- Thành công.
Trong lòng đám người đứng ở trong phòng quan sát đều run sợ. Mặc dù tố chất tâm lý của bọn họ đã được huấn luyện rất vững chắc nhưng thấy cảnh Dương Gian lôi một đứa trẻ sơ sinh ra từ trong bụng của một người đang sống sờ sờ thì bọn họ cũng cảm thấy ớn lạnh toàn thân. Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến tận mắt một con quỷ chính thức.
- Tốt lắm.
Vương Tiểu Minh cũng lộ ra vẻ tươi cười nhưng rất nhanh nụ cười của hắn ta lập tức biến mất tăm. Năng lực của Dương Gian đúng là cực kỳ cường đại, hắn cũng là một người rất xuất sắc, thế nhưng em trai của hắn ta lại chết dưới loại năng lực kia. Dương Gian túm lấy con quỷ anh, nhấc nó lên, sau đó nhìn về phía Vương Tiểu Minh và nói với hắn ta.
- Bước tiếp theo tôi sẽ thả nó vào bên trong quỷ vực của tôi. Mấy người cẩn thận một chút, trong quá trình thả vào bên trong quỷ vực sẽ có một khoảng thời gian con quỷ này được thoát ra. Có lẽ trong khoảng thời gian thoát khốn ngắn ngủi này đủ để cho nó bóp chết một người.
Vương Tiểu Minh lập tức phân phó.
- Trước tiến đưa bệnh nhân ra ngoài đi đã, lập tức kiểm tra các hạng mục sức khỏe của cậu ta.
Chỉ trong chốc lát liền có hai người nhân viên hơi run rẩy đi vào bên trong phòng phẫu thuật, sau đó vội vang mang theo người bênh nhân trẻ tuổi kia ra ngoài. Trong quá trình đi vào mang người ra, từ đầu đến cuối hai người nhân viên kia không dám nhìn Dương Gian lấy một lần, càng không có can đảm để nhìn lấy con quỷ anh trong tay của hắn.
Vương Tiểu Minh nói:
- Hiện tại có thể làm được rồi.
Dương Gian nói:
- Anh không muốn tránh xa hơn một chút hay sao?
Vương Tiểu Minh nói:
- Không cần, tôi tin chắc từng đó khoảng cách là đã quá đủ cho cậu kịp phản ứng rồi, trừ phi cậu muốn giết chết tôi.
Dương Gian cười nói:
- Lời này của anh sao lại có mùi vị của việc giết người diệt khẩu vậy? Nếu anh có xảy ra chuyện gì thì mọi chuyện sẽ tính lên đầu của tôi rồi. Lưu Tiểu Vũ, cô có nghe thấy gì không, không phải là tôi không khuyên can hắn ta đâu đấy mà là Vương Tiểu Minh tự tìm cái chết thôi. Có chuyện gì cũng đừng đổ cho tôi đấy nhé.
Vì phải duy trì tình trạng kết nối hai bốn trên hai bốn bằng điện thoại di động định vị vệ tinh nên những chuyện từ nãy đến giờ Lưu Tiểu Vũ đều nghe cực kỳ rõ. Vì thế khi nghe được câu nói của Dương Gian, cô ngay lập tức cạn lời đối với hắn.
Vương Tiểu Minh nói:
- Không cần phải xin chỉ thị của cấp trên đâu, hiện tại bắt đầu đi.
- Đương nhiên.
Dương Gian liếc mắt nhìn hắn ta một cái, mặc kệ Vương Tiểu Minh muốn như thế nào, hắn chỉ tiện tay vứt quỷ anh xuống trước mặt.
Quỷ anh vừa rơi xuống mặt đất lại nhanh chóng đứng dậy, tứ chi bắt đầu to ra. Sau đó nó dùng một bộ dạng kỳ quái với hình thể kỳ dị bò trên bức tường, trên đường đi của nó đều có lưu lại những dấu bàn tay màu xanh đen. Nó không do dự chút nào khi lao thẳng về phía Vương Tiểu Minh đang đứng ở trong phòng quan sát. Còn Dương Gian ở gần nó nhất dường như không có nằm bên trong phạm vi tấn công của nó.
