Chương 84:Truyền thừa nghịch thú sư
Man Mộ Thần không nhịn được nhíu mày. “Không phải đợi tiểu Huyền tới thất cấp mới nhận truyền thừa của nghịch thú sư hay sao? Gấp quá dễ hỏng việc, đệ sợ tinh thần của tiểu Huyền không đủ để gánh được toàn bộ truyền thừa.”
“Đầu đệ bị nước vào sao? Nghịch thú sư, đệ hiểu nghịch thú sư là thế nào không, nếu đợi tiểu Huyền tới thất cấp gần như là bỏ lỡ một khoảng thời gian quý giá, đợi đến khi thất cấp thì bao giờ tiểu Huyền mới có thể trở thành nghịch thú sư bạch cấp, tử cấp.” Man Anh Trúc nói.
“Về việc tinh thần của tiểu Huyền không chịu được thì đệ không biết nghĩ cách à, Long Hồn đan, Tinh Thần đan của đệ đâu, đại ca cũng sớm chuẩn bị cả Thần Tinh Liên, đợi ta bày thêm Thiên Tinh trận thì lúc đó có ba truyền thừa của nghịch thú sư đến đây ta cũng nhận.”
“Nhưng nếu nhận truyền thừa sớm, tiểu Huyền sẽ bị nhiều việc phân tâm khiến việc tu luyện bị chậm chạp tu luyện.” Man Mộ Thần nói.
“Hừ, ai mà không có nhiều việc quấn thân, ta cũng không bắt tiểu Huyền phải lập tức trở thành nghịch thú sư ngay, mà có muốn cũng chẳng được, ta chỉ muốn tiểu Huyền có thể làm quen với nghịch thú sư mà thôi.” Man Anh Trúc nói rồi bỏ ra ngoài đình viện, chuẩn bị bày Thiên Tinh trận.
Võ Huyền ngồi một bên một mặt mộng bức không hiểu chuyện gì đang xảy ra, truyền thừa nghịch thú sư là thứ gì mà khiến hai vị sư phụ tranh cãi như vậy.
Man Hoành Thiên đặt chén trà xuống, hắn điểm tay lên đầu Võ Huyền truyền cho hắn đại lượng thông tin về nghịch thú sư.
“Nghịch thú sư là chức nghiệp giống với đan sư, luyện khí sư và trận sư, nhưng để trở thành nghịch thú sư thì cực kỳ khó khăn hơn trở thành ba chức nghiệp trên.
Trước khi trở thành nghịch thú sư cần phải trở thành đan sư, luyện khí sư và trận sư, lại phải tìm hiểu rõ về Thú, không chỉ hiểu rõ mà còn phải hiểu tường tận về Thú từ tính cách, cách sinh sống, đặc tính của từng loài, tuy không phải nắm rõ hết toàn nhưng trên cơ bản là phải hiểu và nhớ rõ.
Sau khi trở thành nghịch thú sư việc duy nhất nghịch thú sư có thể làm là giúp Thú nghịch chuyển huyết mạch.
Việc nghịch chuyển huyết mạch của Thú tuy là một cách để tăng cường thường lực nhưng nó lại là cách tăng cường thực lực Thú vĩnh viễn.
Khởi đầu nhân loại đại đa số đều chỉ ngưng tụ ra khống thú tâm hay dưỡng thú tâm lam sắc, hắc sắc và sức chịu đựng với Thú có huyết mạch cấp cao của nhân loại giai đoạn đầu tu luyện là cực kỳ thấp.
Khi trở thành cường giả, người ta lại không lỡ vứt bỏ sủng thú đã gắn bó với mình từ đầu.
Chính lúc này, nghịch thú sư được phát triển ra, kết hợp từ luyện đan, trận pháp, luyện khí để có thể giúp Thú nghịch chuyển huyết mạch.
Nghịch thú sư từ kỷ nguyên Sinh tới nay, vẫn luôn là chức nghiệp cao quý nhất, nhưng cũng là chức nghiệp có thể nói là trăm năm sinh ra một người.
Hiện tại, nghịch thú sư trên đại lục đã được bồi dưỡng có quy mô hơn từ Trưởng Khống Giả, Đan Phong và các thế lực lớn khác, song tính đi tính lại cũng chỉ được hơn hai trăm người.
Mà trong đó còn có những nghịch thú sư cấp thấp thì chẳng giúp được gì lớn ngoài cải thiện huyết mạch cho các sủng thú cấp thấp.
Trong khi đó, nghịch thú sư ở Cổ Linh giới cũng tương tự như ở trên đại lục, nhưng những người này ngoại trừ ra đại lục chiến đấu với minh thú khi cần thì không tiếp xúc với ngoại giới nên cũng đã từ chối không tiếp tục nghịch chuyển huyết mạch cho sủng thú bên ngoài.”
Võ Huyền nhờ Man Hoành Thiên mà hiểu được sơ qua về nghịch thú sư cùng một số tình hình của nghịch thú sư trên đại lục, song hắn cũng không chắc chắn mình có thể trở thành nghịch thú sư hay không? Vì điều kiện để trở thành nghịch thú sư thực sự khắc nghiệt.
