Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khủng Bố Giáng Lâm - Viêm Hoàng Tận Thế

Chương 27: Quân Đội Hành Động ?




Chương 27: Quân Đội Hành Động ?

" Khá giống vết răng của loài rắn "

" Vậy là có thể kết luận cả bốn người bị g·iết c·hết bởi nọc độc của rắn "

Nàng rút ra kết luận cuối cùng, chỉ là vẫn thấy có gì đó không đúng.

" Vết cắn nhiều bất thường, chẳng lẻ còn có thể là một đàn rắn hay sao ? "

Càng nghĩ càng cảm thấy không hợp thói thường.

" Hô " Nàng thở dài, phẩy phẩy tay bảo thuộc hạ đem t·hi t·hể mang đi.

Ánh mắt nhìn về phía tòa nhà, sau vài giây chần chờ thì ra lệnh.

" Chuẩn bị đi, dò xét toàn bộ căn nhà ! "

...

" Phụ thân ~~~ chuyện ở ngục giam là sao vậy, nói cho chúng ta biết đi chứ "

Thiếu nữ làm nũng nắm lấy tay của Tống Tranh.

" Không có gì hay ho đâu "

" Còn nhỏ thì lo học đi, đừng suốt ngày quản chuyện không đâu "

Tống Tranh mặc kệ nàng, chăm chú xem tin tức trên điện thoại.

" Không còn sớm nữa "

Cạch ! Hắn cất điện thoại, sau đó quay sang nói với Lâm Hi.

" Ta lại phải đến cục cảnh sát đây, vẫn còn rất nhiều chuyện cần phải giải quyết "

" Lại phải đi sao ?"

Lâm Hi đang gọt trái cây, khi nghe hắn nói vậy thì thấy không vui.

" Ừm ngoan đi đừng giận, lần này ta gặp phải phiền phức không nhỏ "

" À đúng rồi, tối nay ta lại qua đêm ở cục cảnh sát. Bởi thế đừng có thức khuya chờ nữa đấy "

" Biết ~~"

Tống Tranh thấy nàng giận dỗi thì cười cượt, đứng dậy liền tặng cho nàng một nụ hôn.

" Này làm gì vậy, hai đứa bé vẫn còn ở đây mà " Lâm Hi xấu hổ đánh mạnh vào ngực hắn.

" Kệ hai đứa nó chứ, đều là người một nhà có gì phải xấu hổ đâu"

"..." Thiếu nữ.

"..." Tống Thanh.

Hai huynh muội vừa ăn no xong thì lại đột ngột bị nhét vào mồm một đống thức ăn cho chó.

Phụ thân quá hung ác, bọn họ thiếu chút nữa đã bị nghẹn c·hết rồi đấy.



"..." Tống Thanh thấy cảnh này làm hắn rơi vào trầm tư.

" Xem ra ta phải đi tìm một người bạn gái mới được "

Hắn cũng muốn thử mùi vị yêu đương hôi chua là như thế nào.

Kỳ thật từ trước đến giờ hắn đã chơi qua rất nhiều nữ nhân.

Dù sao hắn cũng là một quan nhị đại, rất nhiều nữ nhân sẽ chủ động bò lên giường với hắn, từ trẻ trung xinh xắn thiếu nữ đến thành thục ổn trọng nữ tử hắn đều từng thử qua.

Bạn gái, yêu đương những thứ này hắn đều muốn thử qua một lần.

Nghĩ đến đây làm hắn nhớ đến những gì lão muội nói lúc nãy.

" Xem ra có thể suy xét một chút đề nghị của lão muội "

Ánh mắt không tự chủ được mà lén lút nhìn về phía nàng.

" Eo ơi !!"

" Lão ca biến thái ! Ngươi nhìn cái gì đấy "

Thiếu nữ nhận ra ánh mắt lén lút của hắn.

Nàng nhe ra hai chiếc răng mèo, vẻ mặt hung ác cầm trong tay chiếc đũa giơ về phía trước.

" Muội muội bình tĩnh, lát nữa chúng ta nói chuyện riêng nhé ?"

"..."

" ? "

" !!! "

" Ngươi muốn làm gì !!!"

Sởn hết gai ốc, nổi hết da gà, lông tơ dựng đứng, trợn mắt hốc mồn, trong lòng kinh sợ...

Chỉ có những thứ này mới có diễn tả tình trạng hiện tại của nàng.

Lâm Hi cũng thấy hiếu kỳ, ném qua ánh mắt dò xét.

" À không, không có gì. Ta chỉ đùa một tí thôi " Tống Thanh bị phản ứng quá khích cũng nàng dọa cho hết hồn.

Ông trời ơi.

Ngươi kích động như vậy làm gì thể hả ?

Chỉ là nói chuyện riêng thôi mà, cũng đâu phải muốn ăn ngươi đâu.

Tống Thanh khóc không ra nước mắt.

Thậm chí không dám ngẩng đầu lên, cúi đầu liều mạng gặm trái táo.

" Hừ " Thiếu nữ rên nhẹ.

Không ai nói gì thêm nữa, Tống Tranh sau khi chuẩn bị xong thì đã lái xe rời đi.