Người nhân viên bảo an ở bên cạnh lập tức hoảng sợ, nhanh chóng rút súng ra.
- Nhanh quá, giáo sư, ngài cẩn thận.
Vương Tiểu Minh phất tay với người kia một cái và nói:
- Cất đi, thứ đó vô dụng đối với nó. Nó không có ý định gì khác đâu, nó chỉ muốn ăn tôi mà thôi. Sau khi quỷ anh xuất thế, nó sẽ rơi vào một loại trạng thái cực kỳ đói bụng nên muốn ăn hết toàn bộ những thứ ở xung quanh mà nó trông thấy. Nếu muốn không trở thành mục tiêu tấn công của nó thì chỉ có một cách là tránh khỏi tầm nhìn của nó.
- Đến khi nó trưởng thành thành giai đoạn thứ hai thì nó sẽ biến thành một đứa trẻ. Lúc này nó đã bắt đầu chọn lựa thức ăn, nó chỉ ưu tiên tấn công và ăn hết những người có tiếp xúc với nó. Khi đối mặt với quỷ anh ở giai đoạn này việc tốt nhất chính là tránh không cho nó tiếp xúc với người, chính là không được nhìn thấy nó, không được động vào nó.
Vương Tiểu Minh bình tĩnh nói tiếp:
- Còn giai đoạn thứ ba của nó thì tạm thời tôi chưa tìm ra được quy luật rõ ràng, chỉ có một sự phỏng đoán đại khái thôi.
Giờ phút này quỷ anh đã bò đến trước lớp kính cường lực.
Hiện tại giữa Vương Tiểu Minh và quỷ anh chỉ còn cách nhau một lớp kính cường lực mỏng manh, hai con mắt đen nhánh không có tròng mắt cứ nhìn chằm chằm vào người của Vương Tiểu Minh.
- Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Tấm kính cường lực chắn trước mặt đã bắt đầu rạn nứt một cách nhanh chóng. Bên trên mặt kính lưu lại rất nhiều dấu tay màu xanh đen, dường như thứ này có thể ăn mòn bất cứ vật thể nào.
Chỉ chốc lát, tấm kính bị vỡ toe.
Quỷ anh lập tức nhào về phía Vương Tiểu Minh.
Nhưng đúng lúc này, một luồng ánh sáng màu đỏ lóe lên, bắt nguồn từ bên trong phòng phẫu thuật sau đó lan tỏa ra bên ngoài, trong nháy mắt luồng sáng màu đỏ đã bao phủ trên người của quỷ anh.
Vốn dĩ con quỷ anh nhào tới và đã sắp sửa chạm trúng Vương Tiểu Minh, chỉ trong nháy mắt nó đã biến mất đâu không thấy.
Bấy giờ Dương Gian mới chậm rãi đi đến:
- Lá gan của anh lớn thật, đến mức đó rồi mà cũng không có sợ hãi lùi ra phía sau.
Vương Tiểu Minh vẫn tỏ ra thập phần bình tĩnh, hắn nói:
- Tôi đã nói rồi mà, chỉ cần cậu không muốn tôi bị quỷ anh ăn thì tôi sẽ không có cách nào chết được. Chút khoảng cách đó thì không tới nửa giây quỷ vực đã lan tới. Một khi nhốt được quỷ anh vào bên trong quỷ vực, tiếp theo nó sẽ mặc cho sự sắp xếp của cậu. Tôi đã từng nghiên cứu quỷ anh giai đoạn thứ nhất rồi, nó không có cách nào chạy ra khỏi quỷ vực được, trừ phi cậu chủ động thả nó chạy ra ngoài.
Dương Gian nói:
- Anh đã nghiên cứu rất rõ về quỷ anh rồi, vậy anh cảm thấy quỷ luật của quỷ anh giai đoạn thứ ba là cái gì? Không thể nhìn, không thể động vào để tránh bị giết, như vậy chẳng lẽ là quỷ anh giai đoạn thứ ba sẽ thêm vào một điều kiện nữa hay sao?
Vương Tiểu Minh nói:
- Cậu muốn biết?