Nói về trận pháp, hắn còn có tự tin, luyện đan cứ tiếp tục cố gắng cùng sự dẫn dắt của tam sư phụ không thành luyện đan sư cao cấp thì cũng ít nhất là luyện đan sư trung cấp.
Còn về luyện, khí hắn chưa từng tiếp xúc bao giờ với nó, khó mà nói trước được điều gì, có chăng thì đại sư phụ cũng sẽ hướng dẫn hắn nhưng đại sư phụ cùng nhị sư phụ đợi hắn nhận truyền thừa xong cũng sẽ rời đi, có thể hắn sẽ phải tự mình học luyện khí.
Quả đúng là như tam sư phụ nói, để trở thành một nghịch thú sư thì quả thật vất vả hơn rất nhiều, nhưng nhìn lại Mộc Thố đang nằm trong ngực mình, Võ Huyền vẫn quyết định thử một lần.
Bên ngoài đình viện, Man Anh Trúc đã sớm bày xong Thiên Tinh trận, Man Hoành Thiên đưa cho Võ Huyền một sợi dây chuyền gọi là Thần Tinh Liên, Man Mộ Thần cũng như vậy đưa cho hắn Tinh Thần đan.
Thần Tinh Liên là một bảo khí không phẩm cấp dùng để gia tăng và bảo vệ tinh thần khi đeo, còn Tinh Thần đan là đan dược bát cấp thượng phẩm khi phục dụng tinh thần sẽ trở lên cường đại hơn.
Thần Tinh Liên chỉ cần đeo lên là đủ, còn Tinh Thần đan tất nhiên phải phục dụng mới có kết quả.
Nếu để Võ Huyền cứ thế hấp thu Tinh Thần đan thì quá lâu, nên Man Mộ Thần dùng linh lực giúp Võ Huyền hấp thụ Tinh Thần đan một cách nhanh hơn cũng như tránh để dược lực kích phá não hải của hắn.
Qua một nén hương, Võ Huyền hấp thu được toàn bộ Tinh Thần đan, hắn cảm giác đầu óc nhẹ nhõm hơn nhiều, có những điều chưa khai thông trong luyện đan cũng như bừng tỉnh, tác dụng của Tinh Thần đan quả thực hấp dẫn, Võ Huyền không nhịn được hỏi Man Mộ Thần:
“Tam sư phụ, người có còn Tinh Thần đan không?”
Man Mộ Thần liền gõ vào đầu hắn một cái trách mắng. “Đan dược thì ta không thiếu nhưng con nghĩ đan dược để có thể dùng tùy tiện được à, nếu không phải tình thế cấp bách thì đừng có tùy tiện sử dụng đan dược để rồi lệ thuộc vào nó.”
Man Hoành Thiên nghiêm túc gật đầu. “Tam đệ nói phải lắm, để tăng thêm tinh thần vẫn có rất nhiều cách tự thân con có thể làm được, luyện đan, luyện khí, bày trận đều giúp có thể tăng cường tinh thần, còn có tu luyện cũng là một cách tăng thêm.”
Võ Huyền được hai vị sư phụ chỉ bảo thì cúi đầu nghe lời.
Man Anh Trúc hướng dẫn Võ Huyền đi vào Thiên Tinh trận, trước tiên hắn phải bỏ toàn bộ sủng thú ở ngoài để không ảnh hưởng đến trận pháp, sau toàn bộ ngoại vật tùy thân cũng phải bỏ bên ngoài, trừ mặc một chiếc nội khối thì chẳng được mang thứ gì.
Man Hoành Thiên bên ngoài Thiên Tinh trận nói vọng vào:
“Ba người chúng ta sẽ cùng lúc kích phát truyền thừa, con chỉ cần giữ đầu óc tỉnh táo là được.”
“Dạ.” Võ Huyền bên trong trận pháp nói vọng ra.
Man Anh Trúc chỉ truyền một ý nghĩ vào Thiên Tinh trận, trận pháp dần dần được khởi động, những ánh sáng dịu nhẹ như những ngôi sao trên trời từ trận pháp dần xông thẳng lên trên bầu trời của Bạch Vân Động.
Từ bên ngoài nhìn vào không còn thấy Võ Huyền mà chỉ nhìn thấy những ánh sao, viên Lưu Hồn Bích Ngọc được ba người Man Hoành Thiên đưa lên chính đỉnh của Thiên Tinh trận.
Ba người chầm chậm truyền ba luồng linh lực vào bên trong Lưu Hồn Bích Ngọc, từ bên trong viên ngọc một hư ảnh của người phụ nữ hiện ra, nàng ta như một người sống dùng ánh mắt lặng lẽ mà nhìn Võ Huyền phía bên dưới.
Ba người Man Hoành Thiên không nói gì cả, khi nhận truyền thừa thì đây chính là lúc chủ cũ của truyền thừa muốn lưu lại vài lời nhắn cho người nhận truyền thừa.