàn đi, nếu xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn thì nhanh chóng phong tỏa phòng phẫu thuật ngay. Phía dưới bàn phẫu thuật có một cái hộp sắt được làm bằng vàng. Chờ cậu tìm ra được vị trí của hẻm thứ 7 thì giam giữ quỷ anh lại, còn nếu làm không được thì lập tức rút lui.
"... "
Mặt mũi Dương Gian tối sầm lại.
Cái này là cái gì chứ, rõ ràng là Vương Tiểu Minh không hề tin tưởng bản thân hắn sẽ xử lý được con quỷ này mà.
Dương Gian nhìn người bệnh nhân này, sau đó nói:
- Người anh em, đừng có khẩn trương, nó không đau không nhức gì đâu. Mọi chuyện cũng kết thúc nhanh thôi, chỉ có một phút chứ mấy.
Đây là một người thanh niên tuổi tầm hai mươi mấy nhưng vì khuôn mặt khá tiều tụy cho nên trông cậu ta có vẻ già.
Người trẻ tuổi kia trưng bộ mặt như đưa đám nói với Dương Gian.
- Đại ca, anh có đáng tin không vậy? Tôi sẽ không phải ợ ra rắm đó chứ?
Dương Gian nói:
- Nếu cậu cảm thấy không yên lòng thì có thể lựa chọn tiêm thuốc mê.
Lúc này Vương Tiểu Minh đứng ở trong phòng quan sát nói:
- Vô dụng thôi, không có loại thuốc nào có thể gây mê bệnh nhân được. Có thể là do trong người của bệnh nhân đang tồn tại quỷ anh nên cơ thể đã sinh ra một số kháng tính đối với thuốc. Nếu sử dụng thuốc gây mê với liều lượng cao sẽ có tác dụng nhưng làm như thế sẽ khiến cho cơ thể của bệnh nhân phải chịu đựng những tổn thương không cách nào chữa được, vì vậy tôi chỉ tiêm cho cậu ta thuốc an thần mà thôi.
Người trẻ tuổi lại nói.
- Đại ca, tôi còn trẻ, tôi không muốn chết, anh cứu tôi đi.
Dương Gian nói:
- Được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức nhưng tốt nhất là cậu nên nhắm hai mắt lại, không thể nhắm mắt cũng chẳng sao. Có điều bất kể là cậu thấy cái gì, nghe được cái gì thì không được kêu la loạn xạ, cậu làm như thế sẽ ảnh hưởng đến tôi làm việc, đương nhiên, việc tôi có bị ảnh hưởng hay không cũng không quá quan trọng. Dù sao người chết sẽ là cậu, cậu hiểu chưa?
- Hiểu, hiểu rồi.
Bộ dạng của người kia đã sắp sửa khóc.
- Bắt đầu.
Dương Gian cũng không mở ra quỷ vực trước tiên. Bởi vì nếu muốn lấy quỷ anh ra thì quỷ vực của hắn sẽ không có cách nào sử dụng được do toàn bộ mắt quỷ đã dùng để áp chế bóng quỷ không đầu rồi, hiện tại hắn chỉ có thể lựa chọn một loại năng lực tương tự để sử dụng. Có lẽ sau này khi lệ quỷ dần dần tiến vào trạng thái khôi phục thì tình thế này mới có thể cải thiện được.
Trong nháy mắt, tay trái Dương Gian đột nhiên đưa lên chụp vào bên trong chiếc bụng to tướng như phụ nữ có thai.
- Ah!
Một âm thanh quái dị, bén nhọn khiến người ta rùng mình bắt đầu phát ra khắp phòng phẫu thuật. Ngay cả Vương Tiểu Minh trong phòng quan sát cũng phải nhíu mày vì nhịn không nổi, mấy người nhân viên ở bên cạnh đã phải che lỗ tai vì hoảng sợ.
Thế nhưng âm thanh này lại giống như được phát ra từ trong đầu của mỗi người, cho nên dù bọn họ có che hay bịt tai kiểu gì thì vẫn nghe thấy. Vương Tiểu Minh thấy được cách làm của Dương Gian không nhịn được phải cảm thấy bội phục đối phương.
