Nhưng sự khác biệt duy nhất chính là biểu cảm trên khuôn mặt của cả hai, ở bên ngoài Miêu Tiểu Thiện đang khẩn trương và sợ hãi nhưng ở trong gương cô lại rất bình tĩnh, lạnh lùng, không có chút tình cảm nào.
Đồng thời, cái bóng trong gương không hề nhúc nhích, còn ở bên ngoài thì Miêu Tiểu Thiện đang không ngừng khua tay viết chữ.
Dương Gian nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của con quỷ ở bên trong tấm gương.
"Con quỷ kia đã thay đổi mọi thứ để trở thành Miêu Tiểu Thiện rồi, tiếp theo chính là điều bí mật, nó làm cách gì để có thể đi ra từ trong gương mà Miêu Tiểu Thiện sẽ tiến vào bên trong gương như thế nào đây."
Hiện tại hắn đã không cần phải canh chừng xung quanh nữa.
Chỗ duy nhất mà hắn cần chú ý ở đây chính là mọi hành động của con quỷ bên trong tấm gương, cho dù là hành động nhỏ nhất hắn cũng cần phát hiện ra.
Bất chợt, con quỷ ở trong tấm gương bắt đầu hành động.
Miêu Tiểu Thiện trong tấm gương cũng bắt đầu học theo bộ dạng của Miêu Tiểu Thiện ở bên ngoài, cũng cắn môi, cũng đưa ngón tay tinh tế lên vẽ vẽ trên tấm gương.
Chỉ là động tác của Miêu Tiểu Thiện ở trong tấm gương còn rất chậm chạp, thỉnh thoảng còn cứng ngắc, thế nhưng động tác của nó hoàn toàn bắt chước theo động tác của Miêu Tiểu Thiện. Chỉ là động tác của nó giống như động tác của Miêu Tiểu Thiện ở bên ngoài nhưng bị trì hoãn, bị delay vậy. Khi Miêu Tiểu Thiện đã viết xong một chữ rồi thì nó mới bắt đầu đưa tay ra viết.
Dương Gian cũng chú ý kỹ đến điểm này.
"Nó đã mô phỏng lại toàn bộ động tác của Miêu Tiểu Thiện, hiện tại nó đang cố gắng sao cho động tác của nó giống như đúc với Miêu Tiểu Thiện?"
Tốc độ bắt chước của con quỷ ở trong gương thật sự rất nhanh.
Lúc trước nó còn chưa có bắt kịp tốc độ viết của Miêu Tiểu Thiện nhưng hiện tại đã gần như giống đúc rồi, không kém nhiều nữa.
Miêu Tiểu Thiện đưa tay, con quỷ trong gương cũng đưa tay theo.
Miêu Tiểu Thiện nhúc nhích bờ môi, con quỷ trong gương cùng nhúc nhích bờ môi.
Mặc dù động tác vẫn chưa thể nào hoàn toàn giống được, nó vẫn bị trì hoãn khoảng một giây nhưng nó đã có thể mô phỏng giống như đúc.
Dương Gian mơ hồ phát hiện ra được một quy luật của nó:
"Một khi con quỷ này bắt chước giống như đúc với Miêu Tiểu Thiện mà không bị trì trệ chút nào, có phải là con quỷ trong tấm gương có thể đi ra ngoài hay không? Lúc đó người bên ngoài sẽ đi vào bên trong để thay thế cho nó?"
Hắn cũng không dám tiếp tục để Miêu Tiểu Thiện mạo hiểm nữa.
Con mắt quỷ trên trán bắt đầu mở ra.
Ánh sáng màu đỏ bắt đầu bao phủ toàn bộ nhà vệ sinh.
Dưới tình huống Miêu Tiểu Thiện không thể nào phát hiện ra được, Dương Gian đã cưỡng ép kéo cô đi vào bên trong quỷ vực của hắn.
Mà ý đồ của Dương Gian là muốn dùng quỷ vực để bao phủ tấm gương lại nhưng kết quả là thất bại.
Hắn có thể dùng quỷ vực để bao trùm cả tấm gương nhưng không thể nào để cho quỷ vực thâm nhập vào bên trong.
Dương Gian chỉ có thể cho rằng nguyên nhân của chuyện này là do con quỷ kia.
"Con quỷ này rất đặc biệt."
Nếu nói quỷ vực là một vùng không gian đặc biệt của lệ quỷ, thì tấm gương này cũng đã tự tạo ra một vùng không gian của chính nó.
Giữa hai loại không gian này không thể ảnh hưởng lẫn nhau, cũng không thể nào can thiệp vào nhau.
Giống như hai vòng tròn được vẽ trên hai mặt của một tờ giấy vậy, mặc dù chúng đều nằm trên một tờ giấy nhưng chúng vĩnh viễn không thể nào đụng vào nhau được.
Dương Gian cố gắng bình tĩnh lại, hắn đang chờ thời cơ nào đó diễn ra trong nháy mắt.
