Chương 38: Rời Thiết thành
Chương 38: Rời Thiết thành
Một canh giờ sau, những người cuối cùng từ Thông Linh trận đi ra, vẫn là những thiếu niên ký kết với Thổ Nha Thử, Hỏa Lang, Vân Mộc đều là những sủng thú phổ biến nhất trong linh thú có huyết mạch lục sắc.
Võ Huyền đang tính rời đi thì hắn thấy một thiếu niên với thân hình vạm vỡ đi ra khỏi Thông Linh trận, người này không ôm linh thú như những người khác.
Mà trên tay hắn một cái đầu lang nhỏ bé đang thỏ đầu ra khỏi tay hắn còn toàn thân nó lại chìm trong tay chủ nhân của mình.
Ám Lang, linh thú huyết mạch lam sắc thượng phẩm.
Võ Huyền thưởng thức nhìn thiếu niên, hắn khá hiếm thấy một chiến thú sư nhưng cũng cực kỳ ít thấy có chiến thú sư nào lại chọn Ám Lang làm sủng thú.
Vì Ám Lang mang trong mình ám hệ nguyên tố, giỏi về lẩn tránh cùng á·m s·át, đặc biêt nó có một đặc kỹ lẩn mình vào bóng đêm khá đặc biệt.
Nói chung, khi chiến thú sư chọn những sủng thú như Ám Lang chính là muốn chọn con đường của một sát thủ.
Rời mắt khỏi thiếu niên kia, Võ Huyền chú ý đến một thiếu nữ xinh đẹp, mặt tựa búp bê, ngây thơ và thuần khiết, nàng khoác trên mình bộ y phục màu lam càng tôn lên nước da trắng ngần của mình.
Trên tay nàng ta có ôm một con Hỏa Sa Miêu, linh thú có huyết mạch lam sắc trung phẩm, loài này khá hiếm thấy trên đại lục vì nó chỉ sống ở môi trường sa mạc khô nóng.
Mà cũng đừng nhìn dáng vẻ ngây thơ của nó đánh lừa, trong sa mạc loài này giỏi sinh tồn và cũng thuộc loài săn mồi vô cùng tàn nhẫn với con mồi.
Ngay khi thiếu nữ kia vừa ra khỏi Thông Linh trận, đoàn bĩnh sĩ kia lập tức hộ tống nàng rời khỏi đó, sự việc diễn ra một cách nhanh chóng nhưng chẳng thể ngăn nổi sự tò mò của những người vây xem xung quanh.
"Thấy không? Nhị công chúa của Cương Thanh quốc ta không ngờ lại đến Thiết thành chúng ta để vào Thông Linh trận."
"Bớt ảo tưởng, ngươi tưởng nhị công chúa thèm để ý đến Thiết thành nhỏ bé của chúng ta sao?"
"Vậy ngươi nói làm sao nhị công chúa đến Thiết thành của chúng ta?"
"Không ngại kể cho ngươi nghe, con trai đằng cậu cháu đằng bà dì nhà ta làm việc ở phủ thành chủ mới biết được, nhị công chúa được phó viện trưởng Ngô Lưu của Ngu Linh học viện cũng là sự phụ nàng đưa nàng đi lịch luyện quanh Cương Thanh quốc."
"Mục đích cũng là tìm sủng thú thích hợp cho nàng, song hình như không tìm được mới về Thiết thành ta tìm sủng thú."
"Là vậy sao."
"Không ngờ Ngô phó viện trưởng cũng đến Thiết thành chúng ta, nghe người từ kinh thành nói ông ta có thực tứ cấp hậu kỳ nha."
"Còn phải nói sao, ở Ngu Linh học viện Ngô phó viện trưởng là người mạnh nhất sau Phong viện trưởng."
Võ Huyền cũng rời đi chứ không ở lại nghe chuyện bát quái, song hắn chú ý đến thiếu nữ không ngờ lại là nhị công chúa của Cương Thanh quốc và sư phụ của nàng là phó viện trưởng.
Võ Huyền trở về khách quán thì Hồng Đinh sớm đã ở bên trong khách quán, đằng sau hắn còn có một đám thiếu niên đang liên tục hò hét, còn có cả thiếu niên sở hữu Ám Lang cũng đứng cùng họ.
Hồng Đinh thấy Võ Huyền trở về thì vội tiến đến chào hỏi.
Võ Huyền gật đầu đáp lễ, hắn cũng chủ động nói. "Dược dịch của Hồng trưởng trấn đã luyện xong, có thể theo ta lên lấy."
"Chuyện đấy cứ để tính sau, vừa hay đã đến bữa cũng đều là người trong trấn cả, mời dược sư đại nhân ở đây ăn cùng chúng ta." Hồng Đinh cười nói.
"Không cần đâu, trước khi đi dạo ta đã ăn rồi." Võ Huyền quay người đi lên tầng, song hắn lại quay đầu nói với Hồng Đinh. "Hồng trưởng trấn đợi ở đây, ta sẽ để sủng thú của ta mang dược dịch xuống."
