Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khống Thú

Chương 39: Cướp Huyết Linh Chi




Chương 39: Cướp Huyết Linh Chi

Chương 39: C·ướp Huyết Linh Chi

Võ Huyền cùng Tiểu Ưng lấp sau một tán lá, cả hai chăm chú nhìn về phía một gốc cây, cách không xa, có hai con linh thú toàn thân quấn mộc đằng, trên đầu có bốn chiếc lá héo úa rủ xuống, ánh mắt rủ xuống trông vô cùng buồn bã, phía dưới thân của nó còn có mấy chiếc rễ mọc dài ra dùng để di chuyển.

Hai con linh thú cứ đi loanh quanh một cây nấm linh chi màu đỏ như ngọc, cặp mắt nhỏ của chúng không để ý xung quanh mà cứ nhìn chằm chằm vào cây nấm linh chi ấy.

Võ Huyền dùng linh lực kiểm tra hai U Sầu Thảo thì phát hiện chúng có thực lực khoảng nhất cấp hậu kỳ, hoặc thấp hơn một chút nhưng chẳng xê xích bao nhiêu.

Võ Huyền truyền ý niệm của mình cho Tiểu Ưng.

Tiểu Ưng nhận được ý niệm liền rời khỏi tán cây.

Võ Huyền hai tay tụ phong linh lực lại.

"Xoạch xoạch."

Hai luồng đao phong hình bán nguyệt không nhanh không chậm xoay vòng trong không khí bắn tới hai con U Sầu Thảo.

"Vút v·út."

Mộc đằng quấn quanh hai con U Sầu Thảo bung ra đánh tan tốc độ cực nhanh đánh tan hai luồng đao phong.

Võ Huyền trên cây cũng không bất ngờ, vì trong Vạn Lục cương thú có viết, U Sầu Thảo không chỉ có hai mắt ở trên thân cây nhỏ bé kia, mà ở bốn chiếc lá héo rũ có chứa tới hai mươi con mắt cực nhỏ khác.

Từ khi Phong Đao của Võ Huyền bắn tới hai con U Sầu Thảo đã sớm thấy, chúng chỉ đợi Phong Đao đến gần mới dùng mộc đằng đánh tan.



Bốn mộc đằng một lần nữa quật tới cái cây nơi Võ Huyền đang đứng.

Võ Huyền nhìn bốn mộc đằng quật tới liền nhảy lùi về đằng sau.

Chỉ thấy khi hắn vừa mới tiếp đất, cái cây nơi hắn vừa đứng b·ị đ·ánh nát.

Võ Huyền hông ngờ hai cái cây nhỏ này lực đạo cũng rất lớn, nếu hắn không nhảy khỏi cái cây kịp thời thì e b·ị t·hương không nhẹ.

Dù sao hắn không có cơ thể mạnh mẽ như linh thú.

Hai cây U Sầu Thảo thu mộc đằng lại, chậm chạp đi bằng những cái rễ cây của mình tiếp cận Võ Huyền.

Võ Huyền không quá vội di chuyển nhanh, hắn từng bước lùi về đằng sau dẫn dụ hai cây U Sầu Thảo rời xa cây nấm linh chi.

U Sầu Thảo do huyết mạch thấp và cấp độ không cao, lên linh trí yếu ớt rõ rệt, còn chẳng bằng đứa trẻ, chúng đều hành động theo một cách bản năng nhất của mình.

Võ Huyền thấy dẫn dụ hai cây U Sầu Thảo đi đã đủ xa, băng linh lực lập tức tỏa ra từ cơ thể hắn hình thành một màn sương trắng.

Hai con U Sầu Thảo thấy màn sương trắng lạnh giá giá thì tỏ ra chán ghét, không muốn tiếp tục t·ấn c·ông Võ Huyền, mà muốn trở về bên cây nấm linh chi kia.

Nhưng khi hai bọn chúng về tới nơi, nào có thấy cây nấm linh chi bọn chúng canh giữ bấy lâu nay đâu, chỉ còn lại một cái gốc cây trống không.

Cả hai con U Sầu Thảo đều cứ ngơ ngác nhìn gốc nấm linh chi đã biến mất.

Võ Huyền và Tiểu Ưng trên tay hắn cầm cây nấm linh chi màu đỏ hái từ gốc cây kia, gốc linh chi tính ra cũng khá quý giá, nó cũng được tính là một cây dược liệu.



Song không giống với dược liệu thông thường, nó chẳng mang thuộc tính nguyên tố nào cả, chỉ mang linh lực mà chẳng phải linh lực thông thường, bên trong nó chứa đựng chính là linh lực thuần khiết.

Linh lực mà Võ Huyền ngày đêm phải khổ tu để tích lũy từng chút một, nói đến tên cây nấm linh chi này thì do vị của nó khá tanh giống vị máu, bên trong lại ẩn chứa linh lực thuần khiết, nên người ta gọi là Huyết Linh Chi.

Giá cả của Huyết Linh Chi giao động không thấp, có thể từ một trăm sủng tệ đến hai trăm sủng tệ tùy theo số năm của nó.

