Chương 26: Chết Trong Sợ Hãi
" Còn nữa, ta nói ngươi đấy lão ca "
" Đã hai mươi tuổi đầu rồi mà còn chưa tìm được bạn gái, đều do ngươi suốt ngày xem mấy thứ bậy bạ đấy "
" Hay để ta giới thiệu cho ngươi mấy vị khuê mật của ta nhé ?"
" Đừng có coi thường, mấy nàng đều là mỹ nữ đấy "
" À mà ta còn quen biết mấy vị giáo hoa trong trường nữa cơ, ngươi muốn thì ta giới thiệu cho luôn "
"..."
Đầu óc Tống Thanh kêu lên ong ong, bị một đống lời thuyết giáo đập cho choáng váng.
Hình ảnh của mẫu thân Lâm Hi cùng muội muội dần dần kết hợp lại càng làm hắn chóng mặt hơn nữa.
Ta là ai ?
Đây là đâu ?
Ta đang làm gì ?
Đây là mẫu thân sao ?
" Mấy đứa đừng nói nữa, mau vào ăn cơm đi "
Giọng nói của mẫu thân Lâm Hi từ trong phòng ăn vang lên.
Ôi mẫu thân !
Người đúng là thiên sứ.
Đối với Tống Thanh thì lời nói của mẫu thân cứ như ánh sáng của thiên đường kéo hắn ra khỏi địa ngục âm u.
" Ta lập tức đến ngay "
Hắn không chần chờ một chút nào, ba chân bốn cẳng bay thẳng vào phòng ăn, cứ như sau lưng có thứ gì đó vô cùng đáng sợ.
" ??? "
" Thật không đúng lúc "
Thiếu nữ bĩu môi thấy rất thất vọng.
Đáng tiếc thật, lâu lắm mới có cơ hội làm lão ca sợ hãi.
Oa hắc hắc, lão ca cũng thật kém cỏi. Chỉ việc kiếm bạn gái mà cũng không làm được.
Mỗi lần bị nhắc đến lại sợ, đúng là ngu xuẩn.
Để muội muội ngươi hỗ trợ không tốt sao ?
Mà thôi...
Nguyện ngươi độc thân cả đời.
Đừng trách nha, bản cô nương chính là độc ác như thế đấy.
Ha ha ha !!!
Không ai biết trong lòng thiếu nữ đang tự kỷ đến mức nào.
" Con bé kia đâu rồi, còn không mau đi vào ăn cơm "
" Đây rồi, đây rồi "
Thiếu nữ nhún nhảy chạy nhanh vào bên trong.
...
Trời đã chạng vạng tối.
Mặt trời đang chậm rãi lặn xuống ở chân trời, ánh nắng cũng theo đó mà dần dần dập tắt.
Vút !
Ba chiếc xe lóe sáng đăng tràng.
Dẫn đầu là một chiếc xe màu đen với biển số cảnh sát phóng đi như bay trên con đường vắng vẻ.
Đừng nói cảnh sát giao thông, nơi đây vắng vẻ đến mức một bóng người cũng không có.
Những ngôi nhà ở ven đường tối đen như mực vì không được bật đèn, có lẽ trong nhà không có người cũng nên.
Mặt đường cũng sẽ tối đen như vậy nếu không có mấy cột đèn được dựng ở xung quanh.
Chỉ là dòng điện giống như không được tốt cho lắm, làm ánh đèn cứ chớp giật liên tục.
Không khí u ám cứ như khung cảnh trong một bộ phim kinh dị.
" Phó cục, chúng ta sắp đến nơi rồi "
" Ừm "
Bên trong chiếc xe màu đen chỉ có hai người, một người là cảnh sát kiêm chức tài xế.
Người còn lại ngồi ở phía sau, là một nữ nhân.
Hai mắt đeo kính, mặt trái xoan, ngũ quan mỹ lệ trông rất xinh đẹp.
Nhưng so với khuôn mặt thì khí chất bình tĩnh thành thục lại càng hút hồn.
Trên người mặt một bộ đồ màu đen bó sát toàn bộ cơ thể, kết hợp với khí chất làm cho nàng trở nên vô cùng thần bí.
Thần bí như vậy làm cho kẻ khác rất muốn thử thăm dò cùng chinh phục tất cả gốc rễ của nàng.
Reng reng !!! Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang vọng bên trong xe.
Nữ nhân áo đen cầm chiếc điện thoại từ ghế lên, sau đó bấm nhẹ.
" Ta nghe đây "
" Ừm ?"
" Mất liên lạc với một nhóm giá·m s·át ngục giam sao ?"
" Ta đã hiểu rồi "
" Không cần cử người đến đây đâu, để ta giải quyết "
" Ta đang trên đường đến đó đây "
" Tốt lắm "
Nàng đem điện thoại thu lại, nhét vào trong túi quần.
" Ngươi tiếp nhận định vị đi, chúng ta đến đó trước đã "
" Đã hiểu thưa phó cục "
Cảnh sát ở ghế lái gật đầu.