"Đúng là một cách làm thông minh, chỉ dùng quỷ vực ảnh hưởng đến tay trái, như vậy có thể luồn thẳng vào bên trong bụng của bệnh nhân mà không gặp cản trở gì hết."
Hắn chỉ là một người học sinh cấp ba lạicó thể vận dụng lực lượng lệ quỷ đến mức này ở trong một thời gian ngắn, việc này phải là một người có đầu óc thông minh mới làm được.
"Nhưng nếu chỉ làm như thế thì cậu ta hẳn là sẽ không thể nào bắt được quỷ anh mới đúng chứ, nếu như thế thì cậu ta dùng phương pháp nào để giải quyết chuyện này đây?"
Trong đầu Vương Tiểu Minh lại sinh ra câu hỏi thứ hai, thế nhưng khi chứng kiến cái bóng bóng quỷ không đầu màu đen cao to đứng ở phía sau lưng của Dương Gian, hắn ta hiểu được hết toàn bộ.
Bóng quỷ không đầu đứng sừng sững sau lưng của Dương Gian, nó tỏa ra xung quanh luồng khí âm lãnh, quỷ dị. Nó và Dương Gian cách nhau không đủ một mét nhưng cánh tay của bóng quỷ không đầu lại hòa cùng một thể với cánh tay của Dương Gian.
Vương Tiểu Minh âm thầm gật đầu.
"Con quỷ thứ hai? Dường như con quỷ này rất đặc thù, nó không có thân thể, hơn nữa còn có thể bám vào cơ thể người, nó cũng tương tự như quỷ phụ thân? Nhưng hình như cách làm này là cực kỳ nguy hiểm, sau khi người bị quỷ nhập vào thì đã không còn được coi là người nữa rồi. Nếu gọi là quỷ thì phù hợp hơn một chút. Dương Gian không dám để cho con quỷ này nhập vào bên trong người của cậu ta, cậu ta chỉ dám cho nó nhập vào một cánh tay."
Loại thí nghiệm đầy mạo hiểm và cẩn thận này đúng là phù hợp với tinh thần nghiên cứu khoa học của Vương Tiểu Minh. Ngay cả ngự quỷ nhân cũng thế, trong phạm vi mà năng lực của ngự quỷ nhân cho phép, có thể cố nếm thử để khai quật ra năng lực lớn nhất của lệ quỷ.
Chỉ tiếc là có rất nhiều ngự quỷ nhân chỉ dùng năng lực này để bảo vệ tính mạng, có rất ít người có ý định thử khống chế loại năng lực này.
- Bắt được.
Sắc mặt Dương Gian hơi động, hắn cảm giác được tay của hắn đã bắt được quỷ anh ở bên trong bụng bệnh nhân. Băng lãnh, mềm mại, còn mang theo cảm giác hư thôi, giống như một đứa trẻ sơ sinh đã chết.
- Đi ra ngoài cho tao.
Cánh tay của hắn đưa xuyên qua người của bệnh nhân, thậm chí xuyên qua luôn cả bàn phẫu thuật. Sau đó có một thứ gì đó rơi bịch xuống đất, tiếp đó nó bị hắn gắt gao nhấn trên mặt đất. Một đứa trẻ sơ sinh với bộ mặt dữ tợn và làn da màu xanh đen đang không ngừng dãy giụa trên mặt đất. Lực lượng của nó còn lớn hơn rất nhiều so với một người trưởng thành được huấn luyện nghiêm chỉnh, gạch lát sàn nhà bị móng tay của quỷ anh cào vỡ nát, đồng thời phát ra âm thanh chói tai. Nhưng loại lực lương kia của quỷ anh lại không là gì so với cánh tay trái của Dương Gian lúc này, nó không thể nào gây tổn hại cho cánh tay của Dương Gian được. Cánh tay của hắn đang được bóng quỷ không đầu bóng quỷ không đầu nhập vào, c dù quỷ anh có hung hãn cỡ nào đi nữa thì nó cũng không thể nào xử lý bóng quỷ không đầu được. Với lại con quỷ anh này cũng không phải là ngọn nguồn thật sự, nó chỉ là một loại diễn sinh của quỷ anh trong bụng Chu Chính, nói theo cách khác, tương đương với quỷ nô của lệ quỷ.