Song Võ Huyền chẳng định bán đi Huyết Linh Chi, trên người hắn đang có ba cái miệng lớn đang tham lam hút linh lực của hắn từng ngày.

Có cây Huyết Linh Chi này, Võ Huyền ước chừng nó có thể lấp đầy một nửa bản mệnh thú tâm của hắn.

"É! É!"

Một bóng đen lớn bất ngờ nhảy ra từ trong bụi cỏi chặn Võ Huyền và Tiểu Ưng.

Ý niệm của Tiểu Ưng liền truyền vào trong đầu Võ Huyền. "Cây Huyết Linh Chi là của nó, nó tới để đòi lại."

Võ Huyền đánh giá con Mộc Thố trước mặt, một linh thú có hai đôi tai lớn rủ xuống, đôi măt to tròn, cái đuôi cụt ngủn như cục bông, toàn thân mang một lớp lông màu như lá non, trông khá dễ thương.

Nó cũng là linh thú được rất nhiều các vị tỷ tỷ muội muội muốn ký kết với nó dù huyết mạch của nó chỉ đạt tới lục sắc thượng phẩm.

Nhưng Võ Huyền không chú ý vào điểm ấy, hắn cảm nhận được từ linh lực con Mộc Thố trước mặt tỏa ra đã đạt đến nhị cấp sơ kỳ, thực lực ngang bằng với hắn không thể khinh thường.

Võ Huyền thu Huyết Linh Chi lại, Băng Sương lại một lần nữa được hắn sử dụng, một làn sương màu trắng rộng khoảng ba mét tỏa ra xung quanh bao chùm lấy hắn và Tiểu Ưng vào bên trong.

Mộc Thố bên ngoài nhìn Võ Huyền và Tiểu Ưng bao phủ biến mất trong Băng Sương thì nó đầy tức giận, hai cái tai dài rủ xuống bỗng bật lên, hai chiếc lá lớn thẳng tắp bắn vào trong làn sương.



Hai chiếc lá xé rách làn sương tạo ra một lỗ hổng lớn, nhưng làn sương rất nhanh lại tụ lại như cũ vẫn mờ ảo và lạnh lẽo trước mắt Mộc Thố.

Con Mộc Thố không cam tâm tiến lại gần làn sương, từ hai chiếc tai của nó mọc ra hai mộc đằng nhỏ quất liên tiếp vào trong, nhưng sau một hồi thì lại chẳng đánh chúng gì cả.

"É, é."

Mộc Thố kêu lên hai tiếng liền muốn lao vào trong làn sương thì một quyền màu lam hình nắm đấm xuyên ra khỏi làn sương trúng ngay giữa ngực của nó.

Mộc Thố đau đớn nhăn mặt, bỗng nó cảm thấy trước ngực mình đang dần lạnh ngắt, nó nhìn xuống thì thấy trên ngực xuất hiện một lớp băng màu trắng đang dần lan ra toàn thân nó.

Song nó chẳng chút hoảng sợ mà dùng đôi tai dài của mình quật xuống lớp băng, đôi tai dài quật xuống lớp băng kia lập tức làm nó vỡ ra.

Mộc Thố thấy có hiệu quả, nó liền muốn đánh thêm một lần nữa để làm tan lớp băng.

Võ Huyền ở bên trong làn băng sương lao ra, hai tay hắn trông như một khối băng trong suốt, băng linh lực quẩn quanh bên ngoài quyền đầu.

Võ Huyền cực nhanh xuất thẳng một quyển nhằm vào giữa ngực Mộc Thố.

Mộc Thố phản ứng cực nhanh, hai tai không có đánh xuống người nó nữa, mà chặn lại một quyền của Võ Huyền.

Sức lực của cả hai ngang nhau, hai tai của Mộc Thố không mềm mại như bề ngoài của nó mà giống như một thứ mềm dẻo đàn hồi, một quyền của Võ Huyền có mạnh đánh vào nó giống như bị giảm đi ba thành sức mạnh.

Cả hai cứ giữ ở thế giằng co không rời, thì trên không Tiểu Ưng bắn ra một loạt đao phong nhằm tới Mộc Thố.

Mộc Thố thấy Phong Đao bắn tới thì nó dùng lực vào hai tai muốn bật ngược về phía đằng sau.

Võ Huyền đâu phải kẻ ngốc mà để Mộc Thố an toàn lùi về đằng sau, quyền còn lại của hắn liền tung ra theo sát Mộc Thố.

Do đang bật ngược lùi lại trên không lại thêm phần bụng vẫn còn một lớp băng trên người, tốc độ của Mộc Thố giảm mạnh, hai tai cũng không thể giúp nó bảo vệ phía dưới phần bụng, một quyền của Võ Huyền đã đánh trúng phần yếu điểm không được đôi tai bảo vệ của nó.

Kết hợp với lớp băng trên người Mộc Thố, một quyền của Võ Huyền triệt để khiến nó đóng băng nặng nề rơi xuống đất.