"Mặc dù con quỷ kia có thể thông qua một phương pháp nào đó để đi ra khỏi tấm gương, nhưng cũng chính lúc đó, quỷ vực của mình có lẽ có thể tiến vào bên trong tấm gương, dù khoảng thời gian này chỉ là trong nháy mắt, đối với mình thì nhiêu đó là đã đủ rồi."
Chỉ cần trong cái nháy mắt đó, quỷ vực của hắn có thể tiến vào bên trong và mang Thượng Quan Vân ra ngoài.
Bất chợt, ngay một giây này.
Động tác của con quỷ ở trong tấm gương và Miêu Tiểu Thiện giống nhau như đúc, giống như cô đang vẽ trên tấm gương bình thường và động tác của cái bóng bên trong vậy.
Cũng ngay lúc này, con quỷ ở trong tấm gương chợt biến mất hoàn toàn, bên trong tấm gương chỉ còn lại một cái bóng dáng của Miêu Tiểu Thiện.
Mà chính lúc đó, Dương Gian lại cảm giác được có một cỗ lực lượng kỳ quái đang lôi kéo quỷ vực của hắn rời khỏi thế giới thực.
Ở phía trước tấm gương bắt đầu xuất hiện tình huống không gian bị vặn vẹo.
Ánh sáng màu đỏ bắt đầu bị hút vào bên trong tấm gương, mang theo đó còn có cả Miêu Tiểu Thiện đang ở trong quỷ vực, cả hai đều tiến vào bên trong tấm gương.
Mà con quỷ ở bên trong tấm gương lại xuất hiện trong quỷ vực, hiện tại nó đang thay thế vị trí của Miêu Tiểu Thiện.
Một khi cuộc tráo đổi này diễn ra thành công, chuyện lúc trước sẽ lại tái hiện ra một lần nữa, Miêu Tiểu Thiện sẽ có kết cục giống như người anh họ của cô, đều bị lôi vào trong tấm gương và bị nhốt ở trong đó, còn con quỷ có thể dùng thân phận của cô để xuất hiện ở thế giới thực.
"Chính là lúc này!"
Hai con mắt của Dương Gian chăm chú, ngay khi Miêu Tiểu Thiện vừa biến mất khỏi quỷ vực, hắn đã kịp dịch chuyển cô ra phía sau lưng mình, nằm trong vòng bảo vệ của hắn, hắn không muốn để cho con quỷ kia thành công.
Cũng ngay lúc này hắn dịch chuyển cánh cửa nhà vệ sinh đến vị trí lúc nãy của Miêu Tiểu Thiện để thay thế cho cô.
Chỉ trong nháy mắt, cánh cửa kia lập tức biến mất không thấy gì nữa, sau đó nó lại hiện ra ở trong tấm gương nhưng bóng dáng bên trong tấm gương của Miêu Tiểu Thiện cũng biến mất theo.
Có điều nó cũng không hề xuất hiện trước mặt Dương Gian mà biến mất một cách khá quỷ dị.
Bởi vì Miêu Tiểu Thiện không bị lôi vào trong gương nên vụ tráo đổi này không thành công. Con quỷ kia không thể nào thay thế Miêu Tiểu Thiện được, nó không có thân phận nên không thể nào thấy được nó.
Mà chính lúc này, quỷ vực của Dương Gian lại được kéo dài ra vào bên trong tấm gương.
Hắn đã đoán đúng.
Ngay khi con quỷ kia thực hiện tráo đổi, nó sẽ phải mở ra thông đạo để lôi kéo người nó muốn tráo đổi vào bên trong tấm gương, nhờ vậy, quỷ vực của Dương Gian cũng có thể tiến vào bên trong theo thông đạo này.
Giờ phút này Thượng Quan Vân dường như đã phát điên vì sợ nhưng may mắn được một luồng sáng màu đỏ bao phủ.
Chỉ trong nháy mắt, hắn ta biến mất khỏi tấm gương, xuất hiện trong nhà vệ sinh.
Thành công.
Dương Gian thấy như vậy, trong lòng hắn có chút vui vẻ, suy đoán của hắn đã đúng.
"Rời khỏi đây ngay."
Người cũng đã cứu được rồi, Dương Gian đã không còn lý do gì để tiếp tục đứng chờ ở đây nữa.
Ánh sáng màu đỏ lóe lên một cái, ba người lập tức biến mất khỏi KTV.
Hắn không có ý định tham lam bắt giữ con quỷ này, hắn cảm thấy bỏ đi thì tốt hơn, tất cả đều vì sự an toàn là trên hết. Dù sao hiện tại hắn cũng không cần phải mạo hiểm tính mạng đi bắt quỷ để kiếm tiền nữa, có bắt được nó thì hắn cũng không thể giam giữ nó vì không có cái hộp nào bằng vàng hết, cũng vì an toàn nên Dương Gian sử dụng quỷ vực để rơi khỏi đây, tránh việc con quỷ này lại dây dưa với hắn.