Võ Huyền trở về phòng lấy cái hộp đựng sẵn dược dịch của Hồng Đinh mang xuống cho hắn.
Đến tối muộn sau khi Võ Huyền dừng tu luyện lại, bên dưới khách quán cũng không yên tĩnh giống mọi ngày, mà trở lên náo nhiệt và ồn ào.
Sáng sớm ngày hôm sau, Võ Huyền đi đến quảng trưởng, lúc này cũng chẳng có mấy người.
Song người của Ngu Linh học viện đã sớm ngồi chờ sẵn ở các bàn đợi.
"Dược sư đại nhân."
Võ Huyền đang đứng thì có một giọng nói ồm ồm đằng sau hắn phát ra, theo bản năng quay lại thì hắn nhìn thấy là thiếu niên sở hữu Ám Lang hôm qua.
"Gọi ta." Võ Huyền hỏi.
"Dạ, tiểu nhân chỉ muốn chào ngài thôi." Thiếu niên nói.
Võ Huyền lắc đầu. "Không cần học theo Hồng Đinh, hắn có chuyện nhờ ta nên mới gọi ta như vậy, còn ngươi thì không cần thiết gọi như vậy."
"Ngài cũng muốn tham gia vào Ngu Linh học viện." Thiếu niên đằng sau hỏi.
"Phải." Võ Huyền đáp song hắn liền quay đầu chú ý tới quá trình kiểm tra của học viện. "Đến lượt ta rồi, hẹn gặp lại ở Ngu Linh học viện."
Võ Huyền nói rồi đi lên chỗ người kiểm tra của Ngu Linh học viện, người kiểm tra nói. "Tên?"
"Võ Huyền."
Người kiểm tra ghi chép tên Võ Huyèn vào một cuốn xổ, rồi lại khắc tên hắn lên một tấm lệnh bài bằng gỗ. "Gọi sủng thú ra, để nó chạm vào quả cầu."
Võ Huyền làm theo lời của người hướng dẫn, hắn gọi Tiểu Ưng ra để nó áp cánh lên trên quả cầu.
Quả cầu dần phát sáng, nó chuyển từ không màu rồi thành màu lam sắc nhàn nhạt, bên mặt phía người kiểm tra có hiện lên vài dòng chữ, ông ta đọc rõ ràng. "Băng Ưng, huyết mạch lam sắc trung kỳ, cấp độ nhất cấp hậu kỳ, cậu cũng đặt tay lên đi, có thể bỏ mặt nạ ra được không?"
"Phải bỏ mặt nạ sao." Võ Huyền nhíu mày nói.
"Không bắt buộc."
Võ Huyền gật đầu, tất nhiên hắn chẳng tháo mặt nạ xuống, hắn đặt tay lên quả cầu.
"Nhị cấp sơ kỳ, tuổi?" Người kiểm tra hỏi.
"Mười bốn." Võ Huyền khai khống.
"Được rồi, cầm lấy lệnh bài đến Ngu Linh học viện, thông qua đợt thi đấu kiểm tra ngươi sẽ chính thức trở thành người của học viện." Người kiểm tra đưa lệnh bài cho Võ Huyền.
Võ Huyền cầm lấy lệnh bài, chào người kiểm tra một tiếng rồi rời đi.
Hắn đang muốn quay lại chào thiếu niên kia một tiếng thì đã thấy hắn đang ở bàn bên cạnh kiểm tra, đứng bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên, tuổi độ ba mươi, dáng người văn nhã, đang nói chuyện với thiếu niên kia.
Võ Huyền thấy vậy cũng không có tiến tới chào nữa mà rời đi.
Tiền trọ của khác quán cũng đã thanh toán, Võ Huyền đi tìm mua lương thực cùng một tấm bản đồ của Cương Thanh quốc.
Rời khỏi cửa thành phía bắc, Võ Huyền cùng Tiểu Ưng một đường phi thân vào khu Diện Thú sâm lâm, Tiểu Ưng bá·m s·át theo ngay phía sau hắn.
Bìa rừng của Diện Thú sâm lâm thì chẳng có gì nguy hiểm đối với Võ Huyền, nhưng đã tiến sâu vào trong thì lại tràn đầy nguy hiểm.
Bên trong Diện Thú sâm lâm tồn tại cực nhiều linh thú cùng hung thú tam cấp, theo lộ tuyến của Võ Huyền sẽ không đi qua địa phận của linh thú cùng hung thú tam cấp.
Nhưng lại phải đi qua một ngọn núi có tên là Độc Huyết Phong, trên núi ấy chỉ tồn tại một loài hung thú có tên Huyết Phong, một loài có huyết mạch cực thấp, lục sắc hạ phẩm, thực lực của chúng cao nhất cũng chỉ là nhất cấp trung kỳ đến hậu kỳ.
Chỉ là loài này sống theo đàn mỗi đàn nên tới vài nghìn con và trên núi thì có tới mấy chục tổ, con số ấy lớn đến mức nào.
Song hiện tại Võ Huyền vẫn chưa đi đến Độc Huyết Phong nên chưa phải lo sợ, hắn vẫn cùng Tiểu Ưng tiếp tục di chuyển.