Rất nhanh chiếc xe màu đen đã chuyển hướng đi vào một con đường khác.
Sau lưng là hai chiếc xe bọc thép, cũng cùng một lúc chuyển hướng chạy theo.
Sau hai phút, ba chiếc xe đã đến được vị trí trên định vị.
Cạch ! Cửa xe bọc thép mở ra, một đám cảnh sát đặc nhiệm ồ ạt chạy xuống.
Bịch bịch !
Bọn họ hành động vô cùng nhanh chóng, chưa đến ba giây đã đem xung quanh bảo vệ kỹ càng.
" Không phát hiện nguy hiểm "
" Không phát hiện nguy hiểm "
" Báo cáo, không có vấn đề, có thể xuống xe "
Một cảnh sát nhanh chân chạy đến cạnh chiếc xe màu đen, sau đó mở cửa phía sau ra.
Cạch !
Nữ nhân áo đen bước xuống xe, nàng đẩy nhẹ mắt kính, hai mắt híp lại nhìn về phía tòa nhà màu trắng trước mặt mình.
" Là chỗ này sao ?"
" Mục tiêu là ở chỗ này "
" Vào đầu chiều, cục cảnh sát đột ngột mất liên lạc với nhóm cảnh sát giá·m s·át ở đây "
" Tổng cộng là bốn người, không rõ sống c·hết "
" Ngoài ra có một việc rất đáng chú ý, đó là trước khi mất liên lạc vài phút thì bọn họ đã đưa một đội viên lên xe cứu thương "
Nữ tử áo đen nghe thuộc hạ báo cáo đến đây thì cau mày.
" Bị thương thế nào ?"
" Theo như giám định thì là bị tổn thương thần kinh nặng nề, khả năng cao sẽ là sẽ làm người thực vật cả đời"
" Lý do ?"
" Không rõ ràng, nhưng theo báo cáo là do uống bia "
Nữ nhân áo đen đứng hình một giây, nàng không hiểu cho lắm.
" Uống bia ? Uống bia sẽ bị tổn thương thần kinh đến mức thành người thực vật sao ? "
" Chẳng lẽ bia đó có độc ?"
" Lon bia đó đã được đem về giám định, kết quả cuối cùng là không có độc, chỉ là một lon bia bình thường mà thôi "
" Vậy tóm lại là không rõ lý do sao ?"
" Có thể nói như vậy, theo phán đoán từ chuyên gia thì có thể hắn đã thấy thứ gì đó vô cùng kinh khủng "
" Sợ hãi, kích động đến mức làm hỏng hết hệ thần kinh "
Nữ nhân áo đen hơi kinh ngạc " Phải thấy thứ kinh khủng thế nào mới có thể làm hỏng hệ thần kinh cơ chứ, đúng là khó mà đoán được "
" Mà thôi, chuyện này để sau rồi giải quyết "
" Nhóm một vào trong xem xét đi, nếu như gặp được bốn người cảnh sát đó thì hãy nhanh chóng đem bọn họ ra ngoài "
" Nhớ kỹ, cảnh giác cao độ. Nơi này rất nguy hiểm, không cẩn thận là có thể bỏ mạng ở đây "
" Tuân lệnh "
Một nhóm cảnh sát đặc nhiệm với tám người nối đuôi nhau đi vào tòa nhà.
Cộc cộc cộc !
Bọn họ hành động rất cẩn thận, yểm hộ lẫn nhau từ từ đi lên cầu thang.
" Báo cáo, phát hiện bốn người cảnh sát đang nằm trên mặt đất "
Rất nhanh bọn họ đã đụng phải mục tiêu ngay tại cầu thang bộ.
" Nhanh như vậy " Đội trưởng của nhóm cảnh sát cũng thấy rất kinh ngạc.
" Báo cáo "
" Cả bốn người không còn hơi thở, trái tim đã hoàn toàn ngừng đập, cơ thể lạnh ngắt tím tái... Sơ bộ phán đoán t·ử v·ong do trúng độc "
" Lập tức mang t·hi t·hể ra ngoài, cẩn thận khi vận chuyển t·hi t·hể "
" Đã hiểu "
" Báo cáo, phát hiện trên t·hi t·hể cùng dưới mặt đất dính rất nhiều không rõ dịch nhờn "
" Không cần quan tâm đến nó, trước hết mang t·hi t·hể rời đi nơi này "
Rất nhanh, bốn bộ t·hi t·hể đã được vận chuyển ra ngoài.
Nữ nhân áo đen cũng bước đến quan sát.
Chỉ thấy hình dánh t·hi t·hể trông rất đáng sợ, hai con mắt trợn to, biểu cảm vặn vẹo vì kinh hãi.
Cơ thể dính vô số không rõ dịch nhờn, còn có rất nhiều vết răng nanh li ti.
" Xem ra trước khi c·hết bọn họ đang trong trạng thái cực kỳ sợ hãi "
" Còn những vết cắn này nữa..."