Thiếu nữ ăn xong cũng theo thói quen đi thẳng về phòng.

Rì rào, rì rào ! Tiếng nước chảy phát ra từ phòng vệ sinh.

Nàng tốn chút thời gian rửa mặt cùng thay đồ ngủ xong liền đi thẳng về bàn học.

Cộc cộc ! Nàng chỉ vừa kéo ghế ra còn chưa kịp ngồi xuống thì đã có tiếng gõ cửa vang lên làm phiền.

" Ai vậy ?"

" Là ta "

Thiếu nữ tất nhiên là nhận ra giọng nói này, nàng nghi ngờ hỏi lại.

" Lão ca, ngươi đến tìm ta làm gì ? Ta đang rất bận rộn đấy "

" Trò chuyện một tí đi, ta có chuyện cần nhờ ngươi đây "

" Chuyện gì ?"

" Thì chuyện lúc nãy ngươi nói đó "

" E he ? "

Nàng ta phản ứng lại thì giật mình, thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ.

" He he, vậy là lão ca cũng đã nhận mệnh rồi sao "

" Độc thân cẩu mà, ngoan ngoãn nhận sự trợ giúp của cô muội muội đáng yêu này là được rồi "

" Quyết định khôn ngoan đấy "

" Vậy còn không để cho ta vào ?"

" Ngươi gấp cái gì vậy ? Để ta suy nghĩ xem làm sao giúp ngươi trước đã "

Thiếu nữ cũng không có mở cửa cho hắn vào.

Nàng giờ đang mặc môt bộ đồ ngủ rất mỏng, thân thể phát triển vô cùng mê người được hiển lộ ra rõ ràng.

Giờ mà để hắn vào thì không tốt cho lắm, dù cho là thân ca ca cũng không được.

" Ngươi về phòng trước đi, chờ ta nghĩ xong sẽ đi qua thông báo cho ngươi "

" Vậy được rồi, lười qua thì có thể nhắn tin cho ta "

Tống Thanh tất nhiên không có ý kiến gì, rất nhanh đã rời đi.

Phíu phíu.

Huýt huýt.

Thiếu nữ tâm tình giống như rất tốt, nàng vừa huýt sáo vừa nhún nhảy đến cạnh bàn.

Ngồi lên ghế, cúi người bắt đầu mở khóa chiếc két sắt nằm cạnh đó.

Bíp bíp !



" Ui ! Bấm sai mật khẩu mất rồi "

" Ai nha, đây rồi "

Loay hoay một hồi cũng đã lấy ra được một quyển sổ dày.

Nàng Xe nhẹ đường quen, đặt bút bắt đầu viết.

[ Thời đại Viêm Hoàng.

Ngày ba, tháng một, năm ba trăm.

Ừm, lại một là một ngày trời xanh mây trắng.

Ta rất thích loại thời tiết trong lành như thế này. Rủ vài vị khuê mặt đi dạo phố thì còn gì bằng.

Và thế là ta, Tuyết Nghi, còn có Nhạc Nhạc cùng đi dạo phố mua sắm.

Chỉ là hôm nay hơi xung quá mức, vậy mà đi từ hai giờ chiều đến gần sáu giờ luôn á, mệt c·hết bảo bảo.

Mà hôm nay lại không tính là một ngày bình thường.

Trên mạng xã hội suýt nữa đã nổ tung.

Gì mà người ngoài hành tính xâm lấn ngục giam, rồi lại sinh vật cổ đại sống lại.

Mấy vị mỹ nữ khuê mật của ta lại còn ghê ghớm hơn nữa cơ, trí tưởng tượng bay xa.

Thế mà lại đoán có tổ chức thần bí làm thí nghiệm ở ngục giam, đem tù nhân trong đó biến thành quái vật nhền nhện.

Các nàng có lẽ đã xem quá nhiều thuyết âm mưu rồi cũng nên.

Mà nghe đâu q·uân đ·ội được điều động luôn rồi, giờ ngoại ô phía nam thành phố đã bị bao vây, cấm bất kỳ kẻ nào không có phận sự đi vào. Nội bất xuất ngoại bất nhập, đến một con ruồi cũng không thể bay vào.

Càng nghĩ lại càng muốn biết à...

A a a !!! Hiếu kỳ quá đi mất, không biết chuyện gì đã xảy ra trong đó nữa.

Phụ thân vậy mà không chịu nói, đúng là đáng ghét.

Bực nha !

Mà thôi...chuyện quan trọng bây giờ là hạnh phúc cả đời của lão ca.

Mình nên giới thiệu ai đây nhỉ ?

Hai vị khuê mật Tuyết Nghi cùng Nhạc Nhạc ?

Không tốt lắm chứ ? Nhưng có thể thử xem sao, biết đâu lại được.

Mấy vị hoa khôi thì sao ?

Kiều Mạn Ly, Lưu Phỉ Phỉ cũng không tệ lắm.

Ai nha thật khó nghĩ !!

...

...

Mà thôi, để trưa mai đem lão ca lên trường rồi tính sau